Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Editor: May

Mặc Trần nói phụ nữ là làm từ nước, thật đúng là như vậy, cô gái nhỏ này chính là động một chút liền muốn rớt nước mắt.

Anh duỗi tay đưa di động hồng nhạt kia qua, anh chưa từng dỗ phụ nữ, cũng không có kinh nghiệm gì, chỉ nhíu mày lại nói một câu, “Trả em, không được khóc.”

Lúc này Tình Không mới lấy di động của mình qua, xoay người lên lầu.

Mày nhíu chặt của Sở Ngự Bắc vẫn luôn không có buông ra, không sai không lệch nhìn chằm chằm bóng dáng của cô, luôn cảm thấy không đúng chỗ nào, rõ ràng là anh tìm được phương pháp trị cô rồi, sao giống như chính mình cũng bị cô gái nhỏ trị chứ?


Anh nói trừ tiền lương của cô, cô liền sẽ không lỗ mãng.

Nhưng cô chỉ cần đỏ mắt, rớt vài giọt nước mắt, anh giống như cũng không có cách.

Đây rốt cuộc là ai đang trị ai hả?

Tình Không trở lại phòng lập tức khóa trái cửa lên, vỗ vỗ bộ ngực nhỏ, mày đẹp vẫn nhíu chặt, rốt cuộc phó tổng thống tiên sinh này không đúng chỗ nào chứ?

Cô suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ thông suốt, dứt khoát liền thôi, đá giày rơi xuống, ghé vào trên giường xoát WeChat.


Quả nhiên liền nhìn thấy Lý Mục Thành xin kết bạn, cô lập tức thông qua.

Lý Mục Thành gần như liền trả lời, gửi tới một dấu chấm hỏi.

Tình Không lười đánh chữ, dùng tin nhắn âm thanh anh, “Ý tứ gì?”

“Không, xác nhận một chút có phải chính chủ hay không.” Lý Mục Thành là đánh chữ.

Tình Không liền gửi một tiếng “à”, sắp xếp ngôn ngữ một chút, còn hắng giọng xong mới nói, “Cái kia Lý Thiếu, ngượng ngùng, phó tổng thống đại nhân kia nói nguyện ý ra giá năm mươi vạn mua về cái bật lửa kia, cho nên, có thể không có cách nào bán cho anh.”

“Phải không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui