Trong chính điện Đế Tinh điện, các tân khách mặc các loại lễ phục chính trang tinh xảo lại cao nhã, hoặc đứng hoặc ngồi, tốp năm tốp ba vây quanh cùng nhau trò chuyện vui vẻ, đề tài cơ bản đều xoay quanh cặp đôi nhân vật chính của buổi hôn lễ hôm nay. Những người tham dự lễ cưới, không có ai là không phải thân phận hiển hách, nhưng nhắc tới hai nhân vật chính trong buổi lễ này, ngôn ngữ cùng thần sắc đều mang theo một tia cực kỳ hâm mộ. Không chỉ vì Đoạn Sở rốt cuộc trở thành chính quân của cửu hoàng tử, đồng dạng còn vì Úc Thịnh Trạch giành được một người khế ước có thể toàn tâm phó thác, cuối cùng cảm khái quả nhiên là một đôi được ông trời tác hợp.
“Lam Tư, vị Đoạn Sở người khế ước này, rõ ràng là danh vọng ở Đế Ma Tư rất cao. Thế nhưng cũng không ít người cho rằng, Úc Thịnh Trạch là may mắn tới cực điểm, mới có thể có được một vị bầu bạn người khế ước như vậy.” Ở một bên đại điện, tam vương tử Trạch Mĩ Khẳng Ân • Duy Đức thấp giọng nói chuyện với đệ đệ, cũng là nói chuyện bát quái, thế mà vị vương tử này lại cố tình nghiêm trang đứng đắn như vậy, như là đang nói chuyện quốc gia đại sự.
Lam Tư thiêu mi, đối với chuyện bát quái mà ca ca nói thập phần đồng ý: “Đó là đương nhiên. Nếu không phải Úc Thịnh Trạch xuống tay nhanh chóng, người đi theo Tiểu Sở có thể vòng quanh hoàng cung Đế Ma Tư một vòng lại một vòng.”
“Ngươi không biết là người khế ước có người đi theo vòng quanh hoàng cung một vòng lại một vòng thì hiệu quả càng kinh người hay sao?” Khẳng Ân có điểm không nói gì, cảm thấy đệ đệ cùng Đoạn Sở càng ngày càng thân, thì tâm cũng càng ngày càng trật.
Ai chẳng biết Úc Thịnh Trạch trước mười hai tuổi liền thức tỉnh tinh thần lực, được hoàng thất Đế Ma Tư cùng hội nguyên lão ký thác kỳ vọng cao, năm năm trước thăng lên cấp 6, Úc Thịnh Trạch vẫn như cũ kiên trì lựa chọn người khế ước hoàn toàn phù hợp, cả cao tầng Đế Ma Tư đều nhanh bùng nổ, liều mạng liên lạc với tất cả các tinh hệ có quan hệ ngoại giao, hận không thể đem người khế ước khắp tinh hệ tìm đến xứng đôi với hắn.
Nghĩ vậy, Khẳng Ân kinh ngạc hỏi Lam Tư: “Ta nhớ rõ đệ đã nói, lúc trước người trái đất cùng Úc Thịnh Trạch phù hợp, chính là đến từ Trữ gia cũng tham gia hôn lễ hôm nay? Úc Thịnh Trạch đối với Trữ gia coi trọng như vậy, Đoạn Sở lại không có ý kiến gì sao?”
Lam Tư nghe vậy, lập tức nhớ tới mấy ngày nay ở Mạc Ngươi Lai, Trữ gia cùng Đoạn Sở ở chung quả thực không khác gì người một nhà, mà Úc Thịnh Trạch coi như là người trung gian, lại càng như là con rể của Trữ gia.
“Tiểu Sở làm con kết nghĩa với Trữ gia.” Lam Tư trả lời xong, thấy ca ca một bộ không cho là đúng, vội vàng thấp giọng dặn dò: “Ca, theo ta thấy, Tiểu Sở thật sự là đem người Trữ gia làm người thân mà đối đãi, chính Sở Hoa cũng không sánh kịp. Ca khi cùng người Trữ gia ở chung, ngàn vạn lần đừng làm gì thất lễ.”
Khẳng Ân nhíu nhíu mày, còn thật sự nghiêm túc gật đầu. Nếu là Úc Thịnh Trạch coi trọng Trữ gia, khẳng định là áy náy cùng bồi thường vì Trữ Khang Trí, nếu là Đoạn Sở coi trọng, thái độ mà hắn đối đãi với Trữ gia đích xác phải thay đổi.
Phải biết rằng, bánh kẹo trong tay Đoạn Sở không tính là cái gì, quan trọng nhất là gối trà do hắn chế tác. Cố tình trong một năm này, trừ bỏ trong tay Lam Tư có một bao gối trà, Đoạn Sở không còn bán ra bên ngoài.
Mà hôn lễ lần này có nhiều người cầm quyền của các tinh hệ khác đến đây như vậy, trừ bỏ quan hệ ngoại giao, làm sao không phải vì Đoạn Sở mà tới. Càng đứng ở đỉnh quyền lợi, càng là nguy cơ tứ phía, kì thức tỉnh bị thương tinh thần lực cũng không phải chỉ có một người Lam Tư, trước kia không phải, tương lai cũng sẽ không có ai dám đắc tội một người khế ước có thể chữa khỏi tinh thần lực bị thương trong lúc thức tỉnh. Huống chi đắc tội Đoạn Sở, cũng đồng dạng đắc tội một chiến sĩ cấp 8 có tiềm lực thật lớn.
“Đệ yên tâm đi, Trữ Khang Hạo đã cứu đệ, ta tự nhiên là thập phần cảm kích.” Khẳng Ân nghiêm mặt nói, sau đó lại có chút do dự hỏi: “Đệ thật sự tính toán cùng bọn họ đi tới trái đất sao? Phụ vương sau khi nghe được rất không vui, nếu không phải mẫu hậu không ngừng khóc lóc lôi kéo phụ vương, đệ nói không chừng hiện tại đã bị hoàng thúc mang về Trạch Mĩ.”
Lam Tư đầu tiên là vui mừng, lập tức thiêu mi. “Ca, nếu dựa theo kế hoạch đi tới từng cái tinh hệ của phụ vương, nhất định sẽ đưa tới càng nhiều tranh cãi. Hơn nữa đi trái đất, đối với chúng ta mới là chuyện tốt.”
Thanh âm của Lam Tư cố ý hạ thấp, Khẳng Ân nghĩ đến đại ca Á Hằng • Duy Đức còn chưa chết tâm, sai khiến cấp dưới hoạt động khắp nơi, miễn cưỡng gật đầu: “Ngươi nói đúng, tránh đi một đoạn thời gian, cũng có thể né tránh phiền toái. Phụ vương,” Khẳng Ân trào phúng nhếch môi: “Phụ vương cũng có thể kiên định một chút.”
Trạch Mĩ với Đế Ma Tư không giống nhau, mẫu hậu Ny Na • Bố Lãng của bọn họ là người khế ước, nhưng đế vương trừ bỏ xác định người khế ước làm vương hậu, còn có thể có rất nhiều phi tử, mẫu thân Á Hằng chính là người được phụ vương sủng ái nhất. Nếu không nhiều năm như vậy cũng không hình thành uy hiếp đối với bọn họ.
Lam Tư thấy Khẳng Ân cũng không kiên trì nữa, trên mặt lập tức hiện lên ý cười thoải mái: “Tam ca không cần lo lắng, mọi người Trữ gia rất tốt, đoạn thời gian ở trên quân hạm, đều là bọn họ chiếu cố ta.”
Khẳng Ân rất ít khi thấy đệ đệ cười không chút gánh nặng, nghĩ đến lúc biết được quân hạm nổ mạnh trong lòng khủng hoảng trắng đêm khó ngủ, trong lòng chua xót. “Lam Tư, đừng để cho tình cảm của chính mình bị trói buộc, đệ có thể tìm một chiến sĩ hoàn toàn phù hợp, cũng không cần thiết phải nhất định đem hắn thành bầu bạn. Cho dù Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở kết hôn, là vì yêu mến lẫn nhau, mà không phải vì tinh thần lực giao hòa.”
Lam Tư cũng không muốn huynh trưởng nhà mình lo lắng, cười giải thích: “Ca, đệ chỉ là muốn cho mình một cơ hội mà thôi. Có lẽ ngày nào đó ta thật sự có thể tìm được một chiến sĩ hoàn toàn phù hợp, người ta căn bản cũng chẳng coi ta có ý nghĩa gì đâu.”
“Không có khả năng, đệ đệ của ta, ai lại không cần!” Khẳng Ân vừa nghe lời này, lập tức đã quên luôn vừa rồi hắn còn không đồng ý loại phương thức bầu bạn này.
Lam Tư lập tức nghĩ tới lời nói lúc trước của Trữ Khang Hạo, mân môi cười. “Trữ Khang Hạo. . . . .”
“Cái gì, Trữ Khang Hạo dám ghét bỏ đệ?” Khẳng Ân thất thố đánh gảy lời nói của Lam Tư, trong lòng lửa giận dâng lên. Trữ Khang Hạo bất quá chỉ là chiến sĩ hậu thiên, cho dù có Đoạn Sở làm chỗ dựa vững chắc thì thế nào, cũng dám ghét bỏ đệ đệ hắn?
Lam Tư thấy Khẳng Ân giận dữ, vội vàng giải thích: “Ca đừng hiểu lầm. Trữ Khang Hạo thậm chí chưa hề kiểm tra đo lường tinh thần lực tính chất đặc biệt.”
Khẳng Ân vẫn là vẻ mặt không thay đổi, thẳng đến lúc Lam Tư giải thích xong mới dịu đi. Hắn nghĩ nghĩ, nhìn thấy Lam Tư phá lệ khẩn trương, gật gật đầu: “Như vậy xem ra, đệ đi tới trái đất, coi như là lựa chọn tốt.”
Khẳng Ân hy vọng Lam Tư tìm kiếm bầu bạn trong phạm vi Trạch Mĩ, như vậy cho dù tương lai, đệ đệ cũng sẽ nằm trong sự bảo hộ của hắn. Bất quá hắn cũng hiểu rõ Lam Tư, sự cố chấp của đệ đệ so với chấp niệm dành cho mỹ thực cũng không kém nhau mấy, ít nhất trước mắt sẽ không thay đổi chủ ý. Mà hai ngày này huynh đệ gặp lại, hắn đã nghe Lam Tư nhắc tới Trữ gia, Trữ Khang Hạo rất nhiều lần. Điều này làm cho Khẳng Ân theo bản năng dâng lên một cỗ nguy cơ, sợ đệ đệ hiện tại đã bị dụ dỗ.
Nhưng hiện tại thoạt nhìn, Trữ Khang Hạo hiển nhiên là một người thập phần lý trí. Ngay cả độ xứng đôi cũng không kiểm tra, sẽ không có cơ hội cùng đệ đệ cố chấp của hắn phát sinh gút mắt gì, cứ như vậy, Lam Tư đi tới trái đất, tổng so với bị chiến sĩ tinh hệ khác dụ dỗ thì tốt hơn nhiều.
Lam Tư thấy Khẳng Ân hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra, trong lòng cũng thật cao hứng. Lúc trước hắn bị Trữ Khang Hạo nói một phen trợn tròn mắt, hiện tại xem ra, lấy tới khuyên ca ca của mình cũng rất tốt. Hắn theo bản năng nhìn chung quanh, không thấy được mấy bóng người quen thuộc, ngược lại chỗ cửa chính truyền đến xôn xao.
Lam Tư tập trung nhìn vào, Úc Khải Phong cùng Lộ Dịch Toa dẫn đầu đi đến, đi theo phía sau đều là dòng chính hoàng thất, còn có Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở bị Trữ gia cùng Sở Hoa bọn họ vây quanh.
“Tam ca, nhóm chính chủ tới rồi.” Lam Tư nhỏ giọng nhắc nhở, cùng Khẳng Ân đi tới chỗ chiêu đãi tân khách nước ngoài.
Khẳng Ân vẻ mặt nghiêm nghị tiêu sái đi bên người Lam Tư, chú ý tới Đoạn Sở cùng một đám người trái đất tóc đen mắt đen ngũ quan giống nhau vừa nói vừa cười, đích thật là thân cận như nghe nói, phảng phất như người một nhà, thậm chí khi ngồi vào vị trí, vậy mà Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở còn tự mình đưa bọn họ cùng Sở Hoa, Tề Hạo Ngôn vào chỗ ngồi trống gần hoàng thất nhất.
Lam Tư cũng chú ý tới điểm này, mắt thấy các tân khách chung quanh vẻ mặt khó có thể che dấu, không biết vì sao bỗng dưng nảy sinh một cỗ ý cười.
Này giữa một đám người đang khiếp sợ có vẻ thập phần độc đáo, hơn nữa chỗ ngồi của khách quý cách ghế đầu rất gần, Đoạn Sở liếc mắt một cái liền thấy được, hướng về phía Lam Tư cười cười, tự nhiên ngồi ở bên người Úc Thịnh Trạch. Trên bàn tròn trừ bỏ thức ăn phong phú sắc hương đủ cả, mỗi một bàn đều có trà ngon cùng các loại điểm tâm. Úc Thịnh Trạch thuận tay rót cho Đoạn Sở một ly trà: “Vốn cần tuyên thệ với phụ vương cùng mẫu thân trước mặt mọi người, bất quá chúng ta đi tự điện rồi nên không cần nữa. Ăn trước một chút, để phụ vương dẫn chúng ta đi chào hỏi thành viên hoàng thất, hội nguyên lão, lúc sau sẽ có vũ hội cung đình, ngươi không muốn tham gia thì ta cùng ngươi quay về thánh điện, chạng vạng tới quảng trường hoàng cung nhận kính lễ của quân bộ, hôn lễ mới tính là chân chính hoàn thành.”
Đoạn Sở vội vàng gật đầu, nghe được quân bộ kính lễ không khỏi sửng sốt. Tay đặt trên mặt bàn bị Úc Thịnh Trạch nắm lấy, nam nhân ghé vào tai hắn thấp giọng giải thích: “Đây là hội nguyên lão đề nghị, hôm nay phụ vương sẽ công khai tin tức gối trà có tác dụng trấn an dị thú cấp 9 cuồng hóa, quân bộ là chỗ được lợi lớn nhất, cho nên kính lễ ngươi là phải làm.”
Đoạn Sở đối với quân bộ hiểu biết quá ít, chiến sĩ cấp 8 thao tác chiến hạm cường đại có thể tung hoành khắp tinh vực, chỉ có dị thú cấp 9 cuồng hóa mới là uy hiếp trí mạng nhất đối với bọn hắn. Hôm nay nhiều khách nhân tinh hệ ngoại giao như vậy, công bố vào ngày này, Đoạn Sở sẽ trở thành người khế ước được nhóm đại nguyên soái tinh tế tôn sùng nhất.
Đoạn Sở phi thường ngoài ý muốn, hắn nghĩ đến gối trà cùng thuốc thức tỉnh giống nhau, phải được giữ bí mật.
“Này có thể chứ?” Đoạn Sở chần chờ hỏi.
“Đương nhiên, hôn lễ cần có người tán dương mới đạt được thành quả trọn vẹn, đáng tiếc thuốc thức tỉnh tạm thời không thể công khai, nếu không, ngươi nhất định có thể trong hôm nay, trở thành tông sư chế thuốc chí tôn trong lòng mọi người.” Úc Thịnh Trạch thu lại vòng tay, ánh mắt nhìn Đoạn Sở tràn đầy kiêu ngạo.
Đoạn Sở nhìn thẳng Úc Thịnh Trạch, trên mặt không tự chủ được hiện lên tươi cười. Hắn không cần thiết phải khoe khoang, nhưng được người mình yêu luôn nội liễm khen ngợi như vậy, vẫn là làm cho hắn rung động lại kiêu ngạo.
“Oanh”,” Oanh”, “Oanh”, cùng với pháo hoa không ngừng nở rộ trên không trung hoàng cung, chiến sĩ ưu tú nhất quân bộ chỉnh tề sắp hàng, mặt hướng cửu hoàng tử Úc Thịnh Trạch cùng chính quân Đoạn Sở của hắn hành lễ chào.
Trữ Khang Hạo cùng người nhà đứng chung một chỗ, nhìn thấy một màn phấn chấn lòng người trước mắt, trong lòng kiêu ngạo khó có thể nói thành lời.
“Tiểu Sở chiếm được tôn kính của hoàng thất, hội nguyên lão cùng quân bộ, trở thành chính quân hoàng tử ngươi cũng không cần lo lắng nữa, phải không?” Thanh âm Lam Tư từ bên cạnh người truyền đến.
Trữ Khang Hạo quay đầu lại, nhìn Lam Tư đương nhiên trả lời: “Ta vốn cũng không lo lắng, Thịnh Trạch sẽ bảo hộ hắn.”
Lam Tư thật sâu nhìn vào mắt Trữ Khang Hạo, ngay tại lúc đối phương nghi hoặc nhíu mày, bỗng nhiên giãn mi nở nụ cười.
Trên đài cao cách đó không xa, Úc Khải Phong ôm Sơ Tiểu nhẹ hống, bỗng nhiên giơ tay, sắc mặt trầm xuống.
Tháng Sáu 2, 2016
153
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...