Năng lượng dao động đẹp mắt tràn ngập cả gian phòng chiến đấu, sóng công kích tràn ngập như mạng lưới, không ngừng mà từ các phương hướng tập kích cơ giáp của Úc Thịnh Trạch, lại căn bản không thể làm cơ giáp màu ngân bạch kia dao động, Úc Thịnh Trạch thậm chí còn không mở ra phòng ngự cao nhất.
Đoạn Sở vẫn là lần đầu tiên quan sát cơ giáp đối chiến gần như vậy, một màn trước mắt làm hắn nhiệt huyết sôi trào. Úc Thịnh Trạch từng nói, giá trị tinh thần lực không chỉ ảnh hưởng tới thiên phú, còn có thể ảnh hưởng tới công kích của chiến sĩ cùng cấp bậc của người khế ước chế thuốc, cơ giáp, nhưng đối với khai thông tinh thần lực không có ảnh hưởng. Với việc cấp bậc giá trị tinh thần lực của hắn và Úc Thịnh Trạch ngang nhau, trước tiên làm tốt phòng ngự tuyệt đối không thành vấn đề.
Nhìn Úc Thịnh Trạch khí định thần nhàn bước tới, mà Áo Lợi Ngươi ở phía sau mồ hôi ướt đẫm, Đoạn Sở lần đầu tiên thật sâu cảm nhận được sự chênh lệch thực lực là như thế nào.
“Cảm thấy thế nào, có mệt không?” Úc Thịnh Trạch nhìn thấy Đoạn Sở thần thái sáng láng, có điểm tò mò. Tuy rằng chỉ có nửa tiếng, nhưng toàn bộ thời gian dùng tinh thần lực quan sát cũng đã phi thường khó lường. Đoạn Sở khống chế tinh thần lực tốt hơn so với hắn tưởng tượng, ngày hôm qua tinh thần lực hao hết, thật sự là rất kỳ quái.
“Không vấn đề.” Đoạn Sở cảm thấy, nhìn từ xa này không mệt bằng hắn thao tác tinh thần lực ngắt búp trà.
Áo Lợi Ngươi theo kịp khóe miệng run rẩy, khó trách người khế ước có thể thao tác chiến hạm mini, cho dù người khế ước giá trị tinh thần lực thấp cũng không ngoại lệ. Xem bộ dáng Đoạn Sở, chỉ sợ là một chút cũng không ảnh hưởng.
Úc Thịnh Trạch lại nở nụ cười, vỗ vỗ bả vai Đoạn Sở, cổ vũ nói: “Vậy ngươi nắm vững thao tác cơ giáp hẳn là thực dễ dàng, chỉ là thể chất chiến sĩ đều là trải qua tinh thần lực công kích cải tạo, ngươi muốn vận dụng càng thêm linh hoạt, cần đặc biệt chế tạo ra một cái cơ giáp mới được.”
Đoạn Sở nháy mắt mấy cái, nghĩ đến lúc trước chính mình bỗng nhiên có được một bút bồi thường. Tuy rằng hắn không phải nguyên chủ, nhưng hắn chỉ cần tuyệt đối không quay về Đoạn gia là được.
“Chế tạo cơ giáp cần bao nhiêu tinh tệ?” Đoạn Sở đối với cơ giáp dốt đặc cán mai, bất quá hắn đối với Úc Thịnh Trạch xem như hiểu biết một chút, nghĩ đến đặc biệt chế tạo cơ giáp sẽ không rẻ.
Úc Thịnh Trạch không nghĩ tới Đoạn Sở bật thốt lên liền hỏi giá cả, không khỏi nhìn về phía Áo Lợi Ngươi. “Tông Ngao Xá chế tạo cơ giáp, giá cả thế nào?”
Áo Lợi Ngươi sắc mặt cứng lại, nhìn nhìn Úc Thịnh Trạch, cung kính trả lời: “Này, chỉ sợ cần tự mình ra mặt nói chuyện.”
