Tra Nam! Cút- Tiêu Dao Truyện

Chiến Bắc Dã nằm sấp trên giường, lưng để trần hưởng thụ từng cái nén tay mềm mại của Vân Cẩm Liên. Hắn thấy khá mệt mỏi nên bảo nàng xoa bóp cho hắn.

Chuyện lùm xùm lên như thế, hắn thực chẳng có tâm trạng nào nữa cả. Ngay một đêm, hai phi tử của hắn đều làm ra chuyện mất mặt như thế. Rốt cuộc là trùng hợp hay sắp xếp?

Hắn không ngu ngốc đến nỗi không nhìn ra điểm gì cả? Có thực là do Tiêu Dao làm không?

Trong khi ấy Vân Cẩm Liên tuy vẫn miệt mài xoa bóp cho hắn nhưng tâm lại để ở Hỉ Lương cung. Giờ thì chủ nhân chắc cũng đang cùng người mình yêu bên nhau nhỉ? Nàng đến đây cũng chỉ giữ chân Chiến Bắc Dã lại thôi.

Nàng thực là Vân Cẩm Chi, thuộc hạ của Chiến Bắc Niên còn Vân Cẩm Liên là tỉ tỉ song sinh của nàng. Năm đó Vân gia sinh đôi nhưng thông báo chỉ có một. Nàng thực chỉ sinh sau một canh giờ nhưng số phận hai người cách biệt.

Năm 5 tuổi, tỷ tỷ nàng sống trong nhung lụa thì nàng bị mama tùy thân của mẫu thân đem ra giữa chơn vứt đi. Họ cho nàng là ma quỷ nên ghét bỏ nàng. Nếu không phải Chiến Bắc Niên khi ấy thu nhận nàng về thì e nàng chẳng còn mạng để mà sống.

Mười năm sau họ lại đi tìm nàng bởi vì tỷ tỷ kia của nàng đã chết rồi, lại có chỉ tiến cung. Vân gia muốn trèo cao nên bắt nàng thay thế, cả tên thật cũng bắt nàng bỏ đi.

Họ bảo nàng chỉ là thế thân của Vân Cẩm Liên, nên biết ơn tỷ ấy vì do tỷ ấy nàng mới trở thành hoàng phi một triều. Thực nực cười. Nếu chẳng phải  Chiến Bắc Niên ba lần bảy lượt giúp nàng đối phó với họ thì nàng cũng bị họ chèn ép rồi.

Lực tay không đủ mạnh, rõ là đang phân tâm, Chiến Bắc Dã nhíu mày cất giọng.

" Liên Nhi nàng đang nghĩ gì thế?"

Nàng giật mình rồi nhanh chóng nở nụ cười ngọt ngào. Hai mắt tròn xoe cong cong bán nguyệt lấp lánh.

" Thiếp đang nghĩ không biết bệ hạ sẽ xử lí chuyện Lệ phi ra sao."

Nàng nói dối không chớp mắt, giọng điệu ngây ngô tinh nghịch. Hắn cười, quay người lại xoa đầu nàng. Từng múi cơ săn chắc rắn rỏi, làn da bánh mất khoẻ khoắn khoe ra trước mặt nàng, Vân Cẩm Liên đỏ mặt.

" Liên Nhi nghĩ trẫm sẽ xử lí như thế nào?"


" Thiếp không biết, chắc bệ hạ sẽ như mọi khi, thiên vị Lệ phi hơn."

Thiên vị sao? Hắn có chút chột dạ. Cả Liên Nhi cũng nói hắn như thế. Ánh mắt trốn tránh của hắn làm ý cười trong lòng Vân Cẩm Chi thêm nồng đậm.

Từ từ đục khoét, như thế mới để Tiêu Dao tỷ tỷ sống yên ổn.

" Thiếp chỉ thấy thế thôi. Thật ra cả hậu cung này ai cũng nói thế. Họ rất bất mãn hoàng thượng cứ dung túng Lệ phi làm càn. Không biết vì sao bệ hạ lại như thế nữa, rõ biết nàng ta xấu xa thế cơ mà."

Liên Nhi thật ngây thơ, như thế lại nói thẳng ra... Hắn lắc đầu thở dài nhìn nàng.

Hắn cũng đâu muốn, nhưng năm đó không có Tần Chỉ Hoa thì không có Chiến Bắc Dã bây giờ. Hắn biết bản thân mình chẳng còn yêu Tần Chỉ Hoa nữa, song vẫn không thể đối đãi tệ bạc với nàng ta.

" Liên Nhi, nàng không hiểu đâu. Nhưng mà nàng ấy, đừng nói thẳng như thế, không thì nguy đó."

Vân Cẩm Chi cười khì khì, lè lưỡi. Gương mặt đáng yêu vô cùng. Hắn cười sủng nịnh nựng nàng ấy.

Cả hai người thực chẳng giống như phu thê với nhau. Hắn thực tế xem nàng là muội muội của mình. Đến bây giờ vẫn chưa đụng vào nàng ấy cả.

