Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Editor: May

Sở Ngự Bắc thở dài, duỗi tay nhéo nhéo gương mặt cô, “Em - cô gái nhỏ này, còn dám chọc tôi, tôi cũng không ngại em chỉ có mười tám tuổi.”

Tình Không bĩu môi, vẫn là không nói lời nào.

Sở Ngự Bắc ôm cô xuống dưới, duỗi tay đi khỏi động xe.

Tình Không lén nhìn lều trại nhỏ chống lên của cô, chờ đến khi anh ngồi trở lại, cô lại giống như không có việc gì mà ngồi thẳng thân mình.


Mờ ám này sao có thể thoát được pháp nhãn của Sở Ngự Bắc?

Anh giơ giơ môi mỏng gợi cảm lên, động thủ sửa sang lại quần áo của mình, khóa quần là tạm thời kéo khong lên.

Khí lạnh từ từ thổi tới, Sở Ngự Bắc dễ chịu hơn một chút, cả người dựa vào ghế da, ngũ quan thâm thúy mê người, còn ngọn tóc đang nhỏ mồ hôi, gợi cảm lại lười biếng, giống một con báo châu Mỹ vận sức chờ phát động.

Tình Không mở to một mắt, lại lén nhìn nhìn, Sở Ngự Bắc như vậy thật đúng là địa khí lại hấp dẫn.

“Muốn nhìn liền quang minh chính đại mà nhìn.”


Người đàn ông khẽ thở dài một tiếng, đứng dậy động thủ giúp cô sửa sang lại quần áo, lại sửa sửa tóc cô, cuối cùng xoa xoa đỉnh đầu cô, lẩm bẩm một câu, “Cô gái ngốc!”

Tình Không cũng tự sửa sang lại làn váy của mình, nghe được anh nói như thế, trở về một câu, “Anh mới ngốc!”

Sở Ngự Bắc duỗi tay nhéo cằm cô, “Lần sau còn dám chọc tôi, xem tôi thu thập em như thế nào.”

Tình Không mắt trông mong nhìn anh, nghe ngữ khí của anh, nhướng nhướng mày, chuyện này xem như như vậy liền qua đi ư?

“Nói đi, sao bật lửa lại ở chỗ anh ta.”

Sở Ngự Bắc lại không phải ngu ngốc, nếu Tình Không đi tham gia tiệc sinh nhật của Mặc Trần, cái này tự nhiên chính là quà sinh nhật chuẩn bị cho Mặc Trần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui