Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi
Chương 5: Giao chiến
Oa Oa ngồi trong phòng tiếp khách rộng lớn, đang vùi đầu... gõ:
Gần-đây-bị-bám-đuôi: Ý nàng là nàng bị treo cổ rồi?!
Siêu-mĩ-nữ (sầm sì mặt mày): Chị ơi, xin chị đấy, viết theo nét được không, là “điều lên” [1] chứ không phải treo cổ.
[1] “Điều lên” và “treo cổ” có cách đọc và cách viết phiên âm giống nhau.
Gần-đây-bị-bám-đuôi: Viết theo nét với viết theo phiên âm về bản chất cũng giống nhau cả thôi, thế anh Tổng giám đốc “câu” [2] nàng có đẹp trai không?
[2] “Câu” (trong câu nói trước của Gần-đây-bị-bám-đuôi) và “điều” có cách đọc và cách viết phiên âm giống nhau.
Siêu-mĩ-nữ (lại sầm mặt): Là “điều” ạ! Nàng muốn ta nói thật không? Ờ, thực ra là rất đẹp trai.
Gần-đây-bị-bám-đuôi: Đẹp trai là tốt rồi, còn hơn người ta đây, nàng biết không, người ta dạo này bị một tên vô lại bám theo. Chết mất thôi! Mà cái tên đó lại còn giống Kim Thành Vũ nữa chứ!!!
Siêu-mĩ-nữ (biểu cảm phẫn nộ): Cát Cát, nàng là cái đồ khoe khoang đáng ghét, ai mà chả biết anh Kim Thành Vũ rất đẹp trai chứ!
Gần-đây-bị-bám-đuôi (làm bộ đáng thương): Thế nếu là Kim Thành Vũ làm nghề tổ chức đám cưới thì sao?
Siêu-mĩ-nữ: Chủ tịch đã từng dạy chúng ta rằng... Xem nào... Ờ, bất kể làm nghề gì cũng không thể làm lu mờ nổi sự thật là chú Kim đẹp trai được.
Gần-đây-bị-bám-đuôi'. ~~>______
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...