“Thần, từ từ đợi mình với.” Tiếng gọi phía sau gắt gao không bỏ, làm Diệp An Thần đứng tại chỗ rơi lệ không ngừng. Cậu có thể cầu buông tha hay không a! Anh anh anh……
“Có…… Có việc sao?” Gian nan quay đầu lại, tuy rằng biết hiện tại nữ chính đã không đối với cậu là nguyên nhân làm cậu đi, cũng không cần thiết ở trốn nữ chính đi. Nhưng khi nhìn thấy nữ chính, Diệp An Thần vẫn cảm thấy có điểm chột dạ a!
Tuy rằng Diệp An Thần cũng không biết, chính mình rốt cuộc trong lòng là lo cái gì.
“Thần, giữa hai chúng ta có phải đã có hiểu lầm hay không? Mình lần trước gọi cậu, vì cái gì……Mình, cảm thấy chúng ta xa lạ rất nhiều, mình vẫn luôn cho rằng chúng là bạn bè. Nhưng là hiện tại…… Là mình nghĩ nhiều sao?” Bạch Mộng Tuyết nhìn Diệp An Thần rất muốn nói lại thôi, rồi lại rất là biểu tình mất mát.
Ha hả……Cô không có nghĩ nhiều đâu, ta hiện tại chúng ta không phải bạn bè, hơn nữa……Cô có biết tôi thật sự muốn cách cô càng xa càng tốt hay không a, tuy rằng…… Tuy rằng Diệp An Thần rất muốn nói câu kia, nhưng nói như vậy, Diệp An Thần cũng biết chính mình cả đời cũng nói không nổi.
Vì thế, Diệp An Thần chỉ có thể cười, có điểm cứng đờ giải thích: “Như thế nào lại như vậy? Mình mấy ngày nay tương đối bận, cho nên liền đi trước, cái kia, mình bây giờ còn có việc gấp, cho nên nếu không mình còn……” Đi trước? Ngài nên một mình chậm rãi chơi?
“Thần……Cậu thật sừa trốn mình sao? Vì cái gì?” Nghe thấy Diệp An Thần nói, nữ chính trong nháy mắt nước mắt giống như có thể rơi xuống?
Bởi vì cô là nữ chính a! Đối mặt nữ chính hỏi chuyện, Diệp An Thần yên lặng mà trong lòng gian nan trả lời. Bất quá ngoài miệng lại vẫn nói: "Cái ý kia không phải.”
"Mình biết, mình thực xin lỗi cậu.”
Lời này là có gì từ từ nói a!
“Nhưng là, thần giúp mình, mình……Mình biết như vậy đối với cậu mà nói là không công bằng, nhưng mình thật sự không có biện pháp. Mình đã rất nỗ lực, mình đã rất nỗ lực để yêu cậu, đáp lại cậu. Nhưng trời cao lại cùng mình vui đùa, lại làm mình yêu hắn, mình phải làm sao bây giờ? Thần, cậu nói mình phải làm sao bây giờ? Mình…… Thật sự rất muốn hảo hảo yêu cậu a! Nhưng là…… Vì cái gì mình lại làm không được?"
Nữ chính bụm mặt, đã ngồi xổm trên đất mà khóc.
“Cái kia……” Diệp An Thần giơ tay Nhĩ Khẳng níu giữ EQ, nữ chính hiện tại là chạy sai phim trường rồi? Chuẩn bị trình diễn khổ tình Quỳnh Dao?
Cậu cảm thấy nữ chính nói một đoạn lời này có rất nhiều nội dung đáng giá để chính mình suy nghĩ sâu xa a! Bất quá, khi ngươi đối mặt với nữ chính mau nước mắt ngươi phải làm xao đây? Luận nữ chính nói yêu ngươi nhưng lại làm không được phải làm sao?
Bước chân lui về phía sau hơi hơi di di, Diệp An Thần hướng cổng trường nhìn nhìn, trái tim lại lần nữa vươn tay Nhĩ Khang, Tổng Tài đại nhân, cứu mạng a a ~~
Diệp An Thần tuy rằng trong lòng gian nan gọi Tổng Tài đại nhân, nhưng là tiếng nói bên tai đang không ngừng truyền đến: “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, mình không nghĩ như vậy, mình thật sự không nghĩ như vậy. Mình yêu hắn a, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn mình liền yêu hắn a, mình không khống chế tâm của mình, cho nên, giúp giúp mình được không? Thần giúp mình.”
“Cái kia……” Cậu có thể nói không giúp sao? Nghe xong lâu như vậy, Diệp An Thần liền tính là EQ thấp, chỉ số thông minh kém, cũng đã nghe ra ý tứ trong lời nữ chính, chỉ là hắn trong miệng nàng nói là ai? Nghĩ đến người xứng với nữ chính, chuyện như vậy còn phải suy nghĩ sao?
Đó không phải là Tổng Tài đại nhân sao? Nói không phải đương nhiên là không có khả năng a!
“Thần, cậu sẽ giúp mình đúng không?”
Hắn có thể nói thực xin lỗi sao?
“Giúp mình đi, mình thật sự thực yêu hắn a, mình…… Hiện tại cũng chỉ có cậu có thể giúp mình, cho nên…… Thần……” Bạch Mộng Tuyết tiến lên kéo áo Diệp An Thần, ngẩng một khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt, kia chính là xinh đẹp, chỉ cần để người nhìn thấy liền mềm lòng.
Chỉ là……Diệp An Thần đã cong đối với mặt nữ chính xinh đẹp như vậy, là một chút thích cũng không lên được a! Rất rối rắm nhìn nữ chính kéo góc áo mình, Diệp An Thần lùi lùi đi, lại đem tat nữ chính nắm góc áo kéo ra.
Có lẽ là nữ chính không nghĩ tới hắn sẽ làm như vậy, nhìn góc áo trong tay bị rút ra, sau đó mở to mắt không dám tin tưởng nhìn Diệp An Thần, giống như ngay sau đó sẽ lại lần nữa nắm lấy góc áo Diệp An Thần nói một câu: "Cậu vì cái gì lại đối với mình như vậy.”
“Thực xin lỗi……” Sau khi thành công thoát ly ma trảo nữ chính, Diệp An Thần rất là xin lỗi đối nữ chính nói thực xin lỗi, sau đó không hề xem nữ chính giống như đã thương tâm muốn chết, đau đớn muốn chết. Xoay người, sau đó nhanh chóng đi về phía trước.
“Thần……” Bị Diệp An Thần cự tuyệt Bạch Mộng Tuyết ngốc ngốc đứng tại chỗ, tuy rằng không thấy Diệp An Thần thấy đau đớn muốn chết gì đó. Nhưng hiện tại Bạch Mộng Tuyết xác thật là không biết làm sao. Nhìn bóng dáng kia rời đi, Bạch Mộng Tuyết muốn duỗi tay đi giữ lại, nhưng tay đã rũ xuống lại nâng không nổi.
Không giống! Thời điểm Diệp An Thần xoay người rời đi trong nháy mắt, hoặc là sớm hơn trước kia, kỳ thật cũng đã không giống đi! Bạch Mộng Tuyết nắm tay chặt chẽ, thẳng đến khi trên tay truyền đến cảm giác đau đớn, Bạch Mộng Tuyết mới đem bất ăn thoáng trong lòng vứt một chút.
Tại sao lại như vậy? Hắn ta không phải thích mình sao? Nàng cho rằng, hắn sẽ vẫn luôn thích nàng, liền tính là nàng chưa bao giờ vừa mắt hắn, hắn cũng sẽ vẫn luôn ở bên cạnh chính mình. Thu hồi biểu tình trên mặt, nhìn Diệp An Thần đã rời xa tầm mắt chính mình, quả nhiên, nam nhân đều dựa không được, cái gì thân tình, cái gì tình yêu, đều là dựa không được.
Quả nhiên vẫn phải là dựa vào chính mình, quả nhiên…… Vừa mới buông tay ra lại một lần nữa gắt gao nắm lại. Nàng sẽ đến được bên cạnh Đông Phương Tuyệt, nàng sẽ đứng ở chỗ cao làm những người đó nhìn lên.
Mà Diệp An Thần vừa rồi thuận lợi đào tẩu, lại xoay người lại, vì phòng ngừa nữ chính nói không chừng còn đuổi theo. Cơ hồ là chạy đi.
Khi đến nơi hẹn với Tổng Tài đại nhân, đi đến bên cạnh siêu xe của Tổng Tài đại nhân, chỉ có thể một tay chống xe, một tay chống eo thở dốc.
Trường học thật đúng là lớn a! Không có việc gì tại sao lại xây lớn như vậy? Rất là oán niệm quay đầu lại hung hăng nhìn đường mình vừa đi. Cảm thấy có thể dùng để rèn luyện thân thể sao? Chống xe, Diệp An Thần như cũ dùng sức thở hổn hển.
“Làm sao vậy?” Đông Phương Tuyệt từ trên xe xuống, cầm chai nước trong tay mở ra đưa tới tay Diệp An Thần.
