Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


"Nhưng mà Tư Cảnh Hàn, sau đó chúng ta tách ra, em thừa nhận vì em anh đã làm rất nhiều chuyện, cũng đã bị em tổn thương rất nhiều, nhưng từ giây phút chúng ta gặp lại đến giờ toàn là em chạy theo, có bao giờ anh là người đuổi bắt? Bây giờ anh lại viện lý do là mệt mỏi khi đuổi bắt tình cảm của em, em thấy thật sự là anh cố tình làm khó em thôi, nếu như còn không được, vậy bây giờ anh cứ đứng yên ở đó đi, em tiếp tục đuổi bắt anh là được rồi, anh không thấy mệt nữa đúng chứ?" Hoắc Duật Hy rành mạch nói từng câu một, cùng Tư Cảnh Hàn thi gan, xem ai mới là người phong độ hơn, cô cũng không quên nói thêm: "Em đã nói đến như vậy rồi anh còn bảo mệt mỏi thì thật sự...!Tư Cảnh Hàn, anh chẳng viện cớ, anh đang sợ hãi anh sẽ yêu em nhiều hơn thôi."
"Em đừng quá tự tin, mệt mỏi của tôi bao gồm cả việc phải đối mặt với Hoắc gia của em, cho dù em có theo đuổi tôi đi chăng nữa thì tôi cũng không muốn cùng em vượt qua cửa ải này.

Tôi càng không sẵn sàng cho Đại Bạch mạo hiểm, tốt hơn thì thằng bé không nên để nhà ngoại biết đến." Tư Cảnh Hàn vẫn không thay đổi suy nghĩ của mình, mà vấn đề hắn vừa nói chính là rào cản lớn nhất hiện giờ.


Hoắc Duật Hy không phải không biết chuyện này, các bác ruột và các chú bác cùng họ khác của cô vốn dĩ không muốn an phận một chỗ trong Hoắc gia, bọn họ lúc nào cũng sẵn sàng để làm trò gì đó gây khó dễ cho ba cô, cho dù là dòng chính trong họ nhưng lúc nào ba cô cũng phải cảnh giác trước các dòng thứ liên kết nhau đối phó mình, cả cô và em trai từ nhỏ đã phải thận trọng rất nhiều để không gây phiền phức cho ông.

Chỉ là bây giờ chuyện riêng của cô lại liên quan đến chuyện của cả họ, Tư Cảnh Hàn là người thừa kế Tư thị - con trai Tư Cảnh Uyên, có thể nói hắn vừa sinh ra đã định sẵn là kẻ thù của Hoắc gia, mà Đại Bạch lại con trai của hắn và người thuộc dòng chính của họ Hoắc, thử hỏi nếu người trong họ biết được chuyện này thì sẽ đối xử thế nào với Đại Bạch.

Chắc chắn bọn họ sẽ lợi dụng chuyện này gây bất lợi cho ba cô, lần nữa khơi dậy chuyện của cô nhỏ để chèn ép ba cô buộc ông phải dùng quyền lợi của mình để bịt miệng bọn họ.

Thậm chí có người còn dã tâm hơn nữa, khi Đại Bạch là người thừa kế tiếp theo của Tư thị thì giá trị của thằng bé như thế nào chắc chắn ai cũng tự hiểu được, cơ hội để động chạm vào lãnh địa của Tư Cảnh Hàn chính là ở đây.

Dù ở khía cạnh nào thì việc hai người ở chung một chỗ cũng gặp bất lợi, huống hồ Tư Cảnh Hàn không phải là người thiếu nợ Hoắc gia, lòng của hắn cũng không đủ rộng lượng để gạt bỏ hết những tổn thương mà Hoắc gia đã gây ra cho mình rồi thản nhiên cùng Hoắc Duật Hy đến cầu xin bọn họ chấp nhận.


Suy cho cùng hắn không thiếu nợ Hoắc gia điều gì hết thì sao hắn phải hạ mình cầu xin?
"Vậy ý của anh là muốn phủ nhận thân phận làm mẹ của em đối với Đại Bạch?" Ngữ khí của Hoắc Duật Hy đanh lại, đón đầu Tư Cảnh Hàn.

Hắn không trả lời ngay mà trầm mặc một lúc, sau cùng nhàn nhạt nói: "Như lúc trước không phải rất tốt sao, em đâu biết đến sự tồn tại của Đại Bạch vẫn có thể sống một cuộc sống rất vui vẻ, bây giờ có thêm sự xuất hiện của thằng bé hay không thì cũng thế thôi, em vẫn sẽ..."
"Chát!"
"Đê tiện!" Hoắc Duật Hy giận đến run người, để thốt ra được câu này cô mất cả hơn một nửa khí lực còn lại sau khi cho hắn một tát tai.


Hắn cứ nhiên muốn động phạm vào quyền làm mẹ của cô, quá quắt!
Tư Cảnh Hàn bị tát cũng không nổi giận, hắn đưa tay lên lau khẽ khóe môi vừa bị rách của mình, cảm giác nửa bên khuôn mặt tê rần không mấy dễ chịu để hắn nhận ra vừa rồi Hoắc Duật Hy đã dùng hết sức mình sinh để đánh mình.

Không dừng lại ở đó, cô còn kích động hơn xông đến túm lấy cổ áo của hắn, hét lên: "Em chưa bao giờ nghĩ anh có thể tệ hại đến như vậy nếu như hôm nay không nghe được mấy lời này, Tư Cảnh Hàn, ngoài tiền ra thì anh không còn cái gì khác nữa sao, anh quen lên giường với phụ nữ sau đó trả tiền là xong nên bây giờ anh cũng muốn dùng cách này áp dụng lên người em? Em hiểu rồi anh chi cho em hết tài sản của mình là để đợi đến ngày hôm nay, mục đích của anh là muốn dùng số tài sản đó để mua lại Đại Bạch, mua lại quyền làm mẹ của em, anh đê tiện đến mức vậy sao? Anh xem em là phương tiện để sinh con cho anh sao?!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận