Cảnh tượng ngượng ngùng này, tình cờ bị một người không nên thấy bắt gặp được!“Cảnh Thiên, anh hai người đang làm gì?” Cô gái ấy run rẩy hỏi.
Nghe thấy âm thanh của người con gái ấy, Hạ Tử Hy và Mục Cảnh Thiên đồng thời quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Lăng Tiêu Vân đang đúng từ xa, ánh mắt tổn thương nhìn hai người bọn họ.
Giây kế tiếp, Hạ Tử Hy nhanh chóng đứng dậy, lập tức rời khỏi Vòng tay của Mục Cảnh Thiên.
Nhưng cô càng làm như vậy, trong mắt Lăng Vân Tiêu chỉ càng cảm thấy cô đang chột dạ mà thôi.
Cảnh tượng trước mắt có khi nào sẽ khiến cho Lăng Tiêu Vân cho rằng hai người bọn họ đang ôm nhau thắm thiết không?Hạ Tử Hy vẫn chưa lên tiếng, nhưng nhìn Lăng Tiêu Vân, cô có thể rất nhận thấy rõ ràng trong đôi mắt của Lăng Tiêu Vân tràn ngập địch ý và sự tức giận.
Hày, trên thế gian này luôn có một thứ gọi là “Vô xảo bất thành thư”, ý chính là mọi chuyện đều diễn ra một cách trùng hợp.
Hạ Tử Hy cô thật sự không cố ý đâu!Hạ Tử Hy lòng dạ rối bời, hai người bọn họ chỉ vừa chạm vào nhau, như thế nào lại bị Lăng Tiêu Vân bắt gặp rồi.
Dù cho có trăm cái miệng giải thích, e rằng cũng không có ai tintưởng.
Lúc này, Lăng Tiêu Vân tiến lên vài bước, nhìn bọn họ nói: “Cảnh Thiên, hai người! ”Hạ Tử Hy vẫn chưa cất tiếng nói, cô sợ rằng chỉ cần mình giải thích, trong mắt Lăng Tiêu Vân chính là càng tô càng đen.
Mục Cảnh Thiên nhìn vô cùng bình tĩnh nói: “Tại sao em lại có mặtđây?”“Em đến đây xem triển lãm trang sức, hai người tại sao lại đến đây?” Lăng Tiêu Vân hỏi.
“Hai người bọn anh cũng đến đây xem triển lãm!”“Hai người! cùng nhau?” Lăng Tiêu Vân không thể tin được mà nhìn hai người bọn họ, trong tim như bốc lên một ngọn lửa vô hình, nhưng e ngại nhiều người có mặt xung quanh, cô cũng không thể tự làm mất giá thân phận của mình.
“Đúng vậy, Hạ Tử Hy chính là nhà thiết kế đại diện cho Tập đoàn Vân Duệ đến tham gia cuộc thi New Talent năm nay, cho nên hai người bọn anh cùng đến đây tham quan!” Mục Cảnh Thiên nói.
Vậy sao?Chuyện thật sự là như vậy sao?Lăng Tiêu Vân không quá tin tưởng nhưng những lời nói này là do đích thân Mục Cảnh Thiên nói, nếu như hiện tại cô còn cố tình gây sự, chỉ sợ rằng sẽ tự hủy đi hình tượng của mình trong lòng Mục Cảnh Thiên.
Cô chỉ còn cách cố gắng kìm chế cơn tức giận đang dâng trào trong lòng, sau đó quay lại nhìn Hạ Tử Hy, đôi môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng: “Tôi nói này Hạ tiểu thư, dù sao bản thân cô cũng đang đứng trước chốn đông người, ít nhiều gì cũng nên chú ý đến hành vi của bản thân một chút chứ!” Lăng Tiêu Vân châm chọc nói.
Hạ Tử Hy sau khi nghe những lời này của Lăng Tiêu Vân cũng không cảm thấy tức giận, chỉ cười cười sau đó từ tốn nói: “Lăng tiểu thư, cô không cần phải nói những lời châm chọc này, cùng không cần phải cố ý gây khó dễ khắp nơi cho tôi, có đôi khi món đồ mà cô cảm thấy là tốt, trong mắt người khác chưa chắc cũng cảm thấy như vậy, cho dù thật sự là đồ tốt đi nữa cũng là đồ thừa của người khác, tôi một chút hứng thú cũng không có!” Dứt lời, Hạ Tử Hy cười nhạt sau đó nhìn Mục Cảnh Thiên nói: “Mục tổng, tôi đã tham quan xong rồi, cũng không muốn tiếp tục làm phiền thời gian riêng tư của hai người, tôi xin phép đi trước!” Dứt lời, Hạ Tử Hy cũng không nhìn Mục Cảnh Thiên, trực tiếp lướt qua người hắn rời đi.
Câu nói này của Hạ Tử Hy, vừa đúng chọc tức cả hai người còn đúng lại ở sảnh triển lãm.
Lăng Tiêu Vân tức giận, nhưng không cách nào nói nên lời.
Nhưng người càng cảm thấy tức giận hơn chính là Mục Cảnh Thiên, đến cả khuôn mặt hắn cũng biến thành màu đen.
Người phụ nữ đó, cô ta dám nói hắn là đồ thừa?Hạ Tử Hy cô cũng đừng quên một sự thật rằng, cô cũng là đồ thừa lại của tên đàn ông khác!Đáng chết hơn, nguyên nhân thật sự khiến cho Mục Cảnh Thiên tức giận như vậy chính là, hắn luôn cảm giác bản thân chính là hình mẫu ưa thích trong mắt của tất cả các cô gái, nhưng hôm nay, ngay tại đây hắn có thể thấy rõ sự ghét bỏ trong mắt Hạ Tử Hy.
Cô còn dám nói không hứng thú!Cô còn ghét bỏ hắn!Nhưng dù cho tức giận đến đâu, Mục Cảnh Thiên cũng không để lộ một chút cảm xúc nào: “Được, rất tốt, cứ chờ hắn quay về công ty rồi sẽ tìm cô tính sổ!”Lúc này, Lăng Tiêu Vân quay đầu lại nhìn Mục Cảnh Thiên, nhịn không được buông lời dèm pha: “Thật đúng là đồ không có giáo dục!”Nghe câu nói này của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên chỉ liếc mắt nhìn cô, cũng không nói thêm bất cứ điều gì, ngay lúc này Lăng Tiêu Vân trực tiếp bước lên phía trước, ôm chặt lấy cánh tay của hắn, vừa có chút nhõng nhẽo vừa có chút không hài lòng nói: “Cảnh Thiên, cô ta làm sao lại có thể trở thành nhà thiết kế đại diện cho Tập đoàn Vân Duệ?”Mục Cảnh Thiên có chút tức giận, nhưng vẫn cố kiềm chế bản thân, nghiến răng nói ra bốn chữ: “Đúng với thực lực!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...