Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Bên này Hoắc Duật Hy cười khúc khích khi Tư Cảnh Hàn cũng biết thả icon phẫn nộ, cô làm liều gọi điện video cho hắn.

Tư Cảnh Hàn cũng không ngờ cô sẽ chuyển sang gọi điện cho mình, do dự nhìn Đại Bạch một cái rồi cũng bắt máy, thấp giọng quát khẽ: "Em điên rồi phải không?"
[Ư, sao anh lại nói như vậy chứ, người ta không chịu đâu...] Càng nói, giọng của Hoắc Duật Hy càng mềm mại, như mật rót vào tai đối phương.

Tuy nhiên, đây không phải là gu của Tư Cảnh Hàn, nghe cô ỏng ẹo hắn chỉ thấy hãi hùng, "Thôi ngay điệu bộ đó, nếu không tôi lập tức cúp máy."
Vì sợ hắn cúp máy thật nên Hoắc Duật Hy lập tức im bặt, chỉ có thể chu môi dỗi hờn, đôi mắt to tròn long lanh nhìn chằm chằm vào màn hình vô tội.

Tư Cảnh Hàn nhìn trên đầu cô còn đeo hai cái tai thỏ, phía trước cổ đeo thêm một cái nơ liền hiểu cả set đồ cô đang mặt là đồ cosplay "chuyên dùng", sắc mặt của hắn nói tốt thì không phải tốt, tệ cũng không tệ, nói chung rất khó diễn tả y hệt cảm xúc trong lòng hắn vậy.


"Lại nhặt từ đâu ra bộ đồ chết tiệt này?"
[Hư...] Hoắc Duật Hy lắc vai làm nũng: [Sao lại nói vậy, người ta đã tốn rất nhiều tiền mới mua được mặc cho anh xem mà.] Nói rồi, cô chủ động đứng dậy, xoay một vòng trước ống kính, và hiển nhiên rất biết cách khoe những đường cong nóng bỏng của mình, đặc biệt nửa kín nửa hở phô bày những thứ vốn liếng trời sinh càng tăng thêm sức hấp dẫn.

Tư Cảnh Hàn ngoài miệng lạnh lùng nhưng từ lúc cô đứng lên chưa bao giờ ánh mắt hắn dời đi nơi khác, nói không bị câu dẫn chính là nói dỗi, ai bảo cô lại là người phụ nữ hắn, đã cùng hắn thân mật không thể thân mật hơn nữa.

Sau khi kết thúc động tác, Hoắc Duật Hy lần nước nằm sấp, chống tay nhìn vào điện thoại, hỏi: [Sao hả, đã thấy thành ý của em chưa? Anh thích không, Cảnh Hàn.]
"Khụ..." Tư Cảnh Hàn ho khẽ, giả vờ nhìn xuống Đại Bạch, chỉnh lại tư thế nằm lần nữa, một tay cầm điện thoại, một tay ôm thằng bé như ôm gấu bông, bên dưới đắp chăn kín chân y hệt dáng vẻ thanh niên sẵn sàng cùng người yêu nói chuyện xuyên đêm.

Hoắc Duật Hy cực nóng lòng chờ hắn chấm điểm, sau một hồi hắn cũng chịu lên tiếng: "Hết rồi?"
"Hết rồi." Hoắc Duật Hy thật thà.

"Thành ý của em chỉ có như vậy?" Hắn ở đây là chê quá ít.

Nhất thời Hoắc Duật Hy bị câu nói của Tư Cảnh Hàn đánh cho tỉnh, thầm ước lượng lại phần thành ý của mình rồi hỏi hắn bằng giọng thành khẩn học hỏi: [Vậy trước đây hồ ly tinh của anh cho anh nhiều lợi lộc lắm hả?]
Tư Cảnh Hàn tốt bụng giải đáp thắc mắc của cô: "Đối với kim chủ đừng bao giờ hỏi câu đã đủ chưa, mà phải cố gắng tìm cách học thêm thật nhiều chiêu trò khác nhau để người ta không còn hứng thú đối với người khác nữa."
[Vậy anh chờ em học được không?] Hoắc Duật Hy lập tức nói, bằng khuôn giọng hết sức thản nhiên và ngây thơ.


Đương nhiên Tư Cảnh Hàn sẽ không đáp cô rồi, cho cô suy đoán chính là điều thú vị nhất của cuộc chơi này.

Hoắc Duật Hy hết nằm sấp rồi lại nằm ngửa, đưa điện thoại lên không trung, nhìn Tư Cảnh Hàn nằm nghiêng mặt nhẫn nại trò chuyện cùng mình không tắt mãi bỗng nhiên thấy mãn nguyện vô cùng, hì hì cười: [Hay là tối mai em đến chỗ anh nhé, em hứa sáng sớm sẽ lập tức rời đi, chúng ta hẹn hò đi, như những người yêu nhau vậy.]
Lời chiêu dụ của cô không phải hoàn toàn vô giá trị trong mắt Tư Cảnh Hàn, hắn thử xem xét qua: "Nói cho tôi lý do vì sao tôi phải chấp nhận lời đề nghị của em."
[Thì người ta lo cho sức khỏe của anh, hơn nữa cũng sợ anh thiếu thốn sẽ đi tìm hồ ly tinh.] Cô thẳng thắn nói nhưng không phải là điều cốt yếu Tư Cảnh Hàn muốn nghe.

"Để thuyết phục một người đầu tư vào hạng mục của mình một trong những việc em cần làm là tạo ra sự hấp dẫn cho đề án của mình.

Như vừa rồi, chưa đáp ứng yêu cầu của tôi.]
[Ba của Đại Bạch, anh không cần đề phòng em đâu, hiện tại anh cũng biết bà dì của em chỉ vừa về quê thôi, đặc biệt an tâm.

Chỉ cần anh cùng em hẹn hò, nhất định anh không chịu thiệt, hồ ly tinh biết chuyện gì em liền biết nhiều hơn ả, anh chấp nhận em đi.]

Tư Cảnh Hàn vỗ về mông của Đại Bạch, ánh mắt có chút tư lự, hắn trở mình nằm nghiêng sang phải, tay trái vẫn để Đại Bạch áp vào ngực.

"Chính bản thân em hai ngày trước mạnh miệng bảo "cóc cần", bây giờ lại thuyết phục tôi chấp nhận em, Hoắc Duật Hy em là thế nào đây?" Đây là đề tài bất tận để hắn ngược đãi tâm tư Hoắc Duật Hy, cô đã rất đau đầu để nghĩ ra lý do biện hộ cho mình suốt hai hôm nay.

[Lời phụ nữ nói lúc nóng giận sao có thể tính chứ, người ta là ganh tỵ anh rước phụ nữ khác về đuổi người ta đi.

Thật sự là đáng thương hơn đáng trách mà.]
"Vậy nếu tôi vẫn đưa phụ nữ khác về thì sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận