- Trực nhật xong mệt hết cả người. - Trà xanh tỏ vẻ uể oải.
- Sao sáng nay lại đạp xe, còn không chờ tao đi cùng nữa. - Kiwi xách cả hai chiếc cặp, hỏi Trà xanh.
- À... không có gì lâu lâu muốn đổi gió ấy mà.
Trà xanh làm sao có thể trả lời là '' cố ý tránh mặt Kiwi '' thế nào Kiwi cũng sẽ hỏi dồn lúc đó con bé biết chạy đường nào. Trà xanh thông minh, con bé biết tự lượng sức mình, không nên nói những thứ bất lợi bởi thế nào người ức chế cuối cùng vẫn là nó.
- Đổi gió. - Kiwi cười khẩy. - Mày lại hồng hạnh vượt tường sao.
- Không hề, làm gì có. - Trà xanh vội biện minh.
Sau cái hôm ở thư viện, Trà xanh bị Kiwi doạ cho sợ chết à không không doạ gì bị cưỡng hôn luôn đó chớ. Nghĩ tới lại đau lòng, Trà xanh thở dài.
- Sao thở dài. - Kiwi hỏi.
- Tao cảm thấy có lỗi với bản thân và chồng tương lai tao.
Kiwi nhìn Trà xanh bằng ánh mắt khó hiểu.
- Hừm, mày biết không nụ hôn đầu tao giữ gìn bao năm nay thế mà lại bị một tên xấu xa cướp đi mất đã thế lại còn đe doạ tao nữa. Mày nói tao nên xử trí hắn ta như thế nào.
Trà xanh khoác vai Kiwi, tâm sự như những người anh em thân thiết.
- Yêu hắn luôn đi, đằng nào hôn cũng hôn rồi. Tin đồn yêu nhau cũng đã loan khắp trường rồi. - Kiwi cười.
- A a đầu tôi. - Trà xanh ôm đầu. - Sao số tôi lại có đứa bạn tốt thế này.
Kiwi cười cùng Trà xanh đi lấy xe.
- Mày nói xem tao có điểm gì không tốt. - Kiwi bất ngờ hỏi.
- Nhiều lắm đằng ấy ạ. - Trà xanh trả lời.
- Nói xem.
- Ừ thì....
- Nói sai một cái tao hôn một lần. - Kiwi nói.
- Gì. Sao mày chơi ác liệt thế.
- Phòng trường hợp mày dám nói dối. Tao sẽ thay trời hành đạo.
- Ờ thì mày hiện tại chưa có điểm không tốt.
- Ôm vào.- Kiwi nói lớn.
- Tại... A...A...A
Chiếc xe đạp bị phanh lại đột ngột, Trà xanh mất đà, té xuống.
- Mày có sao không Trà xanh. - Kiwi hốt hoảng.
- Chân... chảy máu rồi.
- Nín đi, đừng khóc mà,tao xin lỗi. - Thấy mắt Trà xanh đỏ hoe, Kiwi vội ôm con bé.
Trà xanh được ôm, cảm thấy ấm áp quá lại khóc to hơn.
- Nín đi xem nào. Ngoan, tao thương. Nín đi.
Kiwi lau nước mắt cho Trà xanh.
- Hai đứa có sao không. Chú xin lỗi, chú chạy nhanh quá. - Một người đàn ông dựng xe lên đàng hoàng rồi chạy vội lại chỗ hai đứa nhỏ.
- Không sao đâu ạ. - Trà xanh vừa nấc cụt, vừa trả lời.
- Chân cháu... Hay chú đưa cháu tới bệnh viện nhé.
- Không sao đâu ạ. - Trà xanh trả lời. - Chỉ là vết thương ngoài da thôi ạ.
- Chú rất xin lỗi hai đứa.
- Dạ được rồi, hiếm có người nào như chú lắm. Xã hội bây giờ, người lớn đi sai đụng phải trẻ con toàn mắng ngược lại thôi, chẳng ai chịu đứng lại xin lỗi như chú đâu. - Trà xanh cười hì hì dù cho đôi mắt vẫn còn ướt mèm.
- Hai đứa về nhà được không.
- Dạ được. - Kiwi trả lời.
- Vậy chú đi trước nhé. Đây là cardvisit của chú, có chuyện gì gọi cho chú nhé.
Kiwi nhận lấy tấm card rồi dìu Trà xanh lên xe chầm chậm đạp về nhà.
- Uầy chú ấy làm bên ngành giải trí đó. Đạo diễn luôn đó nha. - Trà xanh cầm tấm card xem xét.
- Ừ.
- Ầy, mày sao thế Kiwi.
- Chân mày sao rồi.
- Sẽ không sao đâu, đâu phải lần đầu tao bị trầy.
- Mày cứ nói hồi còn nhỏ đứa nào chơi 1,2,3 té rồi ngồi một cục khóc hả.
- Trời đất, đứa nào thế. Chắc lại con nhỏ Táo rồi hay là bé Cam ta hay bé chôm chôm nhỉ.
- Đừng làm những chuyện khiến bản thân mình đau biết chưa. Có đau cũng đừng ôm khư khư một mình đừng để những người thương mày phải buồn.
- Hì hì, Kiwi triết lý quá.
- Trà xanh, nếu giờ có người tỏ tình với mày. Mày sẽ xử sự như thế nào.
- Tùy. Người tỏ tình là ai.
- Nếu là tao.
Trà xanh không trả lời, con bé không biết nên nói gì cả và lại càng không hề biết rằng người ngồi trước lòng đau như thế nào.
Không khí trầm xuống, Kiwi, Trà xanh không ai nói với ai câu gì.
- Ngày mai nhớ đợi tao đi chung nữa. - Kiwi dặn dò.
- Ừ, tao biết rồi.
Trà xanh trả lời đại, trong lòng con bé bộn bề suy nghĩ về câu nói của Kiwi. Tình bạn của hai đứa sẽ như thế nào nếu Trà xanh đồng ý, một mặt con bé muốn nhưng mặt còn lại con bé sợ hai đứa không thể quay trở về lại làm bạn. Không phải là Trà xanh chưa bao giờ thấy, từ bạn thân trở thành người yêu thì rất dễ nhưng từ người yêu trở lại làm bạn thân thì vô cùng khó. Và con bé thì không muốn mất người bạn tốt như Kiwi.
Trà xanh không phải không thể cảm nhận được tình cảm mà Kiwi dành cho mình nhưng con bé rất sợ từ ''bạn từng thân'' bởi nó còn đau và đáng sợ hơn cả '' người yêu cũ''.
- Con sao thế Trà xanh. Chân lại bị sao vậy. - Ngọc Thư thấy mặt con không ổn liền hỏi.
- Con bị té xe, không sao đâu, mẹ đừng lo, chỉ bị trầy nhẹ thôi.
- Con bị sốt sao. Mặt con buồn thế.
- Mẹ ơi, con phải làm sao đây nếu Kiwi nói cậu ấy thích con.
- Thế con có thích Kiwi không.
- Con không biết nữa, con từng thấy các bạn quen lung tung rồi bỏ nhau như cơm bữa. Con không thích chút nào bởi vì mình đang còn là học sinh đang trong tuổi ăn tuổi chơi chưa hiểu nhiều chuyện mà cứ đòi yêu đương. Hơn nữa con sợ con và Kiwi không thân như trước nữa. Con rất ghét điều đó, con không muốn.
Trà xanh nhào vào lòng Ngọc Thư.
- Mẹ bảo con nên làm sao.
