Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Tư Cảnh Hàn đi nhận việc không quá khó khăn, từ ngay lúc bước vào công ty đã thu hút được tất cả chú ý của người khác bằng vẻ ngoài yêu nghiệt.

Tiếp đó lại được biết hắn là từ công ty ủy thác đến làm trợ lý cho Hoàng Tịch Liên nên tầm nhìn lại được nâng cao thêm một bậc, có thể nói trong công ty hiện tại Hoàng Tịch Liên với kinh nghiệm và thành tích trước kia thì cô chính là trụ cột của công ty.

Tuy rằng đã rời khỏi Victoria's Secret rồi vắng một thời gian nhưng khi tiếp tục trở lại sàn diễn trong nước cô vẫn là một khuôn mặt thương hiệu mà người người săn đón.

Thứ nhất đi đầu phát ngôn cho ngành giải trí của công ty, thứ hai có thể góp phần vào hướng dẫn, đào tạo nhân lực cho công ty đưa vào thị trường, với hai vai trò này Hoàng Tịch Liên được ví như nguồn sinh khí mới của Tề thị.

"Bạch Tử Mặc, lấy hộp trang điểm trên bàn qua đây giúp tôi được không?"

Tuy nhiên, trong một công ty có được sự đầu tư từ một tập đoàn lớn như Tề thị thì không phải chỉ có mình Hoàng Tịch Liên là người nổi tiếng, cạnh bên hào quang của cô vẫn có không ít người mẫu, diễn viên đang cố gắng vươn lên muốn đứng đầu, hưởng thụ sự sủng ái của công ty.

Vì thế cũng có rất nhiều cạnh tranh.

Như tiếng gọi vừa rồi là cũng từ chỗ một người mẫu nổi tiếng gọi Ly Đa, trước kia cô ta chính là con gà chọi chính của công ty, chỉ vì Hoàng Tịch Liên đột nhiên trở về vị trí của cô ta đã bị đẩy xuống thứ hai, thế nên cứ như thế vốn bằng mặt chứ chẳng bằng lòng.

Bạch Tử Mặc là tên trong hồ sơ làm việc của Tư Cảnh Hàn, hắn hiện tại đang ngồi trên ghế cạnh Hoàng Tịch Liên chờ cô ấy trang điểm.

Nghe gọi ánh mắt không có quá nhiều chuyển động, rồi cầm hộp trang điểm lên nhưng Hoàng Tịch Liên đã giơ tay ngăn lại.


"Xin hỏi trợ lý của cô Ly Đa đây đâu rồi?" Vừa hỏi cô lại ra hiệu cho Tư Cảnh Hàn cứ ngồi đó, còn đưa bình sữa trong túi cho hắn.

"Anh uống đi, Hoắc cô nương vừa mới nhắn tin dặn dò em đấy."
Tư Cảnh Hàn cầm bình sữa ngồi xuống nhưng nói thêm: "Cô có thể nói với cô ấy tôi đã uống xong rồi."
Hoàng Tịch Liên mỉm cười, khoanh hai tay để lên bàn, nghiêng đầu nhìn hắn: "Sao vậy? Không muốn uống sao?"
"Tôi cũng không phải là trẻ con đi cấp một."
"À..." Hoàng Tịch Liên gật gật đầu, đôi môi đầy đặn lại cong lên, tùy tiện cầm một cây cọ phủi phủi lên mũi của người đàn ông, trêu chọc: "Nhưng mà cùng là phụ nữ, tôi không muốn cùng anh "thông gian" lừa gạt cô ấy đâu."
"Vậy cái này để một lúc nữa đi, bây giờ không phải lúc thích hợp." Tư Cảnh Hàn đặt bình sữa trở lại vị trí cũ, cầm điện thoại lên chơi game.

Bên này Ly Đa trong qua hai người kia không ngừng nói cười mà chẳng chút để ý đến lời yêu cầu của mình thì vô cùng bất mãn: "Trợ lý của tôi ra ngoài lấy nước rồi, nhờ người của cô một chút cũng không được sao? Hơn nữa cũng là người mới nên biết nhìn sắc mặt một chút chứ."
Câu chuyện vui đang bị phá đám nên Hoàng Tịch Liên cũng chẳng thân thiện: "Người của tôi nhìn sắc mặt của tôi là được rồi, nhìn nhiều quá cũng thấy dư thừa."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui