Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!
"Cái gì chứ, Tư Cảnh Hàn, anh đang đùa với em à?" Hoắc Duật Hy không nhịn được hét lớn, bởi vì vậy mà thu hút sự chú ý của Đại Bạch khiến nhóc nhanh chân bò tới, quan sát mommy và Tiểu Bạch đang nói chuyện gì.
So với Đại Bạch, Tư Cảnh Hàn cũng như người ngoài cuộc không hiểu gì, chẳng phải hắn đã đưa cho cô thứ cô cần rồi hay sao?
Hoắc Duật Hy nhìn hai cha con nhà nọ ngây thơ hết cỡ nhìn mình thật muốn ngẩn mặt lên trời mà chửi bậy một lần, rốt cuộc sau mấy lần cố gắng nuốt vào "phẫn hận" cô mới phun ra được mấy chữ: "Anh dừng cái trò ngây thơ vô số tội này được không, Đại Bạch mà dùng dây lưng để đổi à, cái dây lưng của anh quý giá lắm sao?"
"Nhưng mà rõ ràng bà xã sờ nó rồi bảo..."
"Ý của em là anh, thứ em cần là anh đấy ba của Đại Bạch à, anh không thể linh hoạt mà nhào vào một chút à?"
"Đúng đúng, nhào vào đi Tiểu Bạch, Đại Bạch muốn...!muốn em Nhị Bạch." Đại Bạch ngồi một bên phát huy vai trò, ôm chân của Tư Cảnh Hàn mà tha thiết.
Hoắc Duật Hy thầm tán thưởng con trai nhưng bản thân vẫn cố kìm hãm niềm hân hoan đó lại, giả vờ mặt lạnh nhìn ba của nhóc: "Tư Cảnh Hàn, anh nên biết trên đời này cá gì cũng có cái giá của nó, em cũng không phải là bồ tát từ bi hỷ xả nuôi chùa không công, anh chí ít hay thi thoảng gì đó phải cho em chút lợi lộc để tỏ lòng thành chứ?"
Đại Bạch giật ống quần của Tư Cảnh Hàn lia lịa: "Tiểu Bạch có...!có nhiều nòng nọc như vậy cứ cho mommy vài con đi."
"Đại Bạch, ai nói như vậy với em?" Tư Cảnh Hàn đỏ mặt quát khẽ, không cho Đại Bạch nói nữa, xấu hổ trước tên nhóc ngây ngô nhưng lắm chuyện này.
Đại Bạch vảnh ngón tay, chu môi kể: "Em lúc nãy hỏi ba Phàm, ba Phàm nói như vậy." Thằng bé nói dối không hề chớp mắt, giúp Hoắc Duật Hy trốn tội.
Nhưng thật ra cũng không hoàn toàn là giả dối, khi trước ở Canada, mỗi khi Tư Cảnh Hàn không ở bên cạnh nhóc thường xuyên kêu khóc đòi gặp hắn, lúc đó Mặc Lạc Phàm nói vì Tiểu Bạch phải bận đi sinh Nhị Bạch nên phải nhẫn nại chờ, nhưng chờ mãi Đại Bạch vẫn chưa thấy Nhị Bạch thì Mặc Lạc Phàm lại nói là do Tiểu Bạch có nhiều nòng nọc nhỏ quá nên chưa biết chọn con nào làm Nhị Bạch.
Cho nên nhóc chỉ là mượn chuyện cũ mà nói thôi, nhưng thật không ngờ lời ba Phàm nói là thật, cả mommy cũng khẳng định Nhị Bạch là do nòng nọc nhỏ lớn lên, vậy xem ra sau này nhóc sẽ có thật nhiều Nhị Bạch để chơi cùng rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...