"Ách... Như vậy không tốt đâu!" Nếu như bị anh biết, há chẳng phải là mình xong đời?
"Cứ nói như vậy, anh ở trường học chờ em, làm việc trước. 8 "
Nhìn QQ tối lại, lời cô muốn cự tuyệt đều không nói được!
Nếu như không cùng Tư Hàn nói đi ngay, anh ấy biết chuyện mình đi học há chẳng phải bị lỡ.
Nhưng nói, có thể lần nữa phong sát anh ấy hay không.
"Đang suy nghĩ gì?" Anh bận bịu xong, muốn vào nhìn cô gái nhỏ đang làm gì.
Không nghĩ tới đi vào, đã nhìn thấy cô đang ngẩn người.
An Chỉ Manh nhìn người đàn ông ngồi ở bên cạnh mình, có chút chột dạ.
"Cái đó! Anh nói em có thể đi học, vậy ngày mai em có thể đi ghi danh sao? Nhiều người cũng ghi tên."
Cận Tư Hàn gật đầu đồng ý.
An Chỉ Manh vui vẻ vùi vào trong ngực anh, hướng về phía gò má anh hôn một cái.
Vừa định đứng dậy, bị anh giữ lại, một nụ hôn sâu nóng bỏng.
Cô mới thở hổn hển ở trong ngực anh.
Tròng mắt đen mịt mờ nhìn hạ thể cô, thanh âm khàn khàn."Manh Manh, em lúc nào tốt?"
"Cái gì?" Mờ mịt không hiểu nhìn anh, theo ánh mắt anh nhìn hướng mình.
Gò má trong nháy mắt đỏ."Anh... Vô sỉ "
Tròng mắt đen lóe lên tối tăm."Manh Manh, tình yêu nam nữ sanh con, chuyện bình thường của trời đất, tính thế nào là vô sỉ đây!"
"Anh..." Đối mặt anh nghiêm trang, cô phát giác lại không lời chống đỡ.
Lấy tay đẩy anh."Anh còn không đi công tác, đi nhanh đi nhanh!" Thiệt là, lại bị anh nói, mình nên tìm hang chui.
Anh nhẹ cười ra tiếng, ở môi cô mổ một cái, lúc này mới hài lòng rời đi.
=Hôm sau trường điện ảnh và truyền hình —
An Chỉ Manh đứng ở cửa trường, ngẩng đầu nhìn trường học.
Lúc này mới rời đi ngắn ngủi một kỳ nghỉ hè, cô lại có loại cảm giác thời gian giống như mũi tên. Thật giống như rất nhiều chuyện cũng trở nên cách xa quỹ đạo ban đầu!
"Cậu nhìn, người nọ không phải con tiện nhân An Chỉ Manh sao?"
"Đúng vậy! Ai nói không phải sao! Cô còn dám tới trường học, giống như cô không biết xấu hổ câu dẫn chồng chúng ta, người như vậy tới trường học chính là làm nhục trường học chúng ta."
"Hừ! Cô dám đến, chúng ta sẽ để cho cô đẹp mắt!"
Hai người tay cặp tay, hướng cô ép tới gần.
Đứng ở trước mặt cô, cao ngạo nhìn cô.
"Cô chính là An Chỉ Manh."
"ừ! Các cô là!" Hơi lui về phía sau một bước, cùng hai người giữ một khoảng cách.
"Cô tiện nhân, biết tên tôi!" Cô gái miệt thị nhìn cô, nâng tay lên hướng gương mặt đó quăng xuống.
" ba..."
Tốc độ nhanh để cho An Chỉ Manh ứng phó không kịp.
"Vân Dung, cô làm gì!" Nhu Nhu từ xa nhanh chóng chạy tới, trực tiếp ngăn ở trước mặt An Chỉ Manh."Manh Manh, cậu không có sao chứ!"
"Không có sao!" Nhìn hai chị tốt của mình, cười một tiếng!
Cô đã nghĩ được trở lại trường học nên đối mặt tất cả các thứ này, bây giờ cô là địch của toàn bộ phái nữ nước R.
Coi như Cận Tư Hàn có thể đè xuống, nhưng cũng không thể đè ép được ý tưởng nội tâm các cô muốn hủy diệt mình.
Huyên Huyên đau lòng nhìn gò má cô đỏ!"Là chính cậu đánh, hay là chúng tớ giúp cậu đánh!"
"Chính tớ tới!" Đẩy chị em tốt che trước mặt mình ra, ưỡn ngực đứng ở trước mặt cô.
Ánh mắt lãnh đạm nhìn cô."Cho tôi một lý do không đánh cô!"
Vân Dung kéo môi miệt thị cười!"Cô tiện nhân như vậy, người người kêu đánh, đánh cô căn bản không cần lý do, có bản lãnh, cô đánh tôi!" Khiêu khích nhìn cô, cặp mắt liếc xéo cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...