Một buổi sáng đầu thu, tại một ngôi nhà xinh xắn ở xóm Trái cây.
- Trà xanh đâu, ra mẹ bảo này. - Ngọc Thư gọi con gái yêu.
- Dạ vâng, Trà xanh xin nghe lệnh mẫu thân.
- Con đưa bột trà xanh này ra cửa tiệm cà phê giúp mẹ nha. Bột này để thử nghiệm nước uống mới đó, con cẩn thận đó biết chưa.
- Dạ vâng.
Một ngày thu trong trẻo, lá trên cây ngã sang vàng không còn vẻ rực rỡ của ngày hè nữa. Không khí hơi se lại, mang một chút gió heo mây.
- Mộc Khuê ơi, đi đâu thế bạn ấy. - Minh Khôi đạp xe lại gần Trà xanh.
- Ủa Khôi đi đâu vậy.
- Đạp xe lòng vòng thôi à. Đi đâu thế muốn quá giang không.
- Ừ có, có. Thật cảm ơn đằng ấy quá. - Trà xanh cười tươi, trèo lên yên sau.
- Xin hỏi quý khách muốn đến đâu ạ. - Minh Khôi đùa.
- Đưa tôi đến Mintcha cafe nhé.
- Mintcha ? Quán đó nổi tiếng lắm ấy. Chà Mộc Khuê giàu có quá ta.
- Ầy giàu có gì đâu. Quán của mẹ Mộc Khuê mà.
- Vậy ra Mộc Khuê là con gái của cô Ngọc Thư và Minh Thái hả. - Minh Khôi ngạc nhiên.
- Ừ. - Mộc Khuê trả lời.
Bỗng nhiên Mộc Khuê có cảm giác ai đó nhìn mình chằm chằm.
- Chào Khôi.
- Ủa Doãn, chào cậu.
- Chào Mộc Khuê. - Tông giọng Tống Doãn trầm một cách khó tin.
- Giời ơi lại có chuyện gì nữa đây. - Trà xanh than thở, giọng Kiwi mà trầm là có chuyện rồi.
- Hai người đi đâu thế. - Doãn hỏi, mắt liếc nhìn Trà xanh.
Trà xanh cảm thấy cái tình huống này hơi sai sai, làm như nó hồng hạnh vượt tường không bằng bị Kiwi là người chồng đang đánh ghen ấy. Mắt liếc nhìn thấy kinh.
- Bọn tớ đến Mintcha cafe.
- Vậy sao. Đi chơi vui vẻ. - Doãn nói rồi, đạp xe chạy lên đằng trước.
- Cậu ấy bị sao thế. - Minh Khôi hỏi Trà xanh.
- Tớ chịu. - Trà xanh lắc đầu.
Một lát sau, Khôi đã đưa Trà xanh đến quán cafe của mẹ.
- Cảm ơn cậu nhé.
- Không có gì. Gặp cậu sau nha. Bye bye.
- Bye bye. - Trà xanh vẫy tay chào cậu bạn.
You have a message. Tiếng chuông điện thoại báo hiệu tin nhắn tới. Trà xanh lôi điện thoại từ túi áo khoác ra xem.
- Vẫy tay lưu luyến thế.
Gì thế này, tin nhắn của Kiwi. Lại còn Kiwi soái ca.
- Cái tên này dám lấy điện thoại mình đổi tên lại à. Càng lớn càng loạn, không xem Trà xanh này ra gì nữa rồi.
Trà xanh cất điện thoại vào túi, quay tới quay lui bắt gặp một người quen thuộc đang ngồi nhàn nhã thưởng thức đồ uống bên trong quán. Trà xanh bước tới, gõ vào cánh cửa kính. Kiwi nhìn thấy mỉm cười trêu chọc.
- Mày chết chắc rồi. - Trà xanh chỉ vào Kiwi rồi đưa tay lên cổ kéo thành một đường biểu thị sự đe doạ.
Kiwi nhìn thấy nhưng không bận tâm vẫn tiếp tục thưởng thức đồ uống. Trà xanh sau khi giao túi bột trà xanh cho các anh chị nhân viên liền tiến về phía Kiwi.
- Ngồi đi. - Kiwi chỉ vào chiếc ghế trống đối diện mình.
- Ai cho mày đổi tên trong điện thoại tao. - Trà xanh hỏi.
- Vậy ai cho mày đổi tên trong điện thoại tao. - Kiwi hỏi.
- Tao đổi khi nào. - Trà xanh chối.
- Vậy hả tao nhớ tao lưu mày là Trà xanh thỏ dại sao bây giờ lại thành Trà xanh công chúa rồi. Mật khẩu trong máy tao chỉ có mày biết.
- Sao tao biết mật khẩu của mày được. - Trà xanh mặt hơi biến sắc.
- Sinh nhật Harry Potter ngày nào. - Kiwi lại hỏi, nét mặt vô cùng thản nhiên.
- 3107. - Trà xanh lập tức trả lời, là fan của Harry tất nhiên con bé vô cùng rõ.
- Đó chính là mật khẩu mở máy. - Kiwi cười,nói tiếp. - Mày biết tao lười thay mật khẩu trước giờ chỉ sử dụng một cái đó. Hơn nữa mày là đứa hay sử dụng máy tao nhất. Mày selfie được chả lẽ không đổi tên được. Bị cáo có điều gì muốn nói không.
Trà xanh chỉ biết câm nín, câm nín và câm nín.
- Tao selfie khi nào. - Trà xanh cố cãi.
- Nếu bị cáo đã thành tâm muốn biết, tôi đây sẽ sẵn lòng trả lời.
Kiwi mở album ảnh ờ thì chụp có nhiêu đâu toàn hình selfie của Trà xanh không hà.
Trà xanh lại câm nín, câm nín và câm nín. Con bé nhớ mỗi lần chụp xong là xoá sạch rồi mà sao bây giờ lại nhiều đến thế.
- Đó là tội xâm nhập bất hợp pháp, ảnh hưởng đến nhân quyền.
- Gì chứ. - Trà xanh đập bàn.
Mọi ánh mắt trong quán dồn về Trà xanh. Con bé cười xin lỗi mọi người rồi quay sang nhìn Kiwi bằng đôi mắt toé lửa.
- Ừ, nói hay lắm. Mày không thi ngành luật đất nước phí mất một nhân tài.
- Quá khen. Bị cáo vẫn còn một tội nữa.
- Tội gì nữa. - Trà xanh bất mãn.
- Đi chung xe với trai lạ.
- Cái gì. Mày đùa tao hả.
- Sau này, mày chỉ được đi chung xe với duy nhất một người đó là tao. Biết chưa. - Kiwi nói. Ánh mắt không phải là giận dữ nhưng lại khiến cho Trà xanh hơi sợ.
- Biết rồi. - Con bé trả lời, giọng ỉu xìu.
- Sao lại ỉu xìu như thế. - Kiwi hỏi.
- Mày hung dữ quá, làm trái tim nhỏ bé của tao sợ hãi. Chỉ là đi nhờ xe của Khôi thôi mà.
- Không được.
- Tại sao. - Trà xanh hỏi. Kiwi nhất thời không biết nên trả lời sao.
- Có nói mày cũng không hiểu.
- Thì phải nói mới biết được chứ.
- Tao...
- Ừ mày sao hả Kiwi.
- Tao... thích ... mày.
Trà xanh phụt cười, mặt Kiwi từ trạng thái đỏ chuyển sang đen.
- Giỡn không vui tẹo nào. Đằng ấy lần sau đừng đùa kiểu ấy nữa, giờ chở tớ qua bên thư viện với.
Kiwi với trái tim tổn thương nặng nề, im lặng chở con bé đi. Trà xanh ngây ngô, luyên thuyên đủ chuyện lại không hề hay biết gì hết.
- Ủa sao nãy giờ đằng ấy im lặng thế. - Trà xanh nhẹ nhàng hỏi thăm. Bây giờ có đứa mới phát hiện ra sự im lặng của đối phương.
Kiwi lắc đầu chẳng nói gì hết, mặt lại buồn hiu.
