Đường Gia luôn luôn nhìn thấy đều là những cô bé ương ngạnh như Cố Tả Tả, hoặc sẽ là trầm tính và hướng nội như Cố Hữu Hữu, nhưng cậu bé lại chưa bao giờ nhìn thấy một cô bé vừa ngọt ngào lại vừa dễ thương như Bùi Chân, ngay lập tức cậu bé đã bị đối phương nuốt chửng.
cậu ngượng ngùng sờ sờ đầu, có chút lắp bắp trả lời: "Có, Có… dĩ, dĩ …nhiên là có thể.
"Đường Gia cùng Bùi Chân tán gẫu thêm vài câu, cậu bé miễn cưỡng chuẩn bị rời đi khi quản gia của nhà mình đến, trước khi đi còn không quên dặn dò: “Chân Chân, nếu Cố Tả Tả lại đến tìm em gây phiền phức, thì hãy tìm anh.
"Bùi Chân nửa hiểu nửa không gật đầu, vẫy tay chào tạm biệt Đường Gia.
Sau khi tiễn Đường Gia, Bùi Chân đạp chiếc xe đạp nhỏ đi quanh nhà trẻ, chú tài xế đã đợi sẵn ở đây, khi thấy Bùi Chân tới, chú ấy liền nở một nụ cười, mở cốp sau, cất chiếc xe đạp nhỏ của Bùi Chân vào trong.
“Tiểu thư, ngày đầu tiên ở nhà trẻ vui chứ?” Chú tài xế vừa nổ máy xe vừa cười híp mắt hỏi.
“Dạ vui.
”Bùi Chân thắt dây an toàn, cảm thấy hài lòng thỏa dạ mở sách tranh ra, lúc sáng chỉ có một ngôi sao, hiện tại đã có mười ngôi sao, trên mặt đất còn có một con quái vật nhỏ bị đánh cho tơi bời.
Bùi Chân cất cuốn sách tranh, hài lòng dựa vào đệm da mềm mại hai mắt nhắm lại.
Chưa đầy nửa giờ, Bùi Chân đã về đến nhà.
Khi Bùi Chân vừa xuống xe, cô bé liền phát hiện trong gara có thêm một chiếc xe mà cô bé chưa từng thấy qua, khá cũ kỹ, cũng không phải loại xe sang gì, chắc chắn không phải của nhà bọn họ.
“Có khách nào tới nhà ạ?” Bùi Chân ngẩng đầu hỏi bảo mẫu Lâm, người đã đón cô bé trong gara.
Bảo mẫu Lâm dắt tay Bùi Chân trực tiếp kéo Bùi Chân vào thang máy trong gara, đi thẳng lên lầu ba: “Đúng vậy, hôm nay bạn học của phu nhân đến nhà, nghe nói hai người đã nhiều năm rồi chưa gặp nhau, thấy phu nhân rất vui.
"Một người bạn cùng lớp đã nhiều năm không gặp bất ngờ đến thăm.
Hưm, có vấn đề.
Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm chiến đấu với trà xanh, bạch liên hoa mưu mô, Bùi Chân phát giác một chút mờ ám.
Vừa ngay lúc đó, cửa thang máy mở ra.
Một người phụ nữ trang điểm đậm đang nói chuyện phiếm với mẹ Thẩm Thanh của Bùi Chân, thấy Bùi Chân đi tới, bà ta lập tức tươi cười bước tới, trìu mến gọi: “Đây là Bùi Chân ư? Trong nháy mắt đã lớn như vậy rồi sao.
"Trong một lúc, bỗng nhiên Bùi Chân dường như nghe thấy một âm thanh máy móc nhắc nhở trong lòng vang lên:Cảnh báo, cảnh báo, phát hiện quái vật nhỏ! Phát hiện quái vật nhỏ!Bùi Chân liếc nhìn người phụ nữ trước mặt, trên mặt nở một nụ cười ngọt ngào: “Chào dì!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...