- Con nên nghe lời tim con mách bảo, mẹ không cấm chuyện con quen ai bởi đó là tâm sinh lý của tuổi mới lớn nhưng mẹ sẽ cấm nếu chuyện đó đi quá đà làm ảnh hưởng tới học tập. Mẹ tin con gái của mẹ sẽ chọn điều đúng đắn nhất.
- Con cảm ơn mẹ.
- Hai mẹ con sao vậy , ôm nhau tình cảm thế. - Minh Thái liền hỏi.
- Con chào ba,con lên phòng tắm rửa đây.
- Ừ, tắm đi rồi xuống ăn cơm.
- Chồng ơi, hồi đó sao anh tán được em vậy. - Ngọc Thư cười.
- Mặt dày, rất dày, rất rất dày. - Minh Thái trả lời, hôn nhẹ vào tóc vợ. - Con bé có chuyện gì sao.
- Thằng nhóc Kiwi hình như tỏ tình với con gái mình đó. Mà ban nãy anh trả lời gì đó yêu em mà anh tỏ thái độ đó sao. Anh không còn yêu em nữa hả.
- Vợ yêu à, em lại suy diễn nữa vậy. Năm xưa anh không mặt dày làm sao chờ em suốt bao nhiêu năm như thế.
- Anh ấy đi tắm đi, cả người bốc mùi rồi này.
- Em đang đánh trống lảng sao, mau mau đền bù cho anh đi. Vào kì lưng cho anh đi, vợ yêu ơi, vợ yêu à.
- Chồng với chả con. Ai cũng như con nít cả khổ thân tôi thế này đây.
- Bà xã ơi, anh đợi em này.
- Anh thật là.
Trà xanh tắm xong vô tình nhìn qua phòng đối diện, bên đó tối om.
- Đi đâu rồi sao. - Trà xanh tự hỏi.
Cả nhà Minh Thái xum quầy bên mâm cơm gia đình, Bạc hà mặc dù ít nói nhưng đến khi ăn cơm lại nói đủ thứ nào là trên trường cô dạy gì, bạn nam thế này, bạn nữ thế kia. Rồi hai chị em lại giành nhau ăn món mình thích, rồi hai vợ chồng già lại phải chia đều để hai đứa không tranh nữa. Bữa cơm đơn giản mà chan chứa tình cảm.
- Bạc hà này,chị nghe đồn có đứa nào tỏ tình với em hả.
- Ai? Làm gì có tin đồn bậy bạ gì đó. - Bạc hà giãy nảy.
- Nghe đồn con bé lớp phó học tập lớp em đó.
- Đồn tầm bậy tầm bạ. - Bạc hà mặt đỏ như gấc, chối bay chối biến. - Con no rồi.
Có đứa vội bỏ bát đũa vào chỗ rửa chén, trốn biệt trên phòng.
- Chết chớ, giấu đầu lòi đuôi thế kia. - Trà xanh cười khằng khặc.
- Ba cũng nghe đồn Trà xanh của ba có người tỏ tình phải không.
- Ai? Làm gì có tin đồn bậy bạ gì đó.
- Nghe đồn lớp trưởng lớp con hả.
- Đồn tầm bậy tầm bạ. Con no rồi.
Trà xanh vội bỏ bát đũa rồi cũng chuồn lên phòng. Hai vợ chồng già vừa ăn cơm vừa tủm tỉm cười.
Trà xanh lên phòng, theo thói quen lại nhìn sang phía bên đối diện.
- Đang ở đây thế. - Trà xanh gửi tin nhắn cho Kiwi. Tự nhiên con bé thấy lo lo, chả biết sao nữa, chỉ là con bé thấy lo thôi. Cái cảm giác nó bứt rứt kiểu gì ấy, khó chịu lắm.
- Ở nhà. - Vài giây sau Kiwi nhắn lại.
- Thế sao không bật đèn phòng lên.
- Không muốn cũng không thích.
- Kiwi mày thích tao sao. - Tay Trà xanh run run gõ phím điện thoại.
- Ừ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...