Ánh mắt Ngô Thành Nam ngưng trệ một lúc, tràn đầy vẻ khó tin.
Một lúc sau, Hoắc Tùng Quân mối lên tiếng: “Tổng giám đốc Ngộ, lời xin lỗi này của anh đúng là máy móc thật đấy.”
Đã làm gì cũng không hề nói ra chỉ bảo rằng vì cái lợi trước mắt.
Trong khoảng thời gian này, có người nào không biết nhà họ Hoắc và nhà họ Ngô mâu thuẫn, Ngô Thành Nam đối đầu với Hoảc Tùng Quân đâu chứ.
Tại sao nhà họ Ngô lại bị mất lợi ích, không phải đều do Hoắc Tùng Quân làm sao?
Mặc dù Ngô Thành Nam đang xin lỗi thế nhưng cũng đang ám chỉ việc Hoắc Tùng Quân ép anh ta nên anh ta mới làm những việc mất lý trí như thế.
Còn về phần anh ta đã làm gì thì anh ta không hề nói ra, cho dù có ghi hình đăng lên trang cá nhân chính thức của công ty thì cộng đồng mạng cũng chỉ biết suy đoán, rất ít người nghĩ có liên quan tới tính mạng, chỉ nghĩ đến việc giở thủ đoạn trong việc buôn bán.
Còn nhắc tới ông cụ Hoắc là đang ám chỉ trưởng bối nhà họ Hoäắc cậy thế lên mặt, bắt ép anh ta tới đây xin lỗi Làm sao người nhà họ Hoắc không nhận ra được tâm tư của anh ta chứ, mặc dù Lạc Hiểu Nhã không hiểu về việc kinh doanh thế nhưng cũng cảm thấy lời xin lỗi này của Ngô Thành Nam có gì đó không đúng.
Anh ta phủi sạch hết mọi trách nhiệm thế nhưng từng câu từng chỉ nói ra đều đang chỉ trích tập đoàn Hoắc Kỳ, nói mình bị oan ức.
Dù có làm chuyện gì sai cũng là do nhà họ Hoắc ép buộc, phải xin lỗi cũng do bị nhà họ Hoắc ép, để mọi người thương xót cho anh ta sao?
Dã tâm của người này cũng quá dối trá.
Mẹ Hoắc cũng hiểu vô cùng rõ ràng, vẻ.
mặt tỏ vẻ chán ghét lên tiếng: “Nói xin lỗi mà cũng quanh co lòng vòng như thế.
Ông nội cậu không dạy dỗ cậu sao? Mới tí tuổi đầu đã có tâm tư như thế, chẳng trách vì sao lại có thể làm ra những chuyện bỉ ổi như thế”
Bà ấy cũng không nói rõ Ngô Thành Nam đã làm những chuyện gì, đây là điều mà nhà họ Hoắc đã đồng ý với nhà họ Ngô thế nhưng qua những từ ngữ như bỉ ổi, đáng ghét đã đủ nói lên chuyện mà Ngô Thành Nam đã làm vô cùng đáng ghét.
Ngô Thành Nam nghe thấy thế, trên mặt anh ta hiện lên vẻ đắc ý, anh ta thật sự có ý như thế.
Nói xin lỗi với Hoắc Tùng Quân, hơn nữa còn phải quay phim lại toàn bộ quá trình đó, điều này đã khiến anh ta mất mặt rất nhiều.
Anh ta nói những lời này chỉ là để muốn lấy lại chút mặt mũi, thuận tiện gây khó khăn cho Hoắc Tùng Quân Thế nhưng không ngờ nhà họ Hoắc lại đoán được hết tâm tư của anh ta, hơn nữa còn chỉ thẳng.
Hoắc Tùng Quân cũng không lên tiếng chấp nhận lời xin lỗi này, cứ nhìn anh ta như thế.
Nhân viên quay phim bắt đầu run rẩy, nhìn dáng vẻ chật vật của cậu chủ mình thì trong lòng cảm thấy nóng nảy, thế nhưng cũng không biết nên nói gì.
Sau khi nghe người nhà họ Hoắc nói những lời đó thì anh ta mới ý thức được trong lời nói của cậu chủ mình có ý gì đó.
“Ngô Thành Nam, nói xin lỗi thì phải có thành ý một chút, đừng có giở những trò đó ra” Âm thanh trầm thấp của Hoắc Tùng Quân vang lên, để lộ vẻ thờ ơ: “Nếu anh không thành tâm thì cũng không cần tới nhà họ Hoắc, tôi bị thủ đoạn đê hèn của anh làm cho bị thương vô cùng thê thảm, vì thế cũng không muốn tiếp tục nhìn thấy dáng vẻ dối trá đó của anh để tâm trạng lại bị làm tổn thương”
Ngô Thành Nam âm thầm chơi anh vậy thì anh cũng sẽ chơi lại thôi.
Sinh ra trong những gia đình như thế, có ai mà không biết dùng chiêu này chứ.
Anh vừa nói xong, người nhà họ Hoắc cười một tiếng thế nhưng ông cụ Hoắc lại im lặng suốt quá trình đó, để mặc cho Hoắc Tùng Quân phát huy năng lực Người cháu trai này của ông cụ, có nhiều thủ đoạn hơn ông cụ nhiều vì thế ông cụ chỉ cần ngồi ở đây xem kịch hay là được rồi.
Ngô Thành Nam nghe thấy tiếng cười khẽ, bởi vì anh ta đang cúi đầu, máu đọng trên não nên có chút choáng váng, nằm đấm trên tay anh ta siết chặc, cố găng khống chế bản thân mình.
Anh ta hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn về phía Hoắc Tùng Quân sẽ lại chơi anh †a một cú nữa, lần này cuối cùng anh ta cũng đàng hoàng hơn.
“Tổng giám đốc Hoắc, là lỗi của tôi, tôi nên dùng những thủ đoạn hạ lưu như: cạnh tranh với anh, khiến anh bị tổn thường, khiến nhà họ Hoắc gặp nhiều phiên phức, là lỗi của tôi, mong anh có thể tha thứ cho tôi”
Anh ta nói xong thì nhanh chóng cúi người xuống chín mươi độ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...