Trái đất tròn không gì là không thể
3- GẶP LẠI
Tháng 11, 2011 – Đêm – Shiho
Sau lần gặp tại sân bay Don Muang, Shiho đoán Jade đã chuyển sang Bangkok sống, nên mới có thể thành tình nguyện viên cứu trợ. Anh toan đến đại sứ quán Việt Nam dò hỏi, hoặc nhờ các phóng viên người Việt tìm trong cộng đồng của họ, nhưng không biết giải thích thế nào cho xuôi tai nên thôi. Câu chuyện của hai người kỳ bí đến hoang đường!
Cuối cùng, anh quyết định lên Facebook thử vận may. Duyên do trời, phận do người – anh nhất quyết gặp lại cô một lần nữa, tường tận đầu đuôi mối duyên quái lạ của hai người trong ngần ấy năm. Có thể là chuyện tình lãng mạn. Có thể cô đã lấy chồng. Có thể hai người thành bạn tốt. Có thể gặp rồi quên nhau đi. Có thể và có thể. Nhưng anh quyết không sống trong cái làn ảo mị của số mệnh.
Viva Facebook!! Lần dò mãi những cái nick “Jade” với đăng ký sống ở Việt Nam hoặc Thái Lan, sau mười năm, Shiho cũng chụp được thần may mắn. Hình ảnh profile Jade cười rất tươi – nụ cười xinh như nắng.
Shiho gửi cho Jade một tin nhắn:
“Roses are red,
Facebook is blue.
Though seeing much,
Still don’t know you.
- Shiho Yamaguchi”
(“Hoa hồng màu đỏ,
Facebook màu xanh.
Dù chạm mặt mãi,
Vẫn chưa biết em!
- Shiho Yamaguchi”)
Tháng 11, 2011 – Sáng – Jade
Nằm ườn trên giường, Jade biếng nhác và đuối lả nhìn ra cửa sổ với khoảnh trời Bangkok mưa dầm dề. Tâm trạng cô vẫn bải hoải bởi giấc mơ về Shiho. Sau lần gặp anh ở sân bay Don Muang, giấc ngủ của cô bắt đầu bị cắt xẻ bởi những cơn mơ. Trước đây dù đều đặn nhớ, nhưng cô chưa từng mơ về anh. Còn bây giờ, gần như cơn mơ nào anh cũng có mặt. Khi là chuyện đêm xưa – rất ấm, rất dễ chịu. Khi là những lần vút qua nhau, đưa tay nắm mà cứ vuột ra – rất chông chênh, bàng hoàng, mệt mỏi. Và đêm qua, cô lại rơi vào một cơn mơ xấu.
Jade dò dẫm cầm chiếc điện thoại, nhấn vào Facebook tìm vui, xả stress của giấc ngủ, mong cứu vớt chút tâm trạng để còn dậy chuẩn bị đi làm. Facebook báo, cô có tin nhắn…
###
HẾT
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...