Tiếp nhận nước, ừng ực ừng ực uống hơn phân nửa, Diệp An Thần mới xem như thở được, xoay người, đem thân mình dựa vào trên xe, nhìn Tổng Tài đại nhân đứng ở trước mặt, tuy rằng vẫn là có điểm hơi mệt, nhưng Diệp An Thần vẫn là phe phẩy tay nói: “Hô hô…… Không…… Sao……”
Đối mặt với câu trả lời của Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt chỉ cau mày đánh giá Diệp An Thần vẫn đang thở dốc, hoài nghi nói, “Không có việc gì lại như vậy?” Nói xong, lui ánh mắt hoài nghi đi, ở bên miệng Diệp An Thần khẽ hôn một cái, “Cứ như là muốn nhanh nhanh nhìn thấy tôi a!”
“Mới không có! Chính là gặp một người không thể gặp mà thôi, không có việc gì không có việc gì, không phải nói còn phải chúc mừng em tốt nghiệp sao? Hảo hảo, chúng ta đi thôi.” Khôi phục một chút thể lực Diệp An Thần đẩy Tổng Tài đại nhân đi về phía trước.
Nhớ tới nữ chính sốt ruột, tuy rằng là rất muốn cùng Tổng Tài đại nhân nói, nhưng muốn nói như thế nào? Chẳng lẽ đối với Tổng Tài đại nhân nói, nữ chính coi trọng anh, còn cầu tôi giúp nàng theo đuổi anh, bất quá lão tử cự tuyệt, cho nên đối với nữ chính, anh đời này không cần suy nghĩ…… Sao?
Nghĩ như thế nào, nếu cùng Tổng Tài đại nhân nói chuyện như vậy, như thế nào đều là sẽ ghen đi!
Đông Phương Tuyệt mới vừa vào trong xe, di động liền vang lên, tiếp điện thoại, nghe tiếng trong điện thoại, Đông Phương Tuyệt nhíu nhíu mày, nhìn nhìn Diệp An Thần mới vừa ngồi vào sau đó nói một câu: “Đã biết.” Sau liền tắt điện thoại.
“Là Vũ, hắn nói sẽ làm bánh kem cho em, bảo chúng ta đi đến tiệm của hắn chúc mừng. Tôi đồng ý.” Phóng xe đi, Đông Phương Tuyệt quay đầu đối với Diệp An Thần nói.
“Di……” Nghe Tổng Tài đại nhân nói xong, Diệp An Thần kinh ngạc nhìn Tổng Tài đại nhân.
“Đây là ánh mắt gì.” Nhìn thấy Diệp An Thần kinh ngạc lẫn hỗn loạn hơi hoài nghi, Đông Phương Tuyệt ở trên trán Diệp An Thần gõ một cái sau đó cười cười.
“Không có gì, Vũ ngày hôm qua hỏi qua em, chỉ là em khi đó nói muốn hỏi anh một chút.” Rốt cuộc mấy ngày trước Tổng Tài đại nhân cũng đã đem kế hoạch sắp xếp, vì ngày này còn tăng ca, cho nên tuy rằng là đáp ứng rồi nhưng lại không có kỳ vọng. “Bất quá, em không nghĩ tới anh cư nhiên sẽ đồng ý a!”
Chính là chính là, Tổng Tài đại nhân cư nhiên sẽ đồng ý Vũ mời a, đây mới là làm cậu kinh ngạc nhất a! Tổng Tài đại nhân chuẩn bị lâu như vậy, cư nhiên liền bởi vì một câu của Vũ liền thay đổi!
Không để ý đến ở một bên Diệp An Thần vẫn đang nghiên cứu hắn, bình tĩnh khởi động xe, thở dài về sau mới nói một cái lý do: “Quý gần nhất lại có một bạn gái mới.”
Hắn không phải thường xuyên như vậy sao? Diệp An Thần nhìn trời, nếu hắn nhớ không lầm, giống như trong tiểu thuyết nói, Mộ Dung Quý bên người vẫn luôn có nữ nhân, mà nữ nhân đại đa số đều sẽ không vượt qua một tuần.
Thời điểm Diệp An Thần còn nghi hoặc, Đông Phương Tuyệt lại một lần nói hai chữ: “Nghiêm túc.”
“…… Sao có thể?” Mộ Dung Quý cư nhiên cùng một nữ nhân nghiêm túc?
Không phải là nữ chính đi! Nghĩ đến khả năng này, Diệp An Thần liền thực mau lắc đầu, không có khả năng, đó là như thế nào? Quay đầu nhìn Đông Phương Tuyệt bên cạnh lái xe, hy vọng đối phương cho chính mình một đáp án.
Chỉ là…… Nếu Mộ Dung Quý thật sự cùng nữ nhân khác ở bên nhau, Vũ phải làm sao bây giờ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...