Chương 51
Sở Mộng Khê bị mọi người mắng chửi rất thê thảm, gần như là không dám đi ra ngoài.
Cô ta rất tức giận, đi tìm Diệp Nam Huyền để chất vấn, Diệp Nam Huyền nói: “Danh dự của cô có thể so sánh với Lisa được sao? Tất cả dự án trong công ty đều đang chờ cô ấy đến chủ trì, mỗi ngày tập đoàn Hoàn Trí tổn thất bao nhiêu cô biết không?”
Câu nói này làm cho Sở Mộng Khê câm nín.
Tuy cô ta không đòi được gì từ chỗ của Diệp Nam Huyền, nhưng lại đổ tất cả mọi việc lên đầu của Trầm Mặc Ca, thù oán giữa hai người coi như vừa bắt đầu.
Mễ Tiểu Anh nhìn thấy tin tức này thì gọi điện cho Trầm Mặc Ca hỏi đã xảy ra chuyện gì, Trầm Mặc Ca nói không cần lo lắng, giọng điệu rất bình tĩnh.
Trầm Tử An thấy cách làm đó của Diệp Nam Huyền, tuy không nói gì, nhưng cũng xem như là thoải mái.
Người đàn ông đó cũng có chút lương tâm, biết nói chuyện thay cho mẹ cậu, nếu không thì cậu tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Bên ngoài dư luận vẫn đang bàn luận sôi nổi, Trầm Mặc Ca ngược lại ở trong nhà chuyên tâm dưỡng bệnh.
Thứ ba, chuyển phát nhanh đưa đến rất nhiều hoa, thiếu chút nữa làm cho cửa nhà của Trầm Mặc Ca chật ních không có lối đi, đối phương nói là Tổng Giám đốc Diệp tặng, chúc cô sớm lành bệnh.
Trầm Mặc Ca cảm thấy rất châm chọc.
Kết hôn ba năm, trước giờ cô chưa từng nhận được quà gì của Diệp Nam Huyền, càng đừng nói đến hoa, hôm nay thì lại giống như một chàng trai mười bảy mười tám tuổi, tặng cho cô 999 bông hồng, đáng tiếc cũng không thể đả động đến trái tim của Trầm Mặc Ca.
Lúc Trầm Tử An nhìn thấy những bông hoa này thì khẽ nhíu mày.
“Mẹ, ai đang theo đuổi mẹ à? Con sắp có cha dượng rồi sao?”
“Nói bậy gì đó.
Chuyện của người lớn, trẻ nhỏ đừng xen vào, mau đi làm bài tập đi.”
Trầm Mặc Ca đuổi Trầm Tử An vào phòng, vứt hết hoa vào thùng rác gần đó.
Trầm Tử An về phòng điều tra camera, mới biết được tất cả là do Diệp Nam Huyền làm, đôi mày của cậu khẽ nhíu lại, đáy mắt như có điều suy nghĩ.
Thứ tư, chuyển phát nhanh đưa đồ ăn đến, tất cả đều là món mà Trầm Mặc Ca trước kia thích ăn, hơn nữa còn do nhà hàng ngon nhất Hải Thành làm.
Bình thường muốn đặt bàn, thì phải đặt trước một tuần, không ngờ Diệp Nam Huyền lại vận dụng tất cả quan hệ chỉ để đặt một bàn thức ăn cho Trầm Mặc Ca.
Thứ năm, Diệp Nam Huyền đưa đến đủ loại đồ bổ.
Thứ sáu, Diệp Nam Huyền mời bác sĩ đến khám lại cho Trầm Mặc Ca, nhưng lại bị Trầm Mặc Ca chặn ở ngoài cửa.
Trầm Mặc Ca cảm thấy mình sắp điên rồi.
Diệp Nam Huyền không phải là một người nhiệt tình, nhưng hiện giờ lại khác xa so với trước đây.
Nếu như tất cả chuyện này đều là mánh khóe để dụ Trầm Mặc Ca lộ khuyết điểm, vậy thì cô không thể không thừa nhận, Diệp Nam Huyền quả thật là một cao thủ.
Bởi vì cô sắp không kiên trì nổi nữa.
Cô định đợi đến thứ bảy thì đánh đòn phủ đầu, nhưng hai ngày thứ bảy và chủ nhật, Diệp Nam Huyền không làm gì nữa.
Anh ta bỗng lấy lòng cô một cách nồng nhiệt, rồi lại đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi.
Trầm Mặc Ca nhìn ra bên ngoài hết lần này đến lần khác, thậm chí thỉnh thoảng con nhìn đồng hồ đeo tay của mình, bộ dạng đứng ngồi không yên đó lọt vào trong mắt của Trầm Tử An, hiển nhiên là rất không vui vẻ.
Người đàn ông đó năm năm trước bỏ rơi bọn họ, còn làm cho mẹ cậu và em gái cậu bị tổn thương nhiều như vậy, bây giờ chỉ dựa vào mấy ngày mà nghĩ muốn bù đắp cho mẹ cậu?
Không!
Tuyệt đối không được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...