Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Hoàng Tịch Liên từ đêm qua đã một phen tức giận, hôm sau lại bị anh kéo lên xe tính sổ thì bộc phát hoàn toàn: "Cùng lắm thì anh có thể nói chuyện này với ba của tôi, hẳn là một cái cớ tốt để hủy hôn, anh còn không hài lòng?"
"Tôi đã nói chuyện hôn sự tôi tự có cách giải quyết riêng, không đến lượt nhờ phụ nữ sắp đặt."
"Tề Thiếu Khanh, anh đừng tưởng đàn ông các anh thì hay ho, phụ nữ của chúng tôi nhúng tay vào thì đã làm sao? Đừng nghĩ tôi từng nói thích anh thì tôi sẽ tuyệt đối nghiêng mình về phía của anh." Hoàng Tịch Liên rất thẳng thắn, cô không hề né tránh việc bản thân thích anh, nhưng lập trường vô cùng vững vàng: "Số ảnh tôi có được đều trước mặt anh hủy đi rồi, sẽ không có chuyện ti tiện sau này lợi dụng làm phiền anh nữa, nên anh đừng lo.

Tôi nói được làm được, hôn sự này là do chỗ của ba mẹ anh đề xuất, không phải do tôi, nên anh không có quyền ỷ thế nghĩ rằng tôi đang theo đuổi anh mà tự quyết định luôn việc riêng của tôi, được chứ?"
"Em không thể bớt ồn ào một chút à?" Tề Thiếu Khanh quát khẽ, mi tâm nhíu chặt nhìn Hoàng Tịch Liên khí thế lý lẽ, trong lòng càng thêm bứt rứt thái độ bất cần của cô về hôn sự của hai người.


Hoàng Tịch Liên thấy anh nổi nóng cũng biết điều không nói nữa, tự tìm cho mình một chai nước khoáng, uống một ngụm, vậy mà cũng sơ sẩy làm đổ lên áo ui ướt loang lổ mấy vết.

Cô thẳng thừng đóng nắp chai nước lại, tìm khăn giấy lau vùng áo trước ngực, lại lầm bầm: "Đúng là cả ngày xui xẻo."
Sau một lúc yên tĩnh Tề Thiếu Khanh cũng bình tĩnh hơn, lấy khăn tay của mình ném cho cô: "Trước khi chúng ta nói thật cho hai bên người lớn biết chuyện tôi không mong em tiếp tục qua lại với Chung Sở Kiến."
"Chẳng lẽ chỉ vì sĩ diện của anh mà bắt tôi phải chậm trễ đi tìm hạnh phúc, anh có thấy bản thân mình vô lý quá không?"
"Tôi đã nói Chung Sở Kiến không phù hợp với em." Tề Thiếu Khanh lần nữa nâng giọng.


Hoàng Tịch Liên nắm chặt cái khăn trong tay, nhìn anh mà cười khinh bỉ: "Thật lạ, chuyện phù hợp hay không cũng là việc của riêng tôi, không cần anh phán xét."
"Hoàng Tịch Liên, tôi đang nghiêm túc nói chuyện với em, đừng khiến tôi phải thô lỗ." Tề Thiếu Khanh không tiếc lời mà cảnh cáo người phụ nữ chẳng biết nghe lời bên cạnh.

Nhưng đây cũng là một trong những sai lầm của anh khi trò chuyện với Hoàng Tịch Liên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận