Trà Xanh Và Kiwi
Mùa hè, mùa của những cái nắng oi ả cũng có người nói đó là mùa du lịch nhưng đối với bọn học sinh đơn giản chỉ là mùa của ngủ một ngày mười mấy tiếng không ai nói gì, đi chơi thường xuyên, sách vở hả là gì vậy ăn được không. Và thảm kịch lớn nhất chính là hết hè.
- Trà Xanh, con xem dọn sách vở cũ đi rồi chúng ta đi nhà sách mùa sách vở mới về.
- Sách... sách vở mới. - Trà Xanh đơ ra
- Ừ đã cuối tháng 8 rồi đi mua sách vở là vừa. Không lại trễ mất. Trà Xanh,Trà Xanh có nghe mẹ nói không vậy.
- Mẫu thân, đây là đâu. Sao mẫu thân mặc đồ kỳ lạ vậy. Mẫu thân ơi con sao lại đứng ở chỗ kỳ lạ này.
- Trà Xanh.- Ngọc Thư nghiêm giọng.
- Bạc Hà mẫu thân gọi đệ kìa ta có chút việc phải ra ngoài đây.
Trà Xanh chuẩn bị phóng ra ngoài sân nhưng nhanh chóng bị mẹ bắt lại.
- Cứ mỗi lần chuẩn bị đi học là vậy. Định chạy đi đâu hả.
- Kiwi, Kiwi cứu Trà Xanh. Nhanh lên cứu mạng a. Kiwi cứu Trà Xanh đi.- Trà xanh thấy Kiwi ngoài sân liền í ới gọi.
- Sao vậy cô. - Kiwi hỏi.
- Cô bảo nó lên dọn phòng nhưng nó không chịu. Với cả phải mua sách vở mới nữa chứ.
- Thế thì cô bắt bạn ấy làm là đúng rồi.
Kiwi nhẹ nhàng nói nhưng với Trà Xanh đó là thảm kịch.
- Trà Xanh thề không đội chung mái nhà với Kiwi.
Thằng bé cười nhạt. Câu đó nó nghe muốn chán rồi.
- Lên dọn phòng cho mẹ ngay và luôn.
- Mẹ. - âm ngân dài đầy tình thương mến thương.
- Chuyện gì.
- Con yêu mẹ nhất nhà.
- Lên mà xem phòng con như cái chuồng lợn kìa.
- Vậy mẹ đang nuôi lợn hả. Sao lại có thể thế.
- Mau lên đi không mẹ đánh mông bây giờ.
- Mẹ bạo lực gia đình.
Nói rồi con bé cũng nghe lời chạy lên phòng dọn dẹp.
- Kiwi ba cho con học trường nào.
- Trường tiểu học B thưa cô.
- Uầy còn đám nhóc trong xóm cả Trà Xanh nữa đều học trường tiểu học A. Con có buồn không khi học khác trường các bạn.
- Không sao đâu cô. Chỉ một năm thôi.
--------xuxumeomeo-------
- Lại đi học tại sao mình phải đi học hả mẹ. -Trà Xanh nũng nịu,ôm chặt lấy mẹ.- Con bị say xe ôtô không đi được rồi mẹ
- Đi học để con có kiến thức, để con sau này thành tài,tự nuôi sống bản thân con hơn nữa còn giúp em Bạc Hà .- Ngọc Thư ôn tồn giải thích.- Mà con bị say xe từ khi nào vậy hôm qua còn đi được cơ mà hay là con muốn đi bộ. Để Bạc Hà đi chung nhé.
- Con không thèm. - Bạc Hà lè lưỡi.
- Không sao, không sao chị hai với tấm lòng bao la tuyệt đối yêu thương em hết mình vì thế sẽ không bắt em đi bộ đâu.
- Nổi da gà.
Bạc Hà đẩy tay Trà Xanh ra ôm lấy mẹ.
- Ơ mẹ là của chị.
- Của em.
Hai đứa trẻ cứ giành giựt nhau ôm mẹ.
- Hai đứa sau này tự khắc có người ôm, giờ ngồi im và buông người phụ nữ của ba ra.
Hai đứa ngồi hai bên mẹ,cười khúc khích trong khi mặt mẹ nó hơi đỏ. Chiếc xe nhanh chóng đến trường tiểu học A.
- Đến trường rồi, đến trường rồi. Ôi cuộc đời Trà Xanh sẽ ra sao đây.
- Con bé này, vào thôi. Chồng đợi em.
Ngọc Thư đóng cửa xe lại
- La La La đi học là đi học.
Bạc Hà vui vẻ hát một bài hát với hai từ đi học còn lại đều là la la la.
- Nhảm nhí hết sức. Về lớp của em đi. -Trà Xanh xua đuổi.
- Xì a chị Táo mấy anh chị ơi. Bạc Hà nè, à không Minh Dương nè. - Bạc Hà chạy lại.
- Hello Bạc Hà, Trà Xanh.
Táo cùng một đám lóc chóc đằng sau vẫy tay chào
- Trên trường gọi tao là Mộc Khuê biết chưa, Thảo tồ. - Trà Xanh búng mũi Táo cái chóc. Ngay lập tức bị Khôi Vỹ (Thanh Long) cốc một cái vào trán.
- Ai cho mày búng mũi Táo. - Thanh Long cãi.
- Đợi đó về nhà biết tay tao. - Mộc Khuê giơ nắm đấm nhưng nhanh chóng hạ xuống khi thấy mẹ tiến tới.
- Con chào cô Ngọc Thư ạ.
- Ngoan quá, chào mấy đứa. Ba mẹ các con đâu.
- Đi xem danh sách lớp hộ tụi con rồi ạ.
- Vậy sao. Mộc Khuê,Minh Dương đứng đây chơi với các bạn. Mẹ đi xem danh sách lớp cho hai đứa.
- Dạ. - Hai đứa con nít dạ rõ to.
Trong khi đó tại trường tiểu học B, có một cậu bé không vui vẻ như vậy.
- Nè Doãn, cười lên đi chứ. Sao thấy tao như thấy bố mày vậy.
- Ngồi xuống đi, mày nói nhiều quá đấy Thiên Huy.
- Bố mày lại không đến nữa sao.
- Có năm nào ông ta đến từ khi mẹ tao mất. Toàn giao cho quản gia.
- Thưa cậu Doãn, ông chủ gọi cậu. - Bác quản gia Trần đưa chiếc điện thoại cho Kiwi.
- Con cảm ơn. Alo thưa ba
- Năm học mới nhớ đạt được học sinh giỏi và đừng gây sự với dì nữa. Ta mệt khi nghe cô ta than vãn về con rồi. Chúng ta cũng có nhà đừng có qua nhà hàng xóm nữa.
- Khi nào ba về.
- Sẽ về sớm thôi. - Kiwi cúp máy,đưa điện thoại lại cho bác quản gia.
- Sẽ về sớm. Lúc nào cũng thế. - Kiwi nói.
Thiên Huy quay sang nhìn cậu bạn nối khố, Tống Doãn quay lại vẻ mặt lạnh.
- Nè Trà Xanh dạo này thế nào. - Thiên Huy đột nhiên hỏi.
- Sao mày biết con nhỏ đó. - Kiwi ngạc nhiên.
- Ba tao là bạn thân của gia đình cô Ngọc Thư mà.
- Vậy sao.
- Ừ tao thích con nhỏ Trà Xanh ấy lắm, rất có cá tính. Sao mày nhìn tao ghê vậy Doãn. Kiwi của chúng ta thích Trà Xanh sao.
- Im đi, mới lớp 5 yêu đương cái gì tao về lớp đây.
- Tao nói thích chớ có yêu đương đâu. Sao mặt mày đỏ vậy. Thật sao.
- Tao nói im rồi cơ mà.
- Kiwi thích Trà Xanh lalala.
- Im đi tao không nghe thấy gì hết. Kiwi bịt tai bước nhanh về phía lớp.
- Hắt-xì.
- Sao vậy Trà Xanh.
- Đứa nào nhắc tao đó Táo.
Trà Xanh quay sang mỉm cười.
Tất cả học sinh bước vào năm học mới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...