Huỳnh Công Nam đối đầu trực diện với tên đầu xỏ, máu nóng công tâm khiến mặt anh đáng sợ hơn bao giờ hết, ánh mắt dịu dàng dành cho Trần Tuyết Nhi vừa nãy biến mất, đổi thành âm lãnh đầy sát khí.
Anh né cú đấm của hắn, đánh không trúng hắn lại lấy tay đánh kiểu boxing móc qua móc lại, chân cũng giơ cao giáng mạnh xuống phía anh, xoay người bay lên đá về phía anh nhìn rất điêu luyện nhưng anh đều né hết, không trúng một đòn nào.
Nhường hắn hết buổi đầu, anh lấy đà chạy nhanh tới đá mạnh vào bụng hắn rồi xoay một vòng trên không trung nhẹ nhàng đáp xuống đất, tay với theo nắm hắn lại rồi móc xuống bụng hắn một cú thật mạnh, đá mạnh vào sau khuỷ chân làm hắn ngã khuỵ xuống đất, cười mỉm khẽ nói: "Chỉ có vậy mà cũng đòi làm đàn anh hả?"
Hắn tức giận đứng bật dậy nhào tới phía anh, đá mạnh vào chân rồi nắm cổ áo anh định dọng vào má nhưng nắm đấm đã bị anh ngăn chặn và trả lại cho hắn một đòn thật mạnh ngay mặt khiến máu mũi hắn trào ra, máu miệng cũng theo đó chảy ra, mặt méo xệch sang một bên, ước chừng ai đi phẩu thuật thẩm mỹ bị anh đánh cú này xong chắc phải đi sắp xương lại 2 3 lần mới hoàn chỉnh.
Anh tiến tới lấy đà bay cao lên đá mạnh vào mặt hắn khiến hắn phun máu như máy phun sương rồi ngã ra sau, anh nắm cổ áo hắn lôi lên, đập mạnh ngực và bụng hắn vào chân mình khiến hắn phun ra thêm một ngụm máu, chưa hết, anh còn bẻ lọi tay hắn ra sau, từ tốn nói: "Bàn tay nào khi nãy sờ vào người yêu tao? Tay này hay tay này?", anh vừa nói vừa bẻ thật mạnh từng tay khiến hắn la thất thanh: "A..
Mẹ mày..
Tao không chỉ sờ mà tao còn liếm nó nữa đó..
Haha..
Thằng chó..
A..
A..", câu nói chưa kịp dứt đã bị anh bẻ đến trật khớp tay mà rên la thảm thiết, anh trấn đầu hắn xuống mặt đường nhựa thật mạnh.
"Tao quên giới thiệu với mày, tao từng học Taewondo, thi tới tam đẳng huyền đai, từng đi thi đấu và nhận về không dưới mười huy chương vàng, tép rêu như mày 20 thằng tao cũng chấp, mày còn non và xanh lắm.", anh nói xong còn vỗ vỗ thật mạnh vào mặt hắn mấy cái.
"Mày tưởng vậy là ngon hả? Địa bàn này là của tao, lát nữa anh em tao tới thì mày nên tập xác định đi.", hắn nghiêng gương mặt bê bết máu liếc nhìn anh.
Anh cười lớn, buông tay hắn ra đứng dậy đạp mạnh vào mặt hắn khiến hắn bò dậy không nổi, nói: "Địa bàn của mày hả? Để tao lót ghế chờ.", nói xong xoay qua nói với Dũng: "Anh đem bọn này ra bãi đất trống đang huy hoạch đi, chuyện này chưa xong đâu."
Anh Dũng gật đầu nói: "Tôi biết rồi."
Bên Phạm Trí Viễn cùng Hạ Đồng, hai người xử lý khoảng 10 tên nhóc nhen thích ra vẻ, võ thì không biết mà cứ ngông ngông ta đây rất hay.
"Thằng nào lên trước?", Phạm Trí Viễn nhìn cả đám trước mặt, lười biếng nói.
Hạ Đồng xoay cổ tay, lắc lắc cổ, nói: "Hay lên một lượt luôn đi."
Phạm Trí Viễn nghe Hạ Đồng nói xong cũng trả lời nhìn sang: "Hôm nay đánh không đã tay không về."
Hạ Đồng cười lạnh, nói: "Ok"
Hai người vừa nói xong là xông lên ngay, tay nắm cổ một tên rồi bay lên đá tên đứng ngay sát làm cả bọn phải hoảng hồn mất 3 giây mới kịp trở tay nhào lên đánh trả, cả hai anh phối hợp rất ăn ý, người đánh người đỡ tạo thành một thế vừa phòng vừa công khiến đám người kia dù đông đến mấy cũng không cách nào chiếm thế thượng phong.
Hạ Đồng ghim ngay mấy tên vừa nãy suýt làm nhục Lê Cẩm Tiên, nhào thẳng tới túm đầu một tên dọng thẳng vào mặt hai cái khiến hắn ngã ngửa ra đất nằm bất động, nắm cổ áo tên thứ hai lên gối ngay bụng vài cái khiến hắn ọc nước có lẫn máu ra ngoài.
Những tên đặt biệt sờ soạng Lê Cẩm Tiên anh còn khuyến mãi thêm chiêu "móc câu đại pháp" của anh, chính là đá mạnh vào giữa háng rồi móc lên khiến bọn chúng phải ngã vật ra đất ôm bộ phận yếu ớt kia của mình mà rên thảm thiệt.
Phạm Trí Viễn phụ trách những tên còn lại sàm sỡ Cao Thanh Nhi, còn dám đánh cô đến thê thảm, anh xông vào bẻ lọi tay một tên, đá vào gối khiến hắn quỳ xuống rồi đập mặt hắn thật mạnh xuống đất chà chà, nắm đầu tên tiếp theo đập mạnh mặt hắn vào gối mình vài cái khiến mặt bọn chúng máu me bê bết không nhìn thấy phương hướng, anh còn tận tình combo thêm chiêu thức của môn võ Vovinam, bay lên dùng chân kẹp cổ một tên, xoay một vòng rồi quật hắn nằm lăn ra đất ôm cổ ôm lưng rên ư ử, những tên còn lại bị hoảng huơ tay múa chân loạng xạ bị anh bay lên tống cho một cước ngay mặt rồi giậm thật mạnh lên bụng khiến chúng phun ra một ngụm máu cùng đồ ăn trong bụng.
Đánh xong hai người còn đập tay chào nhau một cái, Phạm Trí Viễn nói: "Lâu rồi không đánh, cũng không tệ lắm."
"Mày cũng vậy, không uổn công bò lên đai đen với Công Nam.", Hạ Đồng cười tươi, xoa xoa hay bàn tay đang dính chút ít máu.
Lớp trưởng Gia Huy phụ trách 3 tên đứng "canh cổng" khi nãy, anh rất từ tốn mà câu cổ một tên xiếc thật mạnh khiến hắn ngạt thở mà trợn mắt lên trời, bật nhảy lên kẹp cổ một tên đang nhào tới xoay người quật ngã hắn cùng tên đang ngạt thở đến ngất xỉu trong tay, ngồi xuống đưa chân xoay một vòng khiến tên đang chạy tới phải ngã ngửa, anh đứng dậy đá thật mạnh vào bụng bọn chúng mấy cái cho hả giận, mặc dù đám này không làm gì Hồ Anh Thư nhưng đã là đồng bọn thì không trực tiếp cũng là gián tiếp.
"Bọn mày nên nhớ, trước khi đi làm giang hồ thì nên học võ phòng thân trước, suốt ngày chỉ biết cầm dao cầm gậy rượt đánh người yếu thế.", lớp trưởng Gia Huy nói xong còn khuyến mãi cho 3 tên 3 cú giẫm vào bụng.
Hạ Huyền xử lý hết đám con gái còn lại, cuộc đời anh chưa bao giờ đánh phụ nữ bởi vì họ là để yêu thương, nhưng bọn này lại phá vỡ giới hạn của anh, đánh cô gái mà anh nâng niu đến mức thê thảm thế kia, vậy thì bọn chúng cũng nên nếm thử mùi vị bị đánh đến không biết trời đất là gì?
Hạ Huyền nhìn đám con gái đầu xanh đầu vàng trước mặt, hỏi: "Muốn đánh thế nào? Anh đây luôn thích chiều lòng phụ nữ."
"Đánh con mẹ mày chứ thế nào, con trai mà đánh con gái, mày có còn là đàn ông không hay bị bê đê rồi?", Trâm tóc vàng đứng giữa khoanh tay lên tiếng.
Hương Mai tóc nâu đứng sát bên lớn lối: "Mày tưởng mày là ai? Anh hùng cứu thế hả mà đòi đánh cả bọn tao? Có đánh thắng cũng chẳng còn đáng mặt đàn ông."
Hạ Huyền cười khinh nói: "Đàn ông hay không thì tao không biết, tao chỉ biết một điều là bọn bây đánh người yêu tao thì phải trả giá, mà cái giá này có hơi đắt một chút.", anh nói xong chạy lên phía trước tát mạnh vào mặt Trâm tóc vàng và Hương Mai tóc nâu khiến hai ả choáng váng ngã ra sau, được đàn em đỡ đứng thẳng dậy.
"Con gái nên nói chuyện nhu mì một chút thì đàn ông mới thương, hiểu không?", Hạ Huyền nói xong bước tới túm đầu hai ả đập mạnh vào nhau, nắm tóc giật mạnh ra rồi đập mạnh hai gương mặt khiến hai cô hôn nhau đắm đuối trong tình trạng máu mũi máu miệng đầm đìa.
Anh nắm đầu họ rồi đứng nhìn từ trên xuống một lượt xác định vị trí nên ra tay, đàn ông đánh nhau thì không nên xé quần áo của phụ nữ, rất mất mặt, nên anh quyết định lên gối thật mạnh vào bụng hai ả trong tiếng hét thất thanh của đồng bọn cùng tiếng kêu gào thảm thiết của hai cô, buông Trâm tóc vàng ra anh dọng vào mắt của Hương Mai tóc nâu khiến cô ta ôm mặt kêu gào, sau đó anh lại nắm đầu Trâm tóc nâu dọng thẳng vào mặt cô ta rồi đánh một cú knockout khiến cô ta ngã ra đất trợn mắt nằm im.
Bọn con gái sợ hãi nhao nhao định bỏ chạy nhưng làm sao thoát được, anh gọi vài đàn em của anh Dũng chặn đường bọn chúng lại để anh từ từ dạy dỗ.
Tát đến các ả xây xẩm mặt mày khóc lóc cầu xin, anh cười khinh nói: "Bọn mày biết đau biết cầu xin, vậy lúc đánh người yêu tao sao không nghĩ đến cô ấy cũng đau, hả?", anh lớn giọng, nói xong lại tức giận vô cùng nhào tới đánh đá túi bụi vào bọn chúng như ban nãy chúng đã từng, đánh đến bọn chúng máu me đầy người lăn lết dưới đất tìm đường trốn, anh đạp mạnh vào bụng các cô ả, nói: "Không cần trốn, trốn cũng không thoát đâu, chỉ mới bắt đầu thôi, đường đi xuống địa ngục của bọn bây còn dài lắm."
Năm người đàn ông đứng sừng sững giữa đám giun đang bò dưới đất trước ánh nhìn khiếp sợ của nhiều người, một đêm giáng sinh an lành lại trở thành một đêm đẫm máu trong đời họ mới gặp lần đầu.
Huỳnh Công Nam đứng dậy gọi: "Đi thôi, tới bãi đất trống tính tiếp, ở đây đông người."
Bốn người còn lại gật đầu, sải bước đi tới ngồi vào chiếc xe 7 chỗ mà anh Dũng gọi, chạy đi tìm các cô gái trước.
Trên xe tanh nồng mùi máu cùng nhiều mùi khác khiến Huỳnh Công Nam chau mày, anh xoay sang nói: "Đánh gì mà dơ quá, lần sau nên làm sạch sẽ một chút."
Phạm Trí Viễn gật đầu: "Nghe mùi mắm tôm của bọn đó là muốn ói rồi, chút nữa đi tắm rửa sạch sẽ rồi hẳn vào tìm mấy cô ấy.", giơ tay lên vỗ vai Hạ Đồng đang ngồi sát bên.
Hạ Huyền nhìn xuống ghế sau mỉm cười nói: "Đánh đẹp lắm."
Huỳnh Công Nam ngồi ghế lái phụ bật cười: "Bọn nó đu theo tao lên đai đen mà đánh tệ thì tao trực tiếp tịch thu đai cùng huy chương của bọn nó luôn cho rồi."
Lớp trưởng nhìn ra cửa sổ, hí hởn chỉ: "Cảnh sát tới kìa, haha, chậm một chút là về đồn hết rồi."
Phạm Trí Viễn nhìn đoàn xe cảnh sát đối diện chạy tới, cười nói: "Anh Dũng lo được hết."
Hạ Đồng cười to, nói: "Ừm.
Theo nhặt rác riết thành quen rồi, nghĩ đi nghĩ lại cũng tội ổng ghê."
"Vậy mày thế chỗ đi.", Huỳnh Công Nam vẫn nhìn phía trước, nói vọng xuống.
Hạ Đồng cười hì hì nói: "Thôi, cho tao xin, đánh đấm học hành gái gú tao lo được, còn việc đi theo chùi đ*t cho tụi bây thì tao thua.", giơ hai tay lên trời làm hành động đầu hàng.
Tài xế lái đến một cửa hàng quần áo cùng giày dép nam, 5 chàng trai cùng nhau bước vào khiến nhân viên ở đó nhìn đến quên việc chào đón, đứng ngây ngẩn mất 10 giây mới nhớ mời khách vào xem.
Huỳnh Công Nam chọn một chiếc quần tây đen cùng áo sơmi đen ôm sát người, lấy thêm một đôi boot đen ngang cổ chân, tay vuốt nhẹ tóc mái lên, đẹp đến rã rời con tim thiếu nghị lực của chị em.
Phạm Trí Viễn lấy một chiếc quần tây trắng cùng một áo sơmi màu xanh da trời, mang một đôi giày thể thao trắng, một anh chàng thư sinh ngây thơ xuất hiện.
Hạ Đồng lựa chọn một hồi, quyết định mặc quần tây đen cùng áo sơmi trắng có in hoạ tiết trên ngực, mang đôi boot đen, một chàng trai lịch lãm xuất hiện.
Hạ Huyền chọn quần kaki đen cùng áo thun đen, mang đôi giày thể thao đen, một thiếu niên năng động bước ra.
Lớp trưởng Gia Huy xem tới xem lui, chỉ lấy một đôi giày mới, ban nãy anh chỉ đá đạp bọn chúng nên dơ giày thôi.
Vào thay lại quần áo cũ, cả nhóm đi đến khách sạn năm sao HB, đặt một phòng để tắm rửa tẩy trần rồi mới đi lên phòng tổng thống ở tầng cao nhất tìm các cô..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...