Tổng Tài Thật Ngọt Ngào
Vừa về tới cổng nhà Yên Yên hốt hoảng khi nghe thấy tiếng đồ đạc bị đập vỡ.
- Không ổn rồi.
- Nhà cô có chuyện gì vậy?
Không kịp trả lời Hạ Chí Vương, Yên Yên chạy nhanh vào nhà.
- Bố, mẹ không sao chứ! Các người là ai sao lại vào nhà tôi đập phá đồ đạc như vậy? Có tin tôi báo cảnh sát ko.
- "Hừ! Vậy thì gọi đi xem cảnh sát bắt ai."
Yên Yên quay sang nhìn bố mẹ.
- Mấy người này là ai vậy?
- " Họ đến đòi tiền nợ "
- Tiền nợ? Hai người lại nợ ai nữa, nợ bao nhiều người trả không xong vậy mà bố mẹ lại nợ nữa.
- "Bố mẹ xin lỗi"
Trong khi mọi người đang nói chuyện thì Hạ Chí Vương đứng ngoài cửa nghe hết câu chuyện.
- " Này này giờ làm sao, các người tính trả tiền cho đại ca tôi thế nào đây"
- Anh cho gia đình tôi khất thêm mấy hôm nữa tôi sẽ cố tìm cách trả cho anh nhanh nhất.( Yên Yên ra sức cầu xin)
- " Mày giỡn tao đấy à. Mày có biết bố mẹ mày đã khất tao bao lâu rồi không cứ hứa hẹn mà không trả mày nghĩ tao ngu à. Hôm nay mà không trả thì ngày này năm sau sẽ là đám giỗ của gia đình mày. Bọn mày đánh gia đình nó cho tao."
Lúc này, từ ngoài cửa Hạ Chí Vương bước vào.
- Bọn mày thử đụng vào họ xem.
- Sao anh vẫn còn ở đây?( Yên Yên hỏi)
- " Mày là thằng nào dám xen vào chuyện của tao. Bọn mày đập nó."
Chỉ một lúc sau Hạ Chí Vương đã xử xong bọn côn đồ.
- Gia đình họ nợ bọn mày bao nhiêu.
- "Một... một trăm triệu" ( giọng của một người trong nhóm yếu ớt vang lên)
- Trong này có đủ 100 triệu cầm lấy và cút khỏi nơi này.
Bọn côn đồ cầm lấy chiếc thẻ và rời khỏi căn nhà.
- Bố mẹ không sao chứ?( vừa nói Yên Yên vừa đỡ bố mẹ dậy)
- Cô chú không sao chứ?
- " Cô chú không sao cảm ơn cháu nhiều. Mà cháu đây là...?"
- À dạ cháu là bạn của Yên Yên.
- " Ôi vậy sao Yên Yên thật may mắn khi có được người bạn như cháu."
- Dạ không có gì chuyện cháu nên giúp thôi. Cũng muộn rồi cô chú nghỉ ngơi đi ạ cháu xin phép về.
- " Được được vậy để Yên Yên tiễn cháu. Yên Yên tiễn bạn về đi con"
- Để tôi tiễn anh.
Yên Yên tiễn Hạ Chí Vương ra cổng.
- Cảm ơn anh vì đã giúp gia đình tôi. Tôi sẽ cố gắng trả đủ số tiền đó cho anh và cả số tiền tôi nợ anh nữa.
- Cô chắc mình sẽ kiếm được đủ số tiền đó chứ?
- Chắc hay không tôi vẫn phải trả chỉ là tôi không thể trả anh sớm được.
- Không sao tôi không vội cô cứ từ từ mà trả. À nếu không kiếm được việc thì cô có thể cân nhắc lời đề nghị của tôi, dù sao nó vẫn có thể giúp cô phần nào.
- Được tôi sẽ cân nhắc lời đề nghị ấy.
Vậy là gia đình Yên Yên đã trả hết nợ cho bọn giang hồ nhưng lại một lần nữa số tiền Yên Yên nợ Hạ Chí Vương lại tăng lên. Yên Yên phải làm gì lúc này??
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...