- Sao nữa thế. Nói nghe xem nào. - Trà xanh ân cần, nhiệt tình hỏi han.
Lại lắc đầu.
- Ơ lạ nhờ, bị sốt à. - Trà xanh nhón chân đặt tay lên trán bạn nhưng mà trán vẫn bình thường. - Thế khó chịu ở đâu à, đau bụng hả, có cần họp hội nghị với bác Tào không.
Lại lắc đầu.
- Ơ khó hiểu nhờ. Bị đau ở đau, nói mới biết đường chuẩn đoán bệnh chứ.
Kiwi chỉ vào môi mình.
- A nhiệt miệng hả. Nói sớm mua Dr. Thanh uống, giời ạ. Ngốc thế không biết.
Kiwi thở dài.
- Mày mới là con ngốc.
Rồi tự nhiên ấy có người cúi xuống, người kia phản xạ ngã người ra đằng sau. Thư viện chỉ toàn sách là sách lại có hai con người làm chuyện mờ ám thế này đây.
- Tao định sẽ giữ gìn cho đến khi mày cao thêm chút nữa nhưng mà mày làm tao thất vọng quá. Hôm nay đẹp trời, tao làm luôn.
- Đang nói cái gì vậy vietsub ra đi. Hãy vietsub ra...
Kiwi giữ chặt Trà xanh cúi xuống hôn nhẹ lên môi con bé. Trà xanh bất động, mọi tế bào đông cứng lại hết rồi, chỉ biết lúc này có một thứ rất mềm chạm vào môi con bé mà chính xác khoa học gọi là hôn đó.
Kiwi buông ra rồi, Trà xanh vẫn bất động, con bé nhẹ nhàng đưa tay chạm nhẹ vào môi, trên đó vẫn còn một chút hơi ấm và mùi hương trên người Kiwi vẫn mơn man nơi cánh mũi.
- Nhớ đó từ này về sau mày dám hồng hạnh vượt tường một lần nữa, tao sẽ không nhẹ nhàng như thế đâu.
Tự nhiên Trà xanh lại nghĩ đến mấy cảnh giường chiếu trong ngôn tình khi mà nữ chính không nghe lời nam chính thế là bị..... Eo ơi, sao lại suy nghĩ tùm lum thế này.
- Ủa mà hồng hạnh vượt tường là nói người phụ nữ đã có chồng còn dám ngoại tình mà còn tao vẫn còn là thiếu nữ.
- Mày hôn tao rồi thì chịu trách nhiệm đi.
- Ơ. - Trà xanh ngơ ngác.
Câu nói như sét đánh giữa trời quang, như bầu trời sụp đổ trước mắt Trà xanh.
- Nhưng mà mày hôn tao trước.
- Mày còn dám đi xe thằng khác đừng trách tao.
- Ơ. - Trà xanh lại ngẩn ngơ. - Thế tao đi xe của Thanh Long được không.
Mặt Kiwi đen lại.
- Mày cứ thử đi rồi đừng trách hậu quả.
Tự nhiên Trà xanh lại nghĩ tới cái cảnh lỡ như là lỡ như nha mình bị Kiwi đè giống trong ngôn tình í lúc nam chính đè nữ chính vào tường hay đại loại thế ấy. Giời ơi, lạy chúa, lạy thánh. Trà xanh rùng mình.
- Lại suy nghĩ đen tối gì đó. - Kiwi hỏi, mặt rất gần con bé, rất rất gần.
Tim Trà xanh đập hối hả, mắt chẳng dám nhìn thẳng Kiwi nữa.
- Sách mày cần này, tao cũng lấy sách rồi. Về thôi.
Trà xanh vẫn đang rùng mình về suy nghĩ vừa rồi.
- Không về tao bỏ mày lại đấy. Ngẩn ngẩn ngơ ngơ.
Kiwi một tay cầm sách, một tay nắm lấy tay Trà xanh kéo đi về.
Trà xanh lại đưa tay lên chạm môi mình, rồi lại đưa tay lên tim.
- Mày điên rồi, Trà xanh ạ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...