" Liên Nhi này, trẫm thấy nàng rất thân với quý phi nhỉ?"

" Dao Dao tỷ tỷ sao? Hì, tỷ ấy dễ thương lắm, thiếp rất thích a. Bệ hạ này, có thế cho thiếp thường xuyên chơi với tỷ ấy không?"

Dễ thương? Hắn có chút bất ngờ. Nhưng nhìn lại những khoảng khắc của nàng suốt thời gian qua, hắn cũng gật gù, đúng là dễ thương thật.

Tiểu yêu nghiệt ấy từ bao giờ lại nhảy vào tim hắn ngồi rồi.

" Bệ hạ, được không?"

Vân Cẩm Chi nũng nịu kéo tay hắn năn nỉ

" Chuẩn! Nàng đó, đừng gây phiền phức cho quý phi."

" Hì hì, thiếp biết rồi!"

" Liên Nhi, nàng về Hồng Mai cung đi. Trẫm đến chỗ nàng ấy."

Hắn ngồi dậy khoác áo bào vào. Vân Cẩm Chi khẩn trưởng ôm eo hắn lại.

Chết tiệt! Tiêu Dao đang ở cùng chủ nhân, nếu lỡ bệ hạ phát hiện thì cả hai sẽ phạm tội chết mất.

" Liên Nhi, nàng sao thế?"

Chiến Bắc Dã nhìn cánh tay nhỏ quàng qua eo hắn, kéo sát hắn lại có chút ngạc nhiên. Vật nhỏ này nay lại bạo gan nhỉ?

Vân Cẩm Chi giả vờ uỷ khuất buồn buồn. Giọng lí nhí như con muỗi

" Bệ hạ... Thiếp hông cho ngài đi... Thiếp muốn ở với bệ hạ..."


Chiến Bắc Dã bật cười. Hắn quay lại ôm nàng vào trong lòng, vuốt ve đầu nàng như con thỏ nhỏ. Nàng với hắn, rất nhỏ nên cảm giác khiến hắn có chút muốn che chở nàng.

" Liên Nhi muốn được thị tẩm à."

Hắn có chút chọc ghẹo nàng. Mặt Vân Cẩm Chi thêm đỏ hơn, chúi đầu vào ngực hắn. Vành tai đỏ ửng, nàng đang rất ngượng ngùng.

" Được rồi, hiếm khi Liên Nhi " nhiệt tình" thế trẫm sẽ chiều nàng."

Chiến Bắc Dã bế nàng lên giường, thổi đèn, buông rèm. Sau đó...

Ngủ.

Nằm trên giường Vân Cẩm Chi thở phào. Nguy quá, mén chết rồi. Loại chuyện này thật muốn lấy mạng người mà.

Chưa được mấy khắc thì ngoài điện nhốn nháo lên. Tiếng cung nữ vang vọng.

" Hoàng thượng, Lệ phi muốn được gặp người, hoàng thượng."

Chiến Bắc Dã đang lim dim thì giật mình. Hắn ghét bỏ, lại gì nữa đây, chưa đủ rộn chuyện sao?

" Chuyện gì?"

Hắn hắng giọng giận dữ.

" Bẩm hoàng thượng, Kim Lan từ Tường Vi cung thỉnh ngài sang với Lệ phi ạ."

Lý tổng quản có chút khó chịu bẩm báo lại. Cung nữ này thật to gan, đêm hôm lại ồn ào, không thấy bệ hạ đang sủng hạnh Lương phi sao.

Vân Cẩm Chi mơ màng ngồi dậy. Tiếng la hét thật ồn ào, nàng đang ngủ cơ mà.

" Để thiếp."

Nàng bực bội trèo xuống giường đi ra.

Đồ ngu xuẩn, nàng ta ngang nhiên dám đến đây làm ồn. Chưa đủ phiền phức hả.


" Ngươi về nói với Lệ phi, hoàng thượng đang ngủ. Không qua được!"

" Ta không tin. Hoàng thượng rõ nãy mới nó chuyện!"

Bốp!

Đại cung nữ của Điện Dưỡng tâm hung hăng tát vào mặt Kim Lan một cái. Nàng ta ngã sóng soài, nằm dài trên đất.

Đại cung nữ tức giận gằn từng chữ cảnh cáo.

" Ngươi thân phận gì mà xưng "ta" với Lương phi nương nương?"

" Cô cô... Ta...."

Kim Lan ôm má uất ức. Đại cung nữ bên cạnh hoàng thượng không phải dễ đùa. Bà ấy hầu hạ hoàng thượng từ hồi ngài ấy con bé, còn thân hơn mẫu hậu ruột. Lỡ như bà ta nói gì bên tai ngài ấy, thì nàng ta có chết cũng không hết tội.

" Về nói với Lệ phi, bệ hạ đang mệt không qua. Nếu ngươi còn làm ồn bản cung sẽ dùng hình."

" Ngươi..."

" Cút!"

Đại cung nữ quát lớn.

Kim Lan sợ sệt nhanh chóng chạy khỏi Điện dưỡng tâm.
......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận