“Quý Thư Ny!”
“Có! Con đến đây, đến đây đến đây!” Một tiếng hét to, Quý Thư Ny lập tức trong phòng trên tầng ba chạy vọt xuống tầng một, trên đường còn không quên lớn tiếng đáp lại.
“Mau đi mua một chai nước tương, hạt tiêu, bát giác, và cả giấy bọc giúp giữ tươi thực phẩm......” Quách Trinh vừa thấy con gái đến liền quang cho nàng một chuỗi danh sách đồ cần mua, “Tốt lắm, mau đi mua.” Nàng xua tay đuổi người.
“Mẹ à..... con không có tiền nha!” Cả người bị mẹ đẩy ra ngoài cửa, tuy nàng vô cùng hiếu thuận, nguyện vì mẹ mà trở thành chân sai vặt chay việc nhưng không phải vì thế mà nàng không để ý đến vấn đề vô cùng quan trọng... “tiền”, nhanh chóng nhắc nhở.
“A ngươi còn phải đã kiếm được tiền sao?” miệng thì càu nhàu nhưng Quách Trinh vẫn đem tiền ấn vào bàn tay con gái.
“Có, nhưng cũng chỉ là buôn bán nhỏ thôi, mua nhiều đồ như vậy mẹ cũng nên trợ cấp cho con một ít chứ......” Quý Thư Ny định bắt lấy tiền rồi chạy nhanh ra cửa nên cố pha trò nói.
“Cái gì mà buôn bán nhỏ chứ! Cho ngươi học hành bằng này bằng nọ thế mà không chịu đi xin việc, suốt ngày ở nhà khâu khâu vá vá, đan đan móc móc. Ngươi một tháng có thể kiếm nổi một ngàn tệ sao???”
“Cũng...... Không sai biệt lắm!” Đối với người mẹ có thể được gọi là nghiêm khắc nhất đất Đài Loan đang bừng bừng lửa giận hét lên phía sau, nàng có chút chột dạ nhưng vẫn cố cãi một câu.
“Tốt nhất là như thế!” Tốt xấu gì cũng là con gái mình sinh ra, Quách Trinh chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn thấu ánh mắt nàng muốn nói điều gì!!!!
“Con đi đây! “
“Ai đã cho đi!” thấy nàng định chay đi Quý mẹ nói theo.
Quý Thư Ny trong lòng thầm tụng a di đà phật. Thật hi vọng hôm nay mẹ nàng sẽ không “tụng kinh” lâu như mọi ngày.
“Nói với ngươi nhiều cũng chẳng ích gì, ta biết ngươi thật sự thích công việc gì, ta cũng không muốn có ý kiến nhiều, có điều không thể không nói, nam nhân bay giờ không thích loại con gái này, ngươi nghĩ xem cứ thế này làm sao có ai tới nhà hỏi cưới ngươi.”
Đi ra ngoài công tác kiếm tiếm dù không thể kiếm được nhiều cũng không sao, chỉ cần người ta biết nàng có nơi công tác, nhưng nàng lại suốt ngày ở nhà, càng ngày càng lôi thôi. Ba nàng tốt xấu gì cũng là trưởng phòng một công ty, vốn định bụng tìm xem đồng nghiệp có ai có con cùng tuổi thì xắp xếp cho bọn họ gặp nhau, tìm hiểu, có điều đứa con này không quan tâm chăm chút ngoại hình,hại họ không dám thực hiện ý định kia.
“Ta và cha ngươi chỉ có mình ngươi là con gái, ngươi thì văn chương không giỏi, lại cũng không thuộc dạng thục nữ!” Quách Trinh nhíu mày nhìn con gái mình, quần áo thì lôi thôi như dân chợ búa,không đâu ra đâu cả.
Nàng cũng có phải sinh ra một nữ nhân xấu xí đâu chứ, mặt mũi nhỏ nhắn, mắt to trong vắt như nước hồ, thoạt nhìn cũng là người thanh tú nhu hòa đấy chứ.
“Con thật chỉ thích ở nhà làm người nội trợ thôi à!” Quý Thư Ny bao biện.
“Người con gái nào chẳng phải làm việc nhà?” Quách Trinh nghe vậy lập tức trừng mắt nhìn con gái:“Mẹ của ngươi đây là đã kết hôn nên mới ở nhà quản lý chuyện nhà cửa,cả ngày chỉ dọn dẹp nấu ăn buồn chán chết đi được, ở nhà có gì thú vị đâu.Đi làm dù kiếm không được nhiều tiền nhưng cũng vẫn là người có công ăn việc làm tử tế, như ngươi bây giờ xem, dù cho hàng xóm có gặp người tốt cũng không muốn giới thiệu cho ngươi.” Hiện tại kinh tế đang đình trệ, ai lại muốn cưới về một người suốt ngày ở nhà ăn không ngồi rồi như thế không?
Biết mẹ đang trừng mắt nhìn mình, Quý Thư Ny sờ sờ chóp mũi, ngoan ngoãn gục đầu xuống nghe giáo huấn.
Mẹ nàng cũng biết nàng là người không ôm chí lớn, chỉ thích ở nhà khâu vá thêu thùa, làm việc nhà, thật muốn thay nàng tìm một chỗ tốt gả đi cho an phận...... Ách, bất quá vấn đề này vô cùng nan giải, mẹ nàng vừa rồi cũng đã nói,nhìn nàng như thế này, người ta nhìn thấy cũng không muốn mang người tốt đến giới thiệu cho nàng.
Được rồi, nói đến nói đi, nàng chính là không có chí cầu tiến. Tự bản thân đã có kết luận, Quý Thư Ny không quan tâm đến bộ dạng mình lúc này, nàng cũng không cách nào thay đổi.
“Không nên không nên, ngươi cũng đã hai mươi lăm tuổi, Mẹ cũng không hi vọng được ngươi phụng dưỡng,có điều chỉ vài ba năm nữa cha ngươi về hưu lại muốn đi du lịch khắp nơi,rồi hai em trai ngươi sắp tơi cũng sẽ đến tuổi tìm vợ, đến lúc đó ai sẽ là người chăm sóc cho ngươi đây.”
“Ân, cùng lắm thì lúc đó ta sẽ tìm nhà nào đó làm người giúp việc, một tháng kiếm năm ngàn đồng, cộng thêm tiền ta làm những việc khác cũng đủ sống qua ngày.không lo không lo.” Nghe mẹ nói đến tương lai nàng nhanh chóng phát biểu “tối kiến” của mình.
May mắn thay hai người em sinh đôi của nàng không hề giống nàng, rất có tương lai, học đại học liền có thể dẽ dàng được thực tập tại những công ty lớn có tiềm năng, tôt nghiêp xong liền được nhận vào làm nhân viê chính thức, lương cũng không hề ít,nghĩ chỉ cần qua vài năm nữa sẽ trở thành những người đàn ông độc thân hoàng kim.Nàng từ nhỏ yêu thương chăm sóc hai tiểu quỷ này chắc bây giờ lớn cũng không đến nỗi không chiếu cố lại nàng chứ.
Tiếp theo, nàng lại muốn đến giúp một người mồ côi cha mẹ.
“Còn có nha, con có thể giúp Tiểu Mân chiếu cố con của nàng. Dù sao bình thường nàng ta đi làm cả ngay, thuê bảo mẫu thì thật sự tốn kém vô cùng,con đã nói ban ngày sẽ giúp nàng chăm con, khi con nói sẽ không lấy tiền nàng ngượng ngùng không đồng ý,vì thế con ý tứ một chút, một tháng chỉ lấy của nàng ta hai, ba ngàn đồng là được rồi.......”
Quách Trinh không đợi nữ nhi nói xong, liền một hướng đỉnh đầu nàng đánh xuống.”Sao có thể lấy tiền của người nhà chứ??” Con gái nàng không biết phải nói là quá đơn giản hay là ngu ngốc nữa, như người ta thì chỉ mong tìm được người tốt rồi gả cho nhanh để được chồng chăm sóc, đằng này con gái nàng không có nửa điểm muốn tìm chồng nhờ cậy. “ thôi quên đi, quên đi, ta với ngươi qua đây bàn bạc một chút xem có thể giúp ngươi tìm được một công việc thích hợp hay không?” Sinh ra một đứa con gái không có chí cầu tiến, đầu óc đơn giản khiến cho người mẹ như nàng đành phải vất vả thôi.
“Được rồi, con trước hết phải đi mua đồ, một lát về sẽ nghe mẹ tiếp tục giảng bài có được không???” Biết có cơ hội thoát khỏi sự oanh tạc của mẹ, Quý Thư Ny cười rạng rỡ, nhanh chóng bắt lấy thời cơ, chạy.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...