Úc Thịnh Trạch gật gật đầu: “Ngươi đi trước liên hệ một chút, chế tạo cơ giáp cho người khế ước hẳn là rất ít, ngươi hỏi rõ ràng, nếu cần kì trân dị bảo để đổi, tận lực khống chế ở phạm vi dị thú cùng khoáng thạch.”
Áo Lợi Ngươi lên tiếng trả lời, do dự hỏi: “Tông Ngao Xá tuy là nơi chế tạo cơ giáp lớn nhất, nhưng một vài đại sư cơ giáp cũng sẽ một mình tiếp nhận chế tạo, còn có đại sư chuyên về cơ giáp của hoàng thất. . . . .”
Úc Thịnh Trạch nhăn lại mi, khó hiểu nhìn về phía Áo Lợi Ngươi: “Ngươi là lo lắng Tông Ngao Xá chế tạo nhiều quá? Cơ giáp chậm nhất trong một tháng giao hàng, đại sư cơ giáp hoàng thất không được, nếu Tông Ngao Xá làm không được, liền đổi nơi khác, cũng có thể tìm Vĩnh Nghị hỗ trợ, đoàn săn bắn của hắn thường xuyên cùng các cửa hàng lớn liên hệ.”
Áo Lợi Ngươi nhẹ nhàng thở ra, đồng ý xoay người rời đi.
Đoạn Sở cảm thấy hồ nghi, tổng cảm thấy được Áo Lợi Ngươi có chuyện lén gạt đi, bất quá thấy Úc Thịnh Trạch không để ý, hắn cũng không hỏi. Chỉ là chế tạo cơ giáp cho người khế ước còn cần đổi kì trân dị bảo, Đoạn Sở nhất thời nhớ tới không gian trang bị, người khế ước chế thuốc, lấy việc người khế ước chế tạo cái gì cũng đều bị tranh đoạt, không khỏi cảm thấy ảo não.
Hắn lúc trước cảm thấy, cho dù còn chưa thể nghiên cứu chế tạo thuốc ngưng thần khai thông, nhưng chỉ dựa vào hiệu quả của không gian trà sơn, bánh kẹo trà, bột trà này đó có chút ít công hiệu ngưng thần khai thông, thậm chí đối với chiến sĩ cấp 7 cũng có hiệu quả, còn hơn việc chỉ có thể dùng thuốc ngưng thần khi tinh thần lực bạo động, hoàn toàn có thể có tác dụng chải chuốt tinh thần lực bình thường, tựa như ở trái đất có thứ ăn vào rất bổ sẽ được người người truy cầu mới đúng. Kết quả, hùng tâm tráng chí trực tiếp bị Áo Lợi Ngươi đả kích.
“Ngươi suy nghĩ cái gì?” Úc Thịnh Trạch cúi đầu hỏi, cảm thấy Đoạn Sở tựa hồ có điểm rối rắm.
Đoạn Sở thở dài, có điểm buồn rầu nói: “Ta suy nghĩ, khi nào thì mới có thể nghiên cứu chế tạo ra thuốc ngưng thần khai thông.”
“Thuốc ngưng thần khai thông?” Úc Thịnh Trạch nhướng mày, lập tức tán thưởng nói: “Tên này thực chuẩn xác, nước trà chiết xuất ra nếu có thể dung nhập hoàn hảo vào thuốc ngưng thần, đích xác có thể tạo được công hiệu ngưng thần khai thông.”
Hắn có điểm kì quái nhìn Đoạn Sở buồn rầu, lại vẫn trấn an nói: “Đừng lo lắng, chế thuốc không phải một lần là xong, dù sao hôm nay làm bánh trà này, đại bộ phận đều có công hiệu ngưng thần, thậm chí có cả một chút công hiệu khai thông, một phần mục tiêu của ngươi, kỳ thật đã muốn đạt tới. Tựa như Xích Tinh quả cùng Tuyết Ngưng quả, dùng trong chế thuốc có thể thành thuốc bổ sung tinh thần lực, để bình thường bổ sung tinh thần lực cho người khế ước, cũng không sai.”
Đoạn Sở lắc đầu, vui sướng khi buổi sáng hôm nay thành công làm ra bánh kẹo có hiệu quả đặc biệt cũng tiêu tán rất nhiều, có chút uể oải nói: “Nhưng Xích Tinh quả cùng Tuyết Ngưng quả là thực vật, có thể tùy tiện bán ra, bánh kẹo của ta cũng không thể công khai. Bằng không dùng đồ ăn làm từ trà trao đổi để chế tạo cơ giáp, cũng không cần dùng kì trân dị bảo của ngươi.”
Úc Thịnh Trạch khó hiểu hỏi: “Vì cái gì không thể công khai? Ngươi hôm nay làm ra bánh kẹo từ trà, xác xuất thành công rất cao, những thứ này có công hiệu ngưng thần khai thông, hoàn toàn có thể công khai. Cho dù là bậc thầy gieo trồng cùng nhà bào chế thuốc, bọn họ chế tạo cái gì cũng không thể có xác xuất thành công trăm phần trăm.”
Đoạn Sở một chút liền giật mình, Áo Lợi Ngươi vừa lúc vẻ mặt đau khổ lại đây, nghe vậy vội vàng tiến lên giải thích: “Cửu điện hạ, tác dụng của bánh kẹo đối với chiến sĩ rất có lực hấp dẫn, chính là tác dụng ngưng thần còn không sao, một khi tác dụng khai thông trong đó truyền lưu ra ngoài. . . . .”
“Thì làm sao?” Úc Thịnh Trạch giận tái mặt hỏi lại, “Thuốc ngưng thần khai thông tương lai, chẳng lẽ không thể công khai? Ngươi lo lắng là chiến sĩ tham lam, hay là người khế ước bất mãn?”
Áo Lợi Ngươi sửng sốt, Đoạn Sở cũng kinh ngạc nhìn về phía Úc Thịnh Trạch, hắn vẫn nghĩ Úc Thịnh Trạch không hiểu những thứ phức tạp ngoằn ngoèo trong đó. Nguyên lai hắn tâm như gương sáng, đã sớm nhìn thấu.
Úc Thịnh Trạch chú ý tới bộ dáng của Đoạn Sở cùng Áo Lợi Ngươi, lập tức nhớ tới kết giới tinh thần lực tại trù phòng, gọn gàng dứt khoát tỏ thái độ: “Ngươi đi hiệp hội chế tạo cơ giáp tuyên bố nhiệm vụ, đại sư nào nguyện ý trong một tháng, vì Tiểu Sở tự mình chế tạo cơ giáp, liền lấy bánh kẹo từ trà của Tiểu Sở cùng ngàn vạn lần tinh tệ làm thù lao!”
Áo Lợi Ngươi thất thố mở lớn miệng, lần đầu tiên không có trực tiếp lên tiếng trả lời, ngược lại cố lấy dũng khí nhắc nhở: “Cửu điện hạ, ngài quên, lần đó tin tức tinh thần lực thực thể hóa của Trữ Khang Trí bị tiết lộ, mới có khả năng cao nhất là nguyên nhân làm cho Trữ Khang Trí tử vong.”
Hắn dừng một chút, nhìn khuôn mặt Úc Thịnh Trạch trở nên lạnh lùng, vẫn là một hơi đem băn khoăn nói ra: “Ngài thân là hoàng tử, cho dù không tính toán tranh ngôi vị hoàng đế, cũng vẫn sẽ bị hoàng tử khác coi là uy hiếp. Vốn hiểu rõ giá trị tinh thần lực của Đoạn Sở người khế ước mới vừa lúc có thể tiêu trừ hết thảy, nhưng một khi tin tức Đoạn Sở người khế ước chế tạo ra thứ có công hiệu ngưng thần khai thông, mặc kệ nghiệp đoàn người khế ước có thái độ gì, các chiến sĩ nhất định sẽ đem Đoạn Sở người khế ước, coi là Nguyên Cẩm Đường tông sư thứ hai.”
Đoạn Sở ngay từ đầu còn cảm thấy có đạo lý, cuối cùng lại hoàn toàn thay đổi. Dựa theo cách nói của Áo Lợi Ngươi, hắn không chỉ không thể công khai tinh thần lực thực thể hóa, nghiên cứu chế tạo thuốc ngưng thần khai thông càng đừng nghĩ, thậm chí hắn cả đời phải phụ thuộc vào Úc Thịnh Trạch, mới có thể bảo trụ được tính mạng của chính mình?
Úc Thịnh Trạch từ lúc Áo Lợi Ngươi đề cập tới Trữ Khang Trí liền chú ý tới Đoạn Sở, thấy hắn thần sắc buộc chặt, thân thủ đưa hắn ôm vào lòng, đối với Áo Lợi Ngươi lạnh giọng nói: “Câm miệng! Đoạn Sở là người khế ước của ta, cũng là người lệ thuộc của ta. Nếu là bởi vì ta mà mang đến nguy hiểm, ta sẽ giải quyết. Về phần chế thuốc ngưng thần khai thông, nếu ngay cả nghiên cứu của người khế ước cũng do dự, thuốc tiến hóa cùng thuốc ngưng thần căn bản là sẽ không xuất hiện. Ngươi cho là hội nguyên lão cùng nghiệp đoàn người khế ước là để trưng cho đẹp sao? Huống chi, muốn sinh tồn, thực lực của bản thân mới là trọng yếu nhất, vì còn sống liền lựa chọn trở nên tầm thường, ngươi cho rằng có thể sống sót sao?”
Áo Lợi Ngươi nhất thời nhớ tới bản thân cửu hoàng tử, mẫu thân cửu hoàng tử là Lộ Dịch Toa, là vương hậu thứ năm của Úc Khải Phong bệ hạ, huynh đệ xếp phía trước có cả tám người, càng đừng nói Úc Khải Phong bệ hạ còn có con riêng không được hoàng thất thừa nhận.
Cửu hoàng tử nếu thật sự sợ đầu sợ đuôi, có mẫu thân người khế ước chế thuốc ở đó, Úc Thịnh Trạch hoàn toàn có thể lựa chọn con đường an toàn nhất, thậm chí nếu có dã tâm, đi con đường chính trị so với nhập ngũ còn lên ngôi vị hoàng đế nhanh hơn. Cố tình hắn lại lựa chọn con đường nhập ngũ nguy hiểm nhất, thậm chí gạt bỏ khả năng hoàn mỹ phù hợp nhất đó.
Nghĩ tới Nguyên Vĩnh Nghị từng chỉ điểm, nhắc tới hắn luôn quá mức cẩn thận dè dặt, Áo Lợi Ngươi bỗng nhiên biết được, hắn vì cái gì vẫn là thị vệ trưởng tạm thời bên người.
“Vâng, cửu điện hạ, ta nhất định sẽ an bài tốt.” Áo Lợi Ngươi nghiêm mặt, tất cung tất kính hành lễ, hăng hái xoay người rời đi.
Đoạn Sở ngẩng đầu, nhìn về phía Úc Thịnh Trạch sắc mặt lạnh lùng, cao hứng cong môi.
“Thịnh Trạch, chúng ta nên đi ăn điểm tâm, để ta còn đi học viện.” Đoạn Sở nhẹ giọng nhắc nhở.
Úc Thịnh Trạch thần sắc dịu đi, nhẹ nhàng ôm hắn, trước khi Đoạn Sở đỏ mặt đẩy ra liền buông tay, nói: “Áo Lợi Ngươi làm việc cẩn thận, chuyện của Trữ Khang Trí sau đó hắn vẫn luôn tự trách. Bất quá hắn vẫn nói rất đúng, ngươi một khi biểu hiện quá xuất sắc, nhất định sẽ đưa tới nhiều ghen ghét. Cho nên, học tập cơ giáp, phải cố gắng, ân?”
“Ân, ta nhất định trước tiên học được phòng ngự!” Đoạn Sở đối với việc Úc Thịnh Trạch vô cùng thân thiết đã quen dần thành chết lặng, hơn nữa Úc Thịnh Trạch thập phần nghiêm túc, làm cho hắn căn bản không thể chỉ trích.
Úc Thịnh Trạch nở nụ cười, lôi kéo tay hắn đi tới phòng bếp: “Ta nói cho ngươi, công hiệu ngưng thần của lá trà, quân bộ cũng biết, cho nên không ngừng nghiên cứu. Nhưng bọn hắn chỉ biết phao nước trà, hơn nữa cho dù dung nhập tinh thần lực của người khế ước, hiệu quả cũng thực mỏng manh, hơn nữa Vĩnh Nghị nói, không có công hiệu khai thông. Không biết có phải do tính chất đặc biệt tinh thần lực thực thể hóa của ngươi, hay là do nhóm bọn hắn không nghiên cứu ra.”
Đã không có công hiệu khai thông, lá trà đối với nhà chế thuốc mà nói, bất quá chỉ là thêm một loại thực vật chế tác thuốc ngưng thần, đây là tin vui của chiến sĩ cấp thấp, bởi vì lá trà không cần người khế ước nuôi dưỡng mới có thể làm thuốc, chính là dành cho chiến sĩ bẩm sinh không có người khế ước dùng.
Đoạn Sở đích xác quên, nhà bào chế thuốc ngay cả thân thể hắn cũng muốn nghiên cứu, lá trà tự nhiên sẽ không bỏ qua. Đoạn Sở cảm kích đối với Úc Thịnh Trạch cười, nhẹ giọng đề nghị nói: “Ta nơi đó còn có không ít bột trà, để người máy gia vụ giúp đỡ làm thành bánh kẹo gửi đi, ngươi cũng có thể đưa cho vương hậu một phần, nàng là nhà chế thuốc, nhất định đối với cái này có hứng thú.”
“Cám ơn. Bất quá, số lượng lá trà trong tay ngươi còn đủ sao?” Úc Thịnh Trạch không khỏi nhớ tới số bánh kẹo bị hắn ăn sạch, trên mặt khó được lộ ra một tia xấu hổ.
Đoạn Sở vừa định trả lời, lời nói lại vòng vo biến đổi, cải biến chủ ý, sau khi vào phòng bếp, xuất ra bột trà cùng nước trà hỏi: “Còn có một ít, bất quá các ngươi có mang về cây trà không? Lúc trước quân bộ nói phái người bảo hộ trái đất, đã xuất phát chưa?”
“Xuất phát rồi.” Úc Thịnh Trạch chớp mắt một chút, mới nhớ tới Đoạn Sở sau khi trở về trái đất có thể sẽ không chịu trở về đây nữa, bỗng nhiên yết hầu có điểm khô khốc, lại vẫn là trầm giọng trả lời: “Cây trà mang về hơn mười gốc, bất quá không nuôi sống được.”
Đoạn Sở sắc mặt cứng đờ, rất muốn hỏi là đã để ai nuôi dưỡng cây trà, rồi lại nhớ tới ấm Tử Sa từng bị đem đi đựng canh thịt, tay run lên, toàn bộ bột trà Đính Ô Long đỏ thẫm rơi xuống nước trà chiết xuất được trộn lẫn vào nhau.
Tháng Mười Hai 15, 2015
56
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...