Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Thế là nhóm bốn người lại trở về ra sức truy lùng cái tên tùy hứng kia, nhưng có vẻ lần này hắn không phải tùy hứng giả vờ giận dỗi ai đó rồi chờ được dỗ dành.

Hắn cố tình để không ai tìm thấy cho nên dù cố gắng cỡ nào Tề Thiếu Khanh và Lạc Tư Vũ cũng không tìm ra.

Mặc gia ở Canada có lẽ đã biết chuyện này và rõ ràng luôn nguyên nhân khiến con trai độc tôn nổi giận cho nên không hề hoảng hốt mà thông báo với Tề Thiếu Khanh không cần đi tìm Mặc Lạc Phàm nữa.

Cứ thế, một tuần đã trôi qua Nam Nam cũng im hơi lặng tiếng và Mặc Lạc Phàm thì như một người lặng lẽ bóc hơi khỏi thế gian này.

Hôm nay Tư Cảnh Hàn dẫn Đại Bạch đến công ty giải trí của Tư thị dự tuyển chụp quảng cáo.


Bởi vì được về sớm cho nên Tư Cảnh Hàn dẫn Đại Bạch đi ăn mảnh Hoắc Duật Hy món mà nhóc thích.

Vẫn là quán ăn quen thuộc trước đó mà hắn và cô thường tới lui, lần trước Đại Bạch đã tới một lần cho nên rất thành thục mà chọn món.

Phải thừa nhận một đều vẻ ngoài vượt trội quá mức bắt mắt của hai cha con đã khiến nhiều chiếc máy ảnh được đưa lên, Tư Cảnh Hàn không tiện lộ mặt nên chỉ uyển chuyển để lại bóng lưng hoặc một góc khuôn mặt, riêng Đại Bạch ngây thơ để người ta chụp vô tư.

Đôi lúc có mấy cô gái trẻ phấn khích kêu nhỏ gọi nhóc con quay qua, nó còn vui vẻ làm kiểu y hệt như lúc ở trường quay khiến mấy cô gái sôi sục náo loạn luôn tại bàn ăn.

Chỉ đến lúc thức ăn được dọn lên Đại Bạch mới không thèm nhìn máy ảnh nữa, tập trung vào chuyên môn chính, thoăn thoắt cái miệng nhỏ ăn xiên que.


Lúc ngốn không hết cũng đưa ngón tay nhét luôn vào miệng.

Nhìn thằng bé ăn ngon đến như vậy Tư Cảnh Hàn khẽ cười, nhìn đồng hồ sắp đến giờ Hoắc Duật Hy đến đón hắn cũng tranh thủ ăn nhanh.

Hai cha con đều trắng bông như nhau, từ quần áo bên ngoài đến màu trong mắt đều không khác gì, chỉ là khác về kích thước khiến từng lượt khách ra vào không khỏi ngoái đầu xuýt xoa.

Hoắc Duật Hy đi đến chỗ công ty giải trí tìm hai cha con kia nhưng lại được tin họ đã rời đi từ trước.

Cô gọi điện cho Tư Cảnh Hàn nhưng hắn không bắt máy, trong lòng cô càng thêm lo lắng muốn gọi báo cảnh sát nhưng trùng hợp nhận được một cuộc gọi khác, cô nhanh chóng mở máy.

"Alo?"
[Mommy...!mommy mau mau đến cứu Đại Bạch, ô ô ô...]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận