Thiên Nguyên điện, thiên binh áo giáp chỉnh tề đứng xếp hàng ngay ngắn ở hai bên, chúng thần tiên theo phẩm cấp mà tề tựu đông đủ, rất tu dưỡng mà không phát ra âm thanh, kiểu như đứng ngay tại vị trí của mình mà nhập định tham thiền. Đại điện thiết kế đơn giản, mộc mạc, chỉ có mấy cây cột điêu khắc hình ảnh một vài thần thú, bố cục rộng rãi, sáng ngời, phía tận cùng bên trong, Thiên Quân đang ngồi trên một cái đệm mềm mại bằng vải thô, Thanh Long cuộn cái đuôi ngồi xếp bằng bên cạnh hắn, đại gia đang nhắm mắt dưỡng thần, dường như là đang chờ người.
Bỗng nhiên, mùi rượu nồng nặc tràn lan khắp đại điện, Cốc Nhiễm ôn A Ly tiến vào, mùi rượu là tỏa ra từ hai người bọn họ, chúng tiên đều nhíu mày nhưng không dám lên tiếng, chỉ đành âm thầm thi pháp nín thở.
“Đều tới đông đủ hết a,có chuyện lớn gì muốn tuyên bố sao?” Cốc Nhiễm vẫn ung dung, cười tươi như gió mùa xuân.
Thiên quân mở mắt ra nhìn Cốc Nhiễm rồi hơi hơi lắc đầu, lại liếc nhìn Thanh Long một cái, Thanh Long lập tức đứng dậy rồi nháy mắt hóa thành một trung niên nam tử.
Thanh Long lấy từ trong tay áo ra một quyển sổ con mạ vàng mà đọc.
“Lửng chó ở Viêm Châu, tên gọi A Ly, giống cái, trời sinh tính lười biếng, vô lại thập phần, một tháng trước được Cốc Nhiễm tiên quan mang về Thiên Vi cung, còn ép Cốc Nhiễm khắp nơi tìm gà cho nàng ăn, cũng không để ý đến thân phận thượng tiên của Cốc Nhiễm tiên quân mà trước mặt mọi người đùa bỡn hắn, làm tổn hao danh dự của hắn, mười ngày trước còn đả thương tiêu thú Tiểu Khôi của Phong tiên tử đến thân tàn ma dại, sau đó trốn tới Ký Châu, làm khinh động tới phong ấn Xi Vưu, suýt chút nữa làm cho Tà Thần Xi Vưu thoát ra ngoài, nay lại mê hoặc Cốc Nhiễm tiên quân đến nhân gian uống rượu, làm cho không khí thiên giới bị vẩn đục, tội không thể tha…”
Thanh Long nói xong, A Ly trợn mắt há hốc mồm, cứ như là nàng đã gây ra tội ác tày trời a…
“A Ly, ngươi có nhận tội không?” Thiên Quân nhắm mắt, giọng nói đầy uy nghiêm.
“Gà là do bản tôn giết, rượu cũng là bản tôn buộc A Ly uống, Thiên Quân vì sao lại đem tất cả tội danh đổ lên đầu A Ly?” Cốc Nhiễm nhíu mày, phản bác.
Thiên Quân vẫn nhắm mắt nói “ từ lúc tiểu thú này đến thiên cung, không khí nơi đây trở nên bại hoại, Cốc Nhiễm ngươi cũng dính phải tin đồn có sở thích luyến thú, nàng còn hại thỏ ngọc đến thân tàn ma dại làm cho các sủng thú khác ở thiên cung cũng lo lắng bất an, các vị tiên gia đều hướng bổn tọa oán giận. Bổn tọa nếu không cho các vị tiên gia một công đạo thì sao có thể dẹp tan oán khí?”
“Bản tôn nói là vì sao muốn đem tất cả tội danh đổ lên đầu A Ly, không phải muốn ngươi lặp lại những lời của Thanh Long” thanh âm của Cốc Nhiễm tăng cao, chúng tiên nín thở. Cốc Nhiễm quả là đại bất kính, đại bất kính a. A Ly cũng thò đầu đánh giá Cốc Nhiễm, mới rồi hắn còn giọng nàng không được nói lung tung nhưng sao chính hắn lại hồ ngôn loạn ngữ?
Thiên quân ho khan vài tiếng, cố gắng áp chế lửa giận trong lòng.
“Trên thân tiểu thú này có ma khí, bổn tọa không thể lưu nàng”
“Tư Hình tinh quân”
“Dạ” Tư Hình tinh quân tiến lên, nhìn chằm chằm A Ly, mắt lộ hung quang, hắn đã sớm nghe tiểu lửng chó này làm đủ mọi việc xấu, nếu không phải Thiên Quân vẫn chưa lên tiếng thì hắn đã sớm tử hình nàng rồi.
“Đem lửng chó này đánh vào đạo súc sinh, trọn đời không được bước vào thiên giới” Thiên Quân khoát tay áo.
“Cốc Nhiễm…” A Ly bĩu môi, nước mắt lưng tròng nhưng nàng cứng rắn không để rơi ra, cho dù nàng ngốc thế nào cũng biết tình thế lúc này rất nghiêm trọng, trước mặt chúng tiên, Thiên Quân nhất định sẽ không thu hồi lời đã nói.
“Không cho chạm vào nàng!” Cốc Nhiễm hét lớn, vạt áo bỗng nhiên không gió mà bay phất phới, tiên khí quanh thân bùng nổ, Tư Hình tinh quân sợ tới mức rụt tay lại, nhìn về phía Thiên Quân.
Buông A Ly era, Cốc Nhiễm cúi đầu nhìn ống tay áo, vuốt vạt áo bị A Ly làm nhăn rồi ngẩng đầu lên, trong mắt hàn ý dâng đầy.
“Nếu như muốn trị tội nàng thì hãy đem bản tôn đánh vào lục đạo luân hồi luôn đi, bản tôn tình nguyện có được thất tình lục dục chân thật của phàm nhân cũng không muốn nhìn các ngươi luôn miệng nói tu hành mà một chút thiện tâm cũng không có”
“Thượng tiên mau thu hồi lời nói đi, thân thể thượng tiên cao quý sao có thể dễ dàng rơi vào lục đạo luân hồi’ Thái Thượng Lão Quân nhịn không được mà lên tiếng khuyên can.
“Thượng tiên cân nhắc.” người khác cũng lên tiếng phụ họa.
Cân nhắc cân nhắc! Làm thần tiên phiền nhất chính là lý trí” Cốc Nhiễm không kiên nhẫn.
Chúng tiên bắt đầu lớn tiếng bàn tán xôn xao, xem ra sự tình hôm nay khó thể giải quyết. Cốc Nhiễm tiên quân kiệt ngạo, tựa hồ như không ai có thể nắm hắn trong tay, ngay cả Thiên Quân cũng vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...