Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Bây giờ thì Hoắc Duật Hy hoàn toàn nể phục tư tưởng của Tư Cảnh Hàn.

Không còn bất cứ điều gì để miêu tả cảm giác của cô hiện giờ.

"Nhưng mà anh chắc rằng bản thân rất đẹp sao?"
"Không biết nữa." Tư Cảnh Hàn nhún vai: "Nhưng mà bà xã xấu như vậy còn được làm người mẫu, huống hồ gì ông xã đẹp hơn bà xã biết bao nhiêu nên chắc chắn xác xuất thành công rất cao."
"Này, Tư Cảnh Hàn!" Hoắc Duật Hy lập tức thét lên: "Anh có thể thôi ngay giọng điệu khi dễ em đó có được không?"
"Nhưng..."
"Nhưng cái gì mà nhưng? Chẳng tên đàn ông nào như anh cả, suốt ngày chê người phụ nữ của mình xấu này với chẳng xấu nọ rồi đi tâng bốc một người khác lên.

Sao lúc ở trên giường không thấy anh chê?" Hoắc Duật Hy nói một hơi mà còn chưa hết căm phẫn, cuộn nắm tay giơ lên đe dọa ánh mắt ngơ ngác của Tư Cảnh Hàn, hắn vì thế mới im được một tý nhưng mà bất giác lại mím môi cười.


Chỉ là hắn không dám cho Hoắc Duật Hy thấy được nếu không cô sẽ bóp chết hắn mất.

____________
Phải nói từ ngày Tư Cảnh Hàn lâm vào đại nạn thì tình cảm bấy lâu xa cách giữa bốn người đàn ông từng kề vai sát cánh bấy lâu xa cách nay trở nên khăn khít hơn.

Những cuộc tụ tập, à không, là những cuộc hội ngộ thường xuyên được diễn ra ngay tại văn phòng làm việc của tổng tài Tề thị hoặc Tư thị, thậm chí là ở bệnh viện của Mặc Lạc Phàm cũng đều được.

Hiện tại như bây giờ đang ở Tề thị, ngoại trừ Tư Cảnh Hàn còn đang mất trí nhớ thì ba người đàn ông Tề Thiếu Khanh, Lạc Tư Vũ, Mặc Lạc Phàm đang hội họp với nhau.

Chẳng chuyện gì xa lạ cả tất cả đều hướng về mục tiêu chung Tư Cảnh Hàn.

"Cậu nói Tiểu Bạch cũng biết đi cửa sau sao?" Đầu tiên nghe được tin tức Mặc Lạc Phàm đã giật cả mình, không riêng gì anh Lạc Tư Vũ cũng như thế, nhìn Tề Thiếu Khanh: "Hắn gọi cho cậu nói vậy thật à?"
"Ừ, ngay lúc các cậu vừa đến."
"Trời ạ, mình không tin được luôn đấy.

Hắn cũng biết cái gì là ôm đùi kim chủ sao?"
"Hắn mất trí chứ không bị ngốc." Cái này Tề Thiếu Khanh phải lần nữa nhắc nhở Mặc Lạc Phàm.

Anh lại nghĩ đến người đàn ông kia, họa chăng có ngốc nghếch thì cũng chỉ là trước mặt của Hoắc Duật Hy mà thôi, phần còn lại thì hắn vẫn là một Tử Mặc hoàn chỉnh, ngoại trừ không có tiền và thân thế thì cái gì hắn cũng biết.


Lúc nãy gọi cho anh giọng điệu của hắn cũng không mấy tình nguyện, vẫn muốn giữ tự tôn của một người đàn ông đứng trên lập trường nhờ vả một người đàn ông khác rất thân thiết với bà xã của mình.

Cũng không hẳn là xa lạ, nhưng có lẽ vì không có ký ức của Tư Cảnh Hàn cho nên hắn đã trót nghĩ anh là tình địch của hắn cũng nên.

Nhưng cho dù là vậy thì anh cũng không thể phủ nhận đối với Tư Cảnh Hàn trước kia anh vẫn là tình địch của hắn, chỉ là hắn không đề phòng như bây giờ thôi.

"Nhưng rõ ràng thì thị cũng có đầu tư vào giải trí mà, cớ gì hắn lại đi ôm đùi của cậu vậy gia?"
"Có thể hắn nhìn thấy môi trường của Tư thị đầu tư đã đi vào quỹ đạo, người được chọn để qua đào tạo cũng nghiêm ngặt hơn cho nên đột nhiên chen chân vào sẽ gây thị phi cho công ty.

Ngược lại chỗ của mình chỉ vừa mới thử sức cho mảng giải trí, cần tuyển chọn người mới để đào tạo ra nồng cốt phục vụ lâu dài cho công ty, lấy cớ này cho hắn đi chụp hình quảng bá, đại diện khuôn mặt cho thế hệ trẻ vừa gia nhập thì thích hợp hơn rồi." Tề Thiếu Khanh từ từ phân tích, Tư Cảnh Hàn của bây giờ nghĩ gì anh lại còn không hiểu sao.

"Uầy, nhưng hắn có trẻ đâu." Mặc Lạc Phàm nghĩ nghĩ rồi kết luận.


Cái này không quá quan trọng, Tề Thiếu Khanh cười nhạt: "Tuổi hắn không trẻ nhưng không có nghĩa là khuôn mặt của hắn đã già."
"Định lừa gạt ai chứ?"
"Không phải gạt cậu là được rồi."
"Thế cậu đồng ý rồi à?"
Tề Thiếu Khanh lại cười: "Tại sao phải từ chối? Hiếm có dịp Tư Cảnh Hàn nhờ vả mình mà."
___________
3/9/2019
Lúc trước bảo: "Tư Cảnh Hàn là ác ma, trả Tiểu Bạch cho tui đi...." Một nàng said.

"Ngược chết nam chính đi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận