Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Hoắc Duật Hy nóng lòng muốn chết khi được con trai chỉ cho bí kíp, mà thằng bé ngốc nghếch lại chữ được chữ quên.

[A đúng rồi, Tiểu Bạch bảo mommy phải có thành ý nữa.

Đúng không Tiểu Bạch?] Đại Bạch ngó đầu ra khỏi cái góc mình đang nấp để xác định lần nữa vấn đề, chắc chắn là mình không nhắc bài sai cho Hoắc Duật Hy.

Cả Hoắc Duật Hy và Tư Cảnh Hàn đều hoảng hốt.

"Đại Bạch...!suỵt...!Đại Bạch đang nói bí mật cho mommy mà sao lại hỏi Tiểu Bạch, nhỡ hắn biết thì phải làm sao?"
Ngược lại từ phía Đại Bạch, Tư Cảnh Hàn cũng đỡ trán thở dài, cũng may tư duy của Hoắc Duật Hy không quá nhanh để nhận ra thằng bé thật ra đang diễn kịch và quên thoại, phải chờ hắn nhắc bài.

Đại Bạch đã ý thức được nên che miệng lại, hỏi Tư Cảnh Hàn bằng giọng gió: "Đại Bạch nói vậy đúng rồi phải không Tiểu Bạch...!ơ...!Tiểu Bạch đi thế?"
Đương nhiên đi ra ngoài để trốn chạy sự ngây thơ của thằng bé rồi.


Sau khi được Đại Bạch mách bảo, Hoắc Duật Hy lập tức cúp máy để xây dựng chiến thuật.

Hóa ra nhìn Tư Cảnh Hàn có vẻ khó chinh phục như vậy, à, không phải khó mà là tưởng chừng không thể chinh phục thì ra cũng có bí quyết để giải mã.

Y hệt cái cảm giác đi vào đường hầm kín như trong phim ảnh, nhân vật chính phải giải được mật mã ẩn giấu sau những bức tường để tìm được lối ra.

Bình thường cứ nghĩ đó là những bức tường nhẵn bóng và khép kín, nhưng thật ra chỉ cần hiểu được vấn đề nằm ở đâu liền có thể đột phá thành công.

Tâm tư của Tư Cảnh Hàn cẩn mật y hệt vậy, và theo như Đại Bạch nói thì cũng có một chiếc chìa khóa để giải mã hắn.

"Đúng nhỉ!" Hoắc Duật Hy vỗ tay bộp một cái, bật dựng đứng sững trên giường, mặc kệ dáng vẻ kỳ quái mà nhảy múa không ngừng.

Tại sao cô không nghĩ ra chứ, trước giờ cô chưa từng chính thức nói yêu hắn!
Thảo nào, lúc trước vừa nói cô theo đuổi hắn, hắn liền nói cô không hiểu được hắn muốn gì.


Thì ra hắn không cần cô bù đắp gì cả, thứ hắn một là một lời khẳng định trong tinh yêu.

Đúng vậy! Nếu cô không yêu hắn vậy cô theo đuổi hắn làm cái gì? Nếu cô không cho hắn biết cô yêu hắn thì tại sao hắn phải đáp trả một người không yêu mình?
"Tư Cảnh Hàn, Tư Cảnh Hàn...!Anh quả nhiên đa nghi hơn người, chuyện gì cũng phải rành rành trước mắt." Hoắc Duật Hy tự cảm thán rồi lại nhảy dựng lên hoan hô.

"Ya hú..." Đại Bạch thật đáng yêu quá đi, không uổng công cô vất vả sinh ra đặt ở bên cạnh Tư Cảnh Hàn làm gián điệp.

Lần này thì Tư Cảnh Hàn có chạy đằng trời nhé!
Cái đuôi của Hoắc Duật Hy cũng vì vui vẻ mà ngoe nguẩy ra dáng, nhanh nhảu xuống giường chuẩn bị đi tìm Tư Cảnh Hàn ôm chân hắn thuyết phục lần nữa.

"Lần này thì bà đây có thể thuận lợi theo họ Tư được rồi.

Không uổng công vừa rồi thề thốt."
Ha ha ha, cô biết ông trời muốn nghịch ý con người, cô bảo sẽ không đi cầu xin Tư Cảnh Hàn thì ông ấy liền cho cô có cớ đi cầu xin.

Ha ha ha, tính kế được cả ông trời chứng tỏ cô rất lợi hại đi, ha ha ha...!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận