Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!
Tư Cảnh Hàn liên tục bị quát thì không dám mở miệng nữa.
Hoắc Duật Hy nhìn hắn bẽn lẽn như vậy đột nhiên lương tâm trỗi dậy, ánh mắt đó của hắn quả thực đáng thương và vô tội, làm cô cảm thấy mình hơi quá đáng, hắn bị như vậy giờ cô còn hung dữ với hắn, có phải là đã hơi sai hay không?
Cô hứa với nhóm người Tề Thiếu Khanh sẽ chăm sóc hắn thật tốt rồi mà, sao bây giờ lại ngược đãi hắn.
"Hừm..." Hoắc Duật Hy khẽ hắng giọng, chút ít nhu hòa giọng điệu: "Được rồi, đừng sợ, em sẽ không lớn tiếng với anh nữa, đừng căng thẳng."
Được Hoắc Duật Hy vỗ về Tư Cảnh Hàn thoáng thả lỏng hơn.
"Nhưng mà Tiểu Bạch, anh nói anh yêu em đi, nói xong chúng ta liền đi ngủ?"
Tóm lại Hoắc Duật Hy vẫn không bỏ qua được trò dụ dỗ.
Tư Cảnh Hàn lẩm bẩm lại yêu cầu của Hoắc Duật Hy, rồi ngẩn mặt nhìn cô: "Khi khác được không?"
"Không được, bây giờ mau nói đi: anh yêu em."
Vậy mà Tư Cảnh Hàn lắc lắc đầu từ chối, "Thôi, khi khác đi."
Sắc mặt Hoắc Duật Hy lập tức đanh lại, lần nữa giận dữ: "Sao cơ, anh nói thương Bảo Bối thì được nhưng nói yêu em thì không được? Tư Cảnh Hàn, chẳng lẽ anh định yêu Bảo Bối luôn sao?"
"Hơ, bà xã lại lớn tiếng, ông xã sợ đấy." Tư Cảnh Hàn còn đòi hỏi người đối diện phải dịu dàng nói chuyện với hắn, nhưng mà Hoắc Duật Hy nào có đủ kiên nhẫn ấy.
Đối với chuyện tình cảm của Tư Cảnh Hàn đặt vào ai đã bức cô sắp phát điên lên.
Thế mà lúc trước khi tách ra hắn cứ luôn miệng nói yêu cô, bây giờ bảo lặp lại vậy mà không chịu.
"Anh không nói yêu em thì đừng hòng em dịu dàng với anh."
Nói rồi cô xông đến cố định hai tay của hắn lên đỉnh đầu, cúi xuống há miệng cắn lên cổ đối phương.
Tư Cảnh Hàn giãy chết: "Không, đừng mà, không chịu đâu."
"Còn giãy liền lột sạch đồ của anh!" Hoắc Duật Hy hăng hái hơn, liếm khóe môi, cảm nhận cảm giác bức ép hồng nhan quả là không tệ.
"Khi nào chưa nói khi đó tiếp tục chạm vào người anh, rõ chưa, còn không mau nói?"
Hoắc Duật Hy thật sự muốn ép Tư Cảnh Hàn tới đường cùng.
Hắn thật cứng miệng lắm, không làm hắn còn tưởng cô chỉ dọa thôi.
"Chụt chụt chụt!" Hoắc Duật Hy thô bạo hôn ép Tư Cảnh Hàn khuôn mặt đỏ ké, cô còn chưa chịu dừng cởi cúc áo của hắn ra.
"Hư...!đừng mà." Tư Cảnh Hàn chụp tay của cô lại, cô biết hắn sắp không chịu được rồi nên càng bức ép: "Nói: anh yêu em."
Đôi môi của Tư Cảnh Hàn mấp máy, ánh mắt do dự đầy đấu tranh nhìn mà thật thích thú, cũng có lúc Tư Cảnh Hàn bị bắt nạt đến thế nào sao, đúng là cười chết cô rồi.
"Anh..." Khó khăn lắm, Tư Cảnh Hàn mới nặn ra được một chữ nhỏ xíu, Hoắc Duật Hy càng thêm rạng rỡ.
"Em yêu anh?"
"..." Hử?
"Bà xã yêu ông xã, bà xã chưa nói yêu ông xã lần nào." Đột nhiên Tư Cảnh Hàn lại quay ngược chất vấn Hoắc Duật Hy: "Bà xã nói: em yêu anh, ông xã sẽ nghe lời bà xã."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...