Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!
Sau chuyện hôm đó, Tư Cảnh Hàn không cho Hoắc Duật Hy có cơ hội chạm vào người hắn lần thứ hai.
Hai hôm sau lúc Mặc Lạc Phàm đúng lúc Tư Cảnh Hàn không phải đi làm, nên cả nhà ba người Đại Bạch đang cùng nhau ăn cơm.
Tư Cảnh Hàn đút Đại Bạch một muỗng, Hoắc Duật Hy lại đút hắn một đũa, ngược lại Đại Bạch đút cho Hoắc Duật Hy một miếng.
Ăn cơm thôi mà cũng vui vẻ như vậy.
Mà còn chói mắt hơn chính là bộ đồ ba người mặc cùng một kiểu, cùng một màu, chính là khác nhau ở chỗ con vịt trên người Tư Cảnh Hàn là vịt trống, của Hoắc Duật Hy là vịt mái, còn của Đại Bạch là vịt con.
Không cần nói người ta cũng biết bọn họ là một gia đình.
"Tiểu Mễ, Tiểu Phàm ca của chị đến chơi, giúp chị lấy thêm một đĩa trái cây nữa."
"Ba Phàm ăn cơm, măm măm..." Đại Bạch nhiệt tình, học theo giọng của mommy nhóc mời Mặc Lạc Phàm.
Nhưng đối với cách gọi của thằng bé anh không mấy hài lòng, chau mày: "Đại Bạch, đã dặn em bao nhiều lần rồi, phải gọi là anh Phàm, anh Vũ và chú Tề."
Hoắc Duật Hy đang ăn cơm nghe anh dạy Đại Bạch như thế lập tức hỏi: "Sao anh lại ác độc với anh Thiếu Khanh vậy hả?"
"Không không, anh đang nói đúng đấy chứ Tiểu Duật Hy, anh Thiếu Khanh đó của em năm nay đã ngoài ba mươi rồi, chín năm nữa thôi đã thành ông chú 40 tuổi.
Đại Bạch gọi chú là quá hời cho cậu ấy còn gì?"
Hoắc Duật Hy cười ha một tiếng khinh bỉ: "Vậy anh còn trẻ lắm chắc?"
"Đương nhiên, so với Tề gia, A Tư và cả Tiểu Bạch đây của em anh chính là trẻ trung nhất, Đại Bạch gọi Tiểu Bạch là anh thì đừng nhiên cũng phải gọi anh là anh rồi."
"Cái quái gì chứ? Đại Bạch gọi các người là anh nhưng gọi em là mommy, anh đã dậy thằng bé cái khỉ gì hả?!"
Hoắc Duật Hy càng nghĩ càng tức, ném trái táo trên bàn về phía Mặc Lạc Phàm, anh nhanh nhẹn chụp được rồi cắn một miếng, cười trừ: "Vậy chẳng lẽ em bắt anh dạy Đại Bạch gọi em là chị, nếu như vậy thì có khi em đã không nhận ra thằng bé là con trai của mình sớm như vậy rồi."
Lý lẽ này của anh khiến Hoắc Duật Hy phải nghẹn lời, đút cho Tư Cảnh Hàn một muỗng cơm nữa.
Ngược lại Đại Bạch được Tư Cảnh Hàn đút không ngừng nghỉ nên ăn xong rất nhanh, đã uống nước tráng miệng, rồi giật ông quần của hắn:
"Tiểu Bạch, Đại Bạch muốn đi...!đi World Cup."
"Được." Tư Cảnh Hàn nhẹ nhàng đáp rồi bế nhóc lên, đi vào nhà vệ sinh.
Đại Bạch đứng trên bồn cầu chờ Tư Cảnh Hàn làm thủ tục, tiện thể hỏi: "Tiểu Bạch đi chung không?"
"Không cần." Tư Cảnh Hàn mỉm cười bẹo má nhóc.
Nhưng Đại Bạch nhất quyết: "Thôi, đi chung đi, cho...!cho vui."
__________
23/9/2019
#5 Hôm nay kết thúc ở đây.
Niếp đề cho mai là 116,7k.
Spoil: "Tiểu Bạch, cho Đại Bạch tiền tiêu vặt đi."
"Đại Bạch ngoan, Tiểu Bạch không có giữ tiền."
"Nhưng Đại Bạch thấy rõ ràng Tiểu Bạch để tiền ở dưới ghế sofa mà."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...