Tổng Tài Phúc Hắc Sủng Thê Dạ Thiếu ! Xin Tự Trọng
Lưu manh!Mặt Lâm Quán Quán đỏ bừng.
Như có điện giật, cô rụt ngay tay lại, trùng trùng nhìn Tiêu Lăng Da.
Hiện giờ, cô hết sức nghi ngờ Tiêu Lăng Dạ cố tình giả ngất, để sau đó thừa cơ lợi dụng cô.
Nhưng cô quan sát một lúc lâu thì phát hiện Tiêu Lăng Dạ vẫn không có dấu hiệu mở mắt.
“Tiêu Lăng Dạ? Tiêu Lăng Dạ?”Vẫn không nhúc nhích!Chết tiệt!Rốt cuộc là thằng cha này ngất thật hay giả vờ, nhưng! giả vời ngất có thể giả vờ lâu như vậy?Nếu như là ngất thật, vậy thì anh ta gặp nạn ở nhà mình, vậy thì cô phải chịu trách nhiệm?Lâm Quán Quán hung hăng giậm chân, “Mặc kệ!”Nếu có chuyện gì thật thì cô không gánh nổi trách nhiệm này!Cô nghiến răng, luồn tay vào túi anh lần nữa, nhắm mắt lục bừa, cuối cùng đã tìm thấy điện thoại di động.
Lâm Quán Quán lại mướt mồ hôi.
Cô không quan tâm được nhiều nữa, bật sáng màn hình di động, phát hiện thấy di động của anh cài khóa vân tay, cô lại ấn ngón tay của anh lên để mở khóa, sau đó mở danh bạ lên tìm số điện thoại của Hứa Dịch.
Họ là bạn thân chơi với nhau từ bé còn gì, chắc chắn anh cũng có số của Hứa Dịch, quả nhiên, danh bạ của Tiêu Lăng Dạ không có mấy người, cô tìm được Hứa Dịch rất nhanh chóng.
Bấm cuộc gọi đi, “tút tút tút” mãi mà không có ai nghe máy, Lâm Quán Quán không từ bỏ, lại gọi mấy cuộc nữa, nhưng vẫn không có người bắt máy.
“Hay là đi ngủ để máy im lặng rồi?”Lâm Quán Quán khóc không ra nước mắt.
Nhưng cũng không thể để Tiêu Lăng Dạ ngất như thế này được.
Lâm Quán quán vô tình nhìn thấy tên Tiêu Diễn.
Tiêu Diễn!Chẳng phải là chú hai của Tâm Can, em trai của Tiêu Lăng Dạ đó sao?Cô cũng từng gặp một lần, Lâm Quán Quán bất chấp, ấn gọi đi.
Cuộc gọi được kết nối nhanh chóng.
Đầu dây bên kia vang lên những tiếng thở dốc và rên rỉ khó tả, “A! phế! Anh, em đang đến thời khắc mấu chốt, đêm hôm anh gọi em làm gì thế?”“Tiêu Diễn?”Ay!Giọng nữ!Tiêu Diễn hết hồn.
Di động riêng của ông anh trai chưa từng cho ai khác đụng chạm tới, người nữ này là thần thánh phương nào?Anh ta vội vàng trần truồng bò xuống khỏi giường, ngó nhìn đồng hồ.
Ôi chao ơi!Hai giờ mười tám phút sáng.
Ông anh trai ở cùng với một người phụ nữ vào lúc hai giờ mười tám phút sáng.
Tin tức thế kỷ!Nhưng sao giọng nói này nghe quen vậy nhỉ, hình như đã từng nghe ở đâu đó, Tiêu Diên phát huy bộ não siêu trí nhớ của mình, nghĩ mãi, cuối cùng đã nhớ ra.
Lâm Quán Quán!Đúng rồi, chính là Lâm Quán Quán.
Hồi sáng, anh trai còn đòi anh ta địa chỉ nhà của Lâm Quán Quán, mà giờ đã qua đêm tại nhà cô ấy rồi?Tiêu Diễn phấn khích phát rồ!Hú!Phải chăng sau này anh ta sẽ có thêm một người chị dâu nữa?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...