Cao Dao cười cười: “Em là tư bản mà, tới đoàn phim xem xét thì có gì sai chứ!?”
Khuôn mặt Hạ Dã u ám, hai tay cắm ở trong túi quần, nhìn cậu ta từ trên xuống dưới.
Cao Dao bị anh nhìn chăm chăm như thế cũng thấy chột dạ, nhưng cậu ta vẫn thẳng lưng lên nói rằng: “Không được sao? “
Hạ Dã cười nhạt: “Được, dù gì tôi cũng chả quản được cậu.
Biết tôi quay cái gì rồi nên tôi cũng không nói nhiều, ta sẽ thật sự lên giường với người khác, đến lúc đó đứng ở bên cạnh xem cảnh tôi làm với người khác thì đừng phát điên là được.
“
Trên mặt Cao Dao trắng nhợt, bị cách nói thẳng ruột ngựa không kiêng dè gì của anh làm cho cảm thấy hơi thẹn, những người xung quanh đều vô tình hay cố ý đi qua chỗ này để xem chuyện hay, cậu ta cắn răng liếc mắt nhìn gương mặt lạnh lẽo của Đường Nguyên Chân ở bên cạnh, cổ căng cứng lên nói “Đương nhiên sẽ không, em cũng đâu phải tới thăm anh.
“
Người theo đuổi Hạ Dã rất nhiều, loại anh ghét nhất đúng là loại da mặt dày kiểu như cậu ta.
Những người có thể bò lên trên giường của anh đều phải khá ngoan, thông minh, ngày nào đó anh chơi chán không muốn gặp nữa, thì đôi bên sớm tụ sớm tan, nếu không liên lạc lại là tự hiểu.
Chứ còn cái thể loại theo đuổi bám riết không tha này, anh né còn không kịp, cũng thật sự thấy rất khó ưa.
Đường Nguyên Chân và anh cùng vào phòng trang điểm với nhau, Hạ Dã cầm cánh cửa nặng nề mà đóng lại.
Nhân viên làm việc bên trong lại càng hoảng sợ, cứ thăm dò không ngừng sắc mặt muốn nổ tung đến nơi của Hạ Dã, lại nhìn về phía Đường Nguyên Chân như cầu xin sự giúp đỡ.
Đường Nguyên Chân lắc đầu rất khẽ về phía bọn họ, tất cả lập tức yên lặng đi, ngay cả những động tác đặt cái này cái kia lên đều cẩn thận, rất sợ chọc vị Diêm vương này.
Đường Nguyên Chân lấy chai nước, mở nắp đưa cho Hạ Dã: “Em đừng nóng mà.”
“Đúng là cái một thằng ngu kém cỏi.” Hạ Dã hất tay hắn ra, nét giận dữ giữa hai lông mày càng tăng lên, “Em không uống, anh tự đi mà uống”
Đường Nguyên Chân biết anh đã thật sự nổi giận, cũng không dám khuyên nhiều, chỉ có thể cúi đầu hôn một cái rất nhẹ lên môi anh, lại vuốt ve gương mặt của anh, cũng không có nói gì.
Hạ Dã nhắm mắt để thợ trang điểm thực hiện các bước, tới lúc mở mắt ra đã bình tĩnh rất nhiều, ngoài miệng lại nói: “Tới sớm không bằng đến đúng lúc, để cho cậu ta thấy đi!”
Lời nói này không đầu không đuôi, Đường Nguyên Chân cũng biết ý anh là gì — ngày hôm nay hai người bọn họ sẽ quay cảnh tình dục đầu tiên, mặc dù không có làm đến cùng, nhưng cũng đủ lộ ra.
Dương Bồi đối với hành vi của Cao Dao cũng rất bất mãn.
Từ trước đến nay chủ trương của anh ta là trường quay không cần có những người không có nhiệm vụ ngồi ở đó, dễ dàng quấy rối cảm xúc của diễn viên.
Nhưng Cao Dao là em trai ruột của Cao Sưởng, lấy thân phận của người đầu tư sang đây xem cũng không có gì là không được cả, nên anh ta cũng chỉ có thể vờ như nhìn không thấy, tìm đến Hạ Dã và Đường Nguyên Chân nói về cảnh quay.
“Trước đây anh không đồng ý thêm cảnh quay trên giường với Đới Tri Nhiễm,” Dương Bồi nói với Đường Nguyên Chân, “Có thể không thêm, nhưng vẫn sẽ phải quay thêm các cảnh khác.”
Đường Nguyên Chân khẽ nhíu mày, vừa định nói cái gì, Hạ Dã lại bấm vào trên lưng anh một cái, lười biếng nói rằng: “Quay đi! Được thôi.”
Hạ Dã đã không có ý kiến, Đường Nguyên Chân cũng không thể nói thêm vào nữa, chỉ gật đầu đáp ứng.
Dương Bồi giảng giải tình huống cảnh quay cho họ một lần, nói quá lên: “Cảnh quay này rất quan trọng, là điểm bắt đầu khi Đới Tri Tiếu bắt đầu hiểu ra về tính dục, Hạ Dã, tâm tình của cậu nên nắm chắc và chuẩn, nhịp điệu ổn xuống lại, không nên gấp.
Cậu giờ đang là học sinh cấp ba, đối với chuyện ấy chủ yếu vẫn sẽ chỉ dùng bản năng, hiểu chưa?”
Hạ Dã chăm chú nghe xong, gật đầu.
“Cảnh này không cần phải ‘đâm vào’” Dương Bồi nói những lời này không hề thấy ngần ngại gì cả, biểu cảm vẫn rất nghiêm túc, “Giả vờ như đang làm là được, chỉ yếu là diễn sao cho đẹp, có thể phải bổ sung từ nhiều góc quay khác nhau.”
Hai người ghi chú xuống từng lời.
Trước lúc bắt đầu quay Hạ Dã liếc mắt nhìn Cao Dao, đối phương ngồi ở bên cạnh đạo diễn, mắt không hề chớp dù chỉ một giây, bám rịt lấy trên người anh.
Hạ Dã cười khẩy một cái, chả muốn cho cậu ta thêm một ánh nhìn nào nữa, chuẩn bị vào vị trí.
“< Bẫy rập > cảnh thứ 23, lần quay thứ nhất, Action!”
Đới Tri Tiếu từ ngoài cửa đi tới, thấy nóng nực vô cùng.
Trong tay cậu ôm một quả bóng rổ, áo lót bóng rổ mặc rộng thùng thình đã dơ hơn nửa áo, bắp chân với cơ bắp trôi chảy lộ ra dưới cái quần ngắn, trên chân đang mang đôi giày bóng rổ limited edition mà mấy ngày hôm trước Chung Cù mới mua cho cậu.
Cả mặt và cổ của cậu đều đầy mồ hôi, tiện tay dùng vạt áo mà lau mồ hôi trên trán một cái, tìm remote để mở máy lạnh lên.
Bây giờ mới có hơn sáu giờ, bình thường Chung Cù phải hơn tám giờ mới trở về.
Đới Tri Tiếu do biết thừa anh rể sẽ không ở nhà, nên cởi phăng hết đồ xuống, đi thẳng đến phòng tắm.
Có điều lúc đến cửa phòng tắm cậu mới phát hiện, đèn phòng tắm đang sáng, bên trong có tiếng nước.
Đới Tri Tiếu ngẩn người, do dự gõ lên cửa: “Anh rể?”
Bên trong không có ai trả lời, trong bụng Đới Tri Tiếu sinh nghi.
Cậu lo lắng gặp phải kẻ trộm, xoay người cầm cây lau nhà ở bên cạnh, dùng chân đem cửa phòng tắm đang khép nửa lại mà đá văng ra.
Nhưng mà cảnh tượng bên trong làm cho Đới Tri Tiếu muốn ngừng thở, cả đồng tử mắt cũng phải co rút lại.
Cả người Chung Cù trần truồng, đang đứng ở dưới vòi tắm sen.
Hơi nước nóng mông lung trong phòng tắm, cũng làm nổi bật lên vẻ đẹp đẽ tinh tế của cơ thể, anh nhắm chặt hai mắt, hơi ngửa đầu về phía sau, nước nóng không ngừng chảy xuống từ trên đỉnh đầu, men theo lồng ngực rắn chắc, chảy đến bụng dưới, xuống chút nữa chính là ‘thứ ấy’ của đàn ông đang trong trạng thái nửa mềm, ngủ đông ở giữa đôi chân thon dài sáng bóng.
Nghe tiếng động, hai tay anh lau mặt một cái, lúc này mới mở mắt, kinh ngạc hỏi: “Tiếu Tiếu?”
Đới Tri Tiếu như là bị một gậy đánh ập xuống, giật mình tỉnh bừng, vội vã lui ra ngoài khép cửa lại: “Xin lỗi, em không biết anh ở trong.”
Tim cậu đập mạnh như trống, chấn động đến nỗi gân xanh trên trán cũng giật giật, thở hổn hển thật sâu mấy cái, ngồi xuống ở trên ghế sa lon.
Đạo diễn Dương Bồi giơ tay lên kêu ‘cắt’, gật đầu với Hạ Dã, cảnh này xem như là qua.
Đường Nguyên Chân tiếp nhận khăn tắm trợ lý đưa tới, không hề vội vã lau hết nước trên người, chỉ quấn cái khăn quanh thân dưới một vòng.
Quả nhiên, rất nhanh sau Dương Bồi đã đứng lên đi tìm Đường Nguyên Chân, cảnh này còn cần phải bổ sung thêm vài cảnh đặc tả thân thể của hắn.
Hạ Dã rảnh rỗi không cần làm gì nên anh ngồi yên trên ghế bành xem kịch bản.
Mới vừa xem được một lúc, Cao Dao đã đến gần gọi tên anh, “Anh Dã”
Hạ Dã không ngẩng đầu, giọng nói rất thô lỗ, “Biến ra xa chút”
Cao Dao vô cùng khó chịu.
Vốn cậu ta là thiếu đã quen được nuông chiều, không ai dám đụng đến cậu ta cả, nhưng vẫn cứ hết lần này tới lần khác ăn quả đắng ở chỗ Hạ Dã.
Theo đuổi một diễn phim thuộc dòng phim tình dục vốn cũng cả phải là chuyện vẻ vang gì, huống chi người ta cũng chả thấy cảm động gì về điều này, nên cậu ta thấy bực muốn chết.
Nhưng Cao Dao đã làm đến mức này thì không thể chịu thua lỗ được, cậu ta quyết tâm muốn được làm một lần trên giường với Hạ Dã, nên chỉ có thể miễn cưỡng cười một cái nói: “Anh và Đường Nguyên Chân là người yêu của nhau à?”
“Mắc mớ gì tới cậu.” Hạ Dã đem đóng kịch bản lại, đứng lên.
Anh vốn cao hơn Cao Dao cả một cái đầu, lúc đứng lên liếc xuống nhìn cậu ta, trong ánh mắt mang không ít sự giễu cợt và nhạo báng, “Sao vậy, lại còn muốn tìm Đường Nguyên Chân để chịch cậu à? Nếu mà thiếu thốn đến độ ấy thì ra ngoài đường tìm thằng đ* đực nào rồi nó làm cho, chứ xin lỗi tôi không phục vụ cậu nổi đâu.”
Cặp mắt Cao Dao đỏ lên, cậu ta vốn mang vẻ mặt ngoan ngoãn đáng yêu, lúc làm biểu cảm uất ức tủi thân cũng khiến người ta thấy xót xa, “Anh không thích em đến mức dùng cái giọng này để nói với em đấy à?”
Hạ Dã cũng chả quan tâm: “Nhóc con, đừng có giỡn mặt với tôi” anh đẩy Cao Dao một cái, vai đụng thoáng qua, “Đừng làm phiền chúng tôi lúc quay phim.”
Cao Dao nhìn bóng lưng của anh, nghiêng sườn mặt mà nhìn lướt qua Đường Nguyên Chân, hận tới mức cắn chặt răng.
“< Bẫy Rập > cảnh thứ hai mươi bốn, lần quay thứ nhất, Action! “
Trong giấc mơ đêm đó của Đới Tri Tiếu.
Cậu mơ thấy mình đẩy ra cửa phòng ngủ chính, thấy Chung Cù và chị gái Đới Tri Nhiễm của mình đang trần truồng quấn quít cùng một chỗ.
Cậu đã không còn là con nít mà không biết chuyện gì đang xảy hết, nhìn vào là biết đang làm gì.
Đới Tri Nhiễm có dáng người đẹp, lúc này đang qùy gối ở trên giường, để mặc Chung Cù ôm hông của cô mà dập vào.
Cặp ngực tròn trịa đầy đặn ở trước người theo va chạm của thân thể mà lắc lư trên không trung, cô thấy sướng mà nâng cao mông lên, đem cả cơ thể giao cho người đàn ông phía sau.
Tất cả sự chú ý của Đới Tri Tiếu dồn hết vào trên người Chung Cù.
Chung Cù trần như nhộng, giống như là mới vừa tắm xong, tóc còn đang ẩm ướt.
Cơ thể của anh cong lên, đè lên người phụ nữ, lưng căng thẳng, bả vai rất rộng, thắt lưng cũng rất nhỏ.
Lúc đang ân ái phần bắp cơ đùi của anh hiện rõ hình dạng, hai chân tách ra, cặp mông căng tròn cũng run run theo đó, thậm chí Đới Tri Tiếu có thể nhìn thấy thứ đang ẩn hiện chỗ khe mông kia.
Cậu cảm thấy khô nóng, khát nước.
Trong phòng như một cái lò lửa, làm cậu thấy nóng đến bốc hơi, đầu óc không tỉnh táo.
Bất chợt Đới Tri Nhiễm không thấy đâu, trên giường chỉ còn lại có Chung Cù.
Đới Tri Tiếu có cảm giác mình đến gần mấy bước, bò lên giường như đang thăm dò, bằng trực giác của mình đem Chung Cù đặt ở thân dưới.
Đới Tri Tiếu liếm môi một cái, tay xoa đi qua trên thân thể của Chung Cù.
Thì ra da tay của anh lại mềm mại có tính đàn hồi, trơn mượt đến thế, sờ lên lành lạnh.
Thì ra phần thịt ở cặp mông của anh lại mềm mại đến thế, bấu vào lòng bàn tay xoa nắn mấy cái là đã có thể giữ lại dấu ngón tay.
Thì ra hông của anh mảnh mai nhỏ nhắn như thế, hai tay nắm chặt vòng eo của anh là đã đủ để cậu hoàn toàn khống chế được.
Cậu thoải mái dính sát vào cơ thể của Chung Cù, dương v*t nóng bỏng cứng rắn ma sát vào nơi khe mông của Chung Cù.
Có vẻ như anh cũng thấy rất sung sướng mà ngẩng đầu lên, Đới Tri Tiếu lại cúi đầu hôn một cái lên gò má anh.
Cậu cử động cơ thể, cứ thế ma sát ở giữa cặp mông kia.
Đới Tri Tiếu không biết bước kế tiếp phải làm thế nào, chỉ cảm thấy nóng bỏng, cảm thấy thế vẫn chưa đủ thỏa mãn, những rung động trong cơ thể của cậu cũng không thể nào phát tiết ra ngoài hết bằng cách cạ vào không như thế, toàn bộ bị nghẹn lại ở trong cơ thể làm ngực cậu ngứa ngáy.
Cậu nghe tiếng Chung Cù quay đầu, nhìn vào cậu đăm đăm, mở miệng gọi tên cậu “Tiếu Tiếu”.
Đới Tri Tiếu đã run lên bắn ra.
Cậu mở choàng mắt, từ trên giường ngồi xuống, thở hổn hển từng hơi một.
Mãi mới lấy lại được tinh thần, nhìn quanh thấy vẫn đang ở trong phòng mình, đồ ngủ trên người vẫn mặc đàng hoàng, lúc này mới ý thức được nãy giờ mình đang mơ.
Đới Tri Tiếu ngồi yên trong chốc lát, đem cởi quần lót ra, mặt quần đã ướt một mảng lớn, ‘cậu nhỏ’ giữa hai chân cũng đã cương cứng lên.
Cậu mơ một giấc mơ ướt, đối tượng là anh rể của cậu, sau đó cậu đã bị di tinh*.
*Hiện tượng xuất tinh tự nhiên không cần kích thích
Đới Tri Tiếu đem giặt sạch quần lót, cầm đi phơi trên ban công.
Hôm nay là cuối tuần, Chung Cù ở nhà, anh vẫn luôn thức dậy rất sớm, nhìn thấy Đới Tri Tiếu cười nói: “Dậy rồi à? Sao em dậy sớm quá vậy, không ngủ thêm chút nữa.”
Đới Tri Tiếu vô ý thức đem giấu phía sau quần lót mới giặt xong, lại bị Chung Cù tinh mắt phát hiện ra: “Trên tay em cầm gì vậy? Còn dám giấu anh nữa.”
Đới Tri Tiếu phủ nhận: “Không có gì hết.”
Chung Cù không hề tin, đi đến sát cậu để giật lấy.
Bọn họ đứng sát bên nhau, Đới Tri Tiếu vừa nghe được hơi thở của anh cũng có chút luống cuống, mới không để ý chút thì đã bị giật mất.
Chung Cù thấy rõ là cái gì rồi mớ cười ra tiếng, đưa trả lại quần lót cho cậu, nhẹ giọng nói: “Xấu hổ gì chứ, đây là chuyện rất bình thường.
“
Đới Tri Tiếu nghiêng khuôn mặt, mặt đã hơi nóng lên.
Chung Cù nhéo nhéo lỗ tai của cậu, ánh mắt nhìn chăm chăm vào trên gương mặt đẹp trai của cạu, bỗng nhiên cười: “Tiếu Tiếu đã lớn rồi.”
Giọng nói kia dịu dàng giống y như trong giấc mơ kia.
Hầu kết Đới Tri Tiếu bỗng nhúc nhích qua một cái, cuối cùng cũng không nói gì tiếp..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...