Chuyện này bàn bạc xong thì chẳng tính là khó làm.
Sau khi kì phát tình vì bị chuốc thuốc của thiếu niên kết thúc, đại mỹ nhân cùng Trần tiên sinh tìm tới Hiệp hội bảo vệ trẻ em. Thiếu niên không muốn người khác biết chuyện mình bị xâm phạm nên đại mỹ nhân chỉ nhắc tới việc cậu bị mẹ ruột bạo hành. Hiệp hội rất nhanh phái hai xã công đến phối hợp điều tra.
Con trai không những không thuận theo sắp xếp của mình cùng hai tên Alpha kia mà còn biến mất tròn hai ngày, mẹ cậu cơ hồ đã sắp phát điên.
Thời điểm thiếu niên mở cửa nhà, mẹ cậu đã sắp phá nát toàn bộ căn phòng. Nghe thấy tiếng mở cửa, nàng liền nhảy lên từ ghế salon, hai mắt đỏ rực lao đến trước mặt cậu. Thiếu niên vẫn không nói một lời nào, nàng liền lấy tay bóp cổ cậu, đè xuống sàn nhà ra sức chửi rủa.
Thanh âm của nàng sắc bén, cơ hồ muốn xé vỡ cổ họng mắng toàn lời khó nghe. Mắng cậu là kỹ nữ, mắng cậu không nghe lời, lúc trước đáng lẽ không nên sinh ra cậu.
Cổ thiếu niên bị giữ chặt, rất nhanh liền khó thở nhưng hai mắt lại bình tĩnh dị thường.
Trước khi tới đây, đại mỹ nhân muốn thu thập chứng cứ khá hao tâm tổn trí. Anh cùng xã công và ba ba thương lượng hồi lâu, cậu chỉ im lặng đứng một bên nghe.
Bởi vì cậu biết, chẳng cần làm thêm điều gì, chỉ cần cậu xuất hiện, nàng chắc chắn sẽ lộ ra mặt không bình thường kìa.
Thiếu niên không phản kháng, còn mẹ cậu rất nhanh bị người bên ngoài tiến vào tóm chặt. Đại mỹ nhân tiếp được thân thể câu, khiếp sợ kéo vào lồng ngực. Trần tiên sinh và xã công đồng thời chế trụ nữ nhân đã phát điên, đè nàng xuống đất.
Trong căn phòng âm u hỗn loạn, nữ nhân không ngừng rít gào. Trần tiên sinh mắng nàng là kẻ điên, còn hai xã công hắng giọng, tuyên cáo nàng phải chịu bị điều tra. Thiếu niên vẫn cứ không nói một lời, chỉ ôm lấy người vẫn đang che chở cho mình, hai tay bám chặt lấy eo anh.
Người này giống cậu cùng là Omega, nhưng cậu lại cảm thấy anh so với bất cứ người nào mình từng gặp qua còn cường đại hơn.
Mẹ thiếu niên bị chẩn đoán tâm thần phân liệt, có khuynh hướng bạo lực và hành vi công kích. Nàng bị tước đoạt quyền giám hộ, đưa vào bệnh viên tâm thần, quyền giám hộ liền như vậy chuyển sang Trần tiên sinh.
Sau hàng luật thủ tục rườm rà, cuối cùng sinh hoạt cũng bình thường trở lại.
Trước đây thiếu niên vì trốn học nhiều lần mà bị đuổi học, Hiệp hội đã thay cậu giải thích với nhà trường, loại bỏ tội trạng trong sổ ghi chép để cậu được trở về trường.
Đại mỹ nhân còn mời cậu đến ở cùng nhà mình.
Nhưng thiếu niên từ chối.
Đại mỹ nhân hơi có chút bất ngờ: “Tại sao?”
Thiếu niên trầm mặc hồi lâu rồi mới đáp: “Nhà anh đối diện nhà ba, quá lúng túng.”
Trần tiên sinh đã sớm có gia đình mới, hài hòa mỹ mãn, ấm áp hạnh phúc. Sự xuất hiện của cậu hoàn toàn không thích hợp.
Hơn nữa… Cậu cũng không muốn gây thêm cho anh nhiều phiền phức.
Anh xuất phát từ lòng tốt cùng đồng tình, giúp kéo cậu ra khỏi tình cảnh khốn khó, đem tới cho cậu một cuộc sống mới.
Mà cậu từ đầu tới cuối đều không thể làm gì cho người này.
Cậu không có tư cách, vô liêm sỉ mà đến ở trong nhà đối phương được.
Đại mỹ nhân chăm chú nhìn thiếu niên, cuối cùng đáng tiếc thở dài, một tay cầm lấy tay cậu, tay kia lấy chìa khóa nhà của mình ra.
Một chiếc chìa khóa nhà duy nhất đặt vào tay cậu nhóc.
“Tuy rằng không thể tới ở cùng nhưng em vẫn phải thường xuyên đến thăm tôi.” Đại mỹ nhân nhìn cậu chớp mắt mấy cái, “Tôi ở một mình cũng sẽ cảm thấy buồn.”
Tui có thói quen ngắt chương theo cảm xúc và mạch truyện, sẽ có những ngày mọi người thấy chỉ post 1 chương, có ngày lại nhiều hơn 1. Hi vọng mọi người cũng lưu tâm đến trick nho nhỏ này để mình cùng nhau điều chỉnh nhịp độ và cảm xúc phù hợp nhé ^^ CXRN dù gắn tag đoản văn nhưng cũng tận 32 chương. Sau sóng gió sẽ là chuỗi ngày bình dị ấm áp như chén chè xanh quyện hương rượu trái cây ngọt ngào của đại mỹ nhân và cún con của anh ấy. Thỉnh đón chờ~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...