Tổng Tài Ngược Thê Yêu Không Lối Thoát Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ


“Cái này…”
Toàn trường một lần nữa bị Lạc Nam làm cho sững sờ…
Dám ở trước mặt vô số người tuyên bố hai vị Đan Vương là ếch ngồi đáy giếng, ai cho tiểu tử này lá gan?
“Tốt tốt tốt tốt, lão phu trở thành Đan Vương những năm này, lần đầu tiên có kẻ dám ở trước mặt ta ngông cuồng đến như vậy!” Ma Linh Trần ngửa mặt lên trời cười to, chỉ là ai cũng nghe ra trong thanh âm của hắn tràn ngập nộ ý.

“Nhóc con hỉ mũi chưa sạch…ngươi phải trả giá cho lời nói của mình!” Chu Đan Vương gằn giọng quát.

Bên trên đài, Ma Linh Hoàng Tử âm thầm lắc đầu, tiểu tử này quá mức kiêu ngạo…phải biết dù hắn là hoàng tử của Ma Linh Tộc cũng không dám đắc tội hai vị Đan Vương đấy.

Đắc tội Đan Vương, hắn không chịu luyện đan cho ngươi…thậm chí trong lúc Luyện Đan có thể giở chút thủ đoạn thêm thắt vào trong đó, có trời mới biết mình bị hại chết lúc nào.

Vậy mà Lạc Nam một lần tuyên bố hai vị Đan Vương ếch ngồi đáy giếng, quả thật quá mức ngông cuồng.

“Tiểu hữu, khoan hãy nói Ngụy Tôn Đan có thật hay không, ngươi nên xem lại thái độ của mình!” Ma Sơ Lão Tổ ra vẻ trưởng bối khuyên nhủ.

“Thái độ cái rắm!” Lạc Nam trợn mắt nhìn hắn: “Này ông già, đừng có lên mặt dạy đời ta, là hai thằng Đan Vương quèn này luôn nhắm vào bổn công tử, ngươi hiểu chưa? Sao không kêu bọn hắn kiềm chế?”
Lạc Nam ghét nhất là loại người ra vẻ đạo mạo như thế này, rõ ràng từ đầu đến cuối hắn luôn bị nghi ngờ, chất vấn, thậm chí là uy hiếp…cuối cùng hắn lại trở thành kẻ không biết khiêm tốn, thái độ không tốt?
Rõ ràng là vấn đề về thân phận, đám Ma Tu này không chịu công nhận một kẻ vô danh như hắn có kiến thức và hiểu biết hơn bọn hắn.

Lạc Nam trong lòng cười lạnh, quả nhiên ở bất kỳ đâu cũng có những loại người như thế này, Tiên giới hay Ma giới cũng thế.

Đối với những kẻ này, càng nhẫn nhịn bọn hắn sẽ càng leo lên đầu ngươi ngồi.

Uổng công lúc đầu có chút thiện cảm với đám này, không ngờ chỉ vì hắn hiểu biết nhiều hơn Ma Sơ Lão Tổ và hai tên Đan Vương đã lập tức bị ghen ghét rồi.

“Ngươi…!” Một đám người lập tức nổi giận.

Tiểu tử này dám mắng chửi Ma Sơ Lão Tổ, hắn có biết đang chọc vào toàn bộ Ma Linh Giới không?
Ngay cả Ma Linh Công Chúa trong mắt cũng xuất hiện vẻ không hài lòng, nàng tôn kính Ma Sơ Lão Tổ như trưởng bối, kẻ nào dám vô lễ với trưởng bối của nàng, thật quá đáng giận.

“Mau bắt lấy hắn!”
Hàng loạt Ma Tu lên tiếng quát.

“Khoan đã!” Ma Linh Trần gằn giọng lên tiếng.

“Chuyện gì?” Đám người khó hiểu, không phải nói Lạc Nam đắc tội Ma Linh Trần sao? lúc này lại ra mặt giúp hắn rồi?

Ma Linh Trần ánh mắt long lên, đầy khoái ý nhìn Lạc Nam gằn giọng: “Tiểu tử, ngươi nên chứng minh bổn Vương là ếch ngồi đáy giếng theo đúng lời nói của mình, bằng không hậu quả ngươi gánh không nổi đâu!”
“Bổn vương cũng muốn mở mang tầm mắt một phen, xem bên ngoài mặt giếng kia rốt cuộc rộng lớn cỡ nào!” Chu Đan Vương cười lạnh nói.

Toàn trường đưa mắt nhìn Lạc Nam, Ma Linh Hoàng trầm giọng nói:
“Lạc tiểu hữu, Ngụy Tôn Thảo và Ngụy Tôn Đan ngươi nói đích thực rất mê người, bất quá lấy gì chứng minh tất cả là sự thật?”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, phất lấy óng tay áo thản nhiên nói: “Tại hạ đã lên tiếng đương nhiên có biện pháp chứng minh, Ngụy Tôn Đan chỉ là Vương Cấp Đan Dược, chính ta có thể luyện chế!”
“Cái gì?”
Lời vừa nói ra, toàn trường lập tức chấn động…
Vô số người ngỡ ngàng đến khó tin nhìn Lạc Nam, thật lâu không thể bình tĩnh.

“Ngươi…ngươi…” Ma Linh Trần với Chu Đan Vương ánh mắt trợn trừng.

“Tuyệt đối không thể!” Có người vội vàng lên tiếng.

Chỉ thấy Trưởng lão của Diễm Ma Tộc vội vàng tiến lên, nhìn Lạc Nam nói:
“Ngươi chỉ là một Ngọc Thể và Ngọc Hồn, làm sao có thể luyện chế Vương Cấp Đan Dược?”
“Lão già, ta và ngươi rất quen sao?” Lạc Nam hỏi ngược lại.

“Cái này…” Diễm Ma Tộc trưởng lão nghẹn họng nhìn trân trối.

Đúng vậy, hắn chỉ dựa vào biểu hiện một thoáng của Lạc Nam trên biển mà kết luận như vậy quả thật quá vội vàng, về việc Lạc Nam có phải một Đan Vương hay không thật sự quá khó tin.

“Lạc tiểu hữu, ngươi có biết Ma Tu chúng ta muốn trở thành Đan Vương khó khăn thế nào không? Đừng ăn nói bừa bãi!” Ma Sơ Lão Tổ trầm giọng nói.

Lạc Nam lười trả lời lão già này.

Ma Lực có thể thông qua những biện pháp khác nhau chuyển hóa thành Hỏa Ma Lực, Hỏa Ma Lực là vật cần thiết nhất của những Luyện Đan Sư ở Ma giới.

Lạc Nam không có Hỏa Ma Lực, đương nhiên hắn sẽ không ngu xuẩn biểu hiện Hỏa Tiên Lực trước mặt đám người.

“Ngươi là Đan Vương? Cười chết lão phu!” Lấy lại bình tĩnh, Chu Đan Vương cùng Ma Linh Trần cười lên ha hả, ánh mắt tràn ngập không tin.

Lạc Nam mặc kệ đám này, cất bước quay về chỗ ngồi nhìn Ma Linh Hoàng nói:
“Lời đã nói hết! có tin tưởng hay không tùy vào Ma Linh Hoàng, bất quá như đã nói…lừa gạt Ma Linh Tộc đối với ta không có bất kỳ chỗ tốt nào!”
Ở trong lòng Lạc Nam âm thầm cười nhạt, khắp toàn bộ Ma Linh Giới…tìm không ra người thứ hai có thể luyện chế Ngụy Tôn Đan, chỉ cần Ma Linh Hoàng không phải người ngu ngốc, hắn sẽ tự biết phải chọn thế nào.

“Phụ Hoàng, kẻ này đã ở trên Hoàng Đảo…hắn chính là cá nằm trên thớt, vì sao không để hắn chứng minh? Nếu thất bại, trừng phạt hắn cũng không muộn!” Ma Linh Hoàng Tử ánh mắt lấp lóe nhìn Ma Linh Hoàng truyền âm.


Hắn đối với Ngụy Tôn Đan tràn ngập chờ mong, bởi vì nếu luyện chế thành công…hắn nhất định sẽ có một phần.

Ma Linh Hoàng âm thầm gật đầu, ra hiệu Chu Đan Vương với Ma Linh Trần bình tĩnh lại, nhìn Lạc Nam điềm nhiên nói:
“Đã Lạc tiểu hữu muốn chứng minh, như vậy sau khi tụ hội lần này kết thúc…bổn Hoàng mời ngươi ở lại Hoàng Đảo luyện chế Ngụy Tôn Đan, nếu thành công sẽ có trọng thưởng!”
Lạc Nam trong lòng cười nhạt, quả nhiên kế hoạch đã thành.

Chỉ cần ở lại Hoàng Đảo, đến khi đó Bạch Ma Công Tử cũng ở lại…Nhân Kê với Tiểu Đậu Bỉ có thể gặp nguy hiểm sao?
Nằm trên mặt đất, Nhân Kê và Tiểu Đậu Bỉ cũng nghĩ ra ý đồ của Lạc Nam, trong lòng hai tên tràn ngập cảm động, nhưng cũng ẩn chứa một chút lo lắng.

Bọn hắn hiểu Bạch Ma Công Tử mạnh mẽ như thế nào, chưa kể còn có Ma Linh Tộc ở một bên nhìn chằm chằm.

Nếu phát sinh xung đột, khả năng Ma Linh Tộc đứng về phía Bạch Ma Công Tử là rất cao, bởi vì hai người bọn hắn dù sao cũng là Tiên Tu.

Bất quá xuất phát từ lòng tin đối với Lạc Nam, Nhân Kê với Tiểu Đậu Bỉ không dám lên tiếng, để mặc chủ nhân hành động.

Chỉ thấy Lạc Nam nhìn Ma Linh Hoàng chân thành nói:
“Được Ma Linh Hoàng tin tưởng là vinh dự của bổn công tử, bất quá luyện chế Ngụy Tôn Đan ngoại trừ Ngụy Tôn Thảo còn cần thêm không ít nguyên liệu khác!”
“Yên tâm! Chỉ cần không phải Tôn Cấp nguyên liệu, Ma Linh Tộc có thể đáp ứng được!” Ma Linh Hoàng khoác tay phóng khoáng nói, tích lũy vô số năm của một bộ tộc Thiên Ma Vương, Ma Linh Hoàng có đầy đủ tự tin.

“Ngụy Tôn Đan chỉ là Vương Cấp Đan Dược, nguyên liệu Tôn Cấp đương nhiên không cần!” Lạc Nam lên tiếng cười nói.

Hắn nhanh chóng lấy ra giấy và bút, nhanh chóng ghi lên trên đó tên của vài chục loại nguyên liệu một cách không hề khách khí, hàng kém nhất cũng là Vương Cấp Hạ Phẩm, sau đó ném cho Ma Tam Lão cười khách khí: “Nhờ trưởng lão chuẩn bị!”
Ma Tam Lão bình thản tiếp nhận, mở giấy ra xem…
Phốc!
Nhất thời, đường đường là trưởng lão của Ma Linh Tộc xém chút phun một bụng máu.

Chỉ thấy bên trên giấy là lít nha lít nhít các loại nguyên liệu cao cấp, nhìn hoa cả mắt…
Nếu gôm đủ số này, xem như tiêu hao hết một nửa dược điền của Ma Linh Tộc rồi.

“Để ta xem!” Ma Linh Trần cùng Chu Đan Vương đoạt lấy mảnh giấy.

“Phốc!”
Không khác gì Ma Tam Lão, hai người phun ra một ngụm, nhìn Lạc Nam gào thét:
“Ngươi muốn ăn cướp sao?”

“Thật xin lỗi, luyện chế Ngụy Tôn Đan cần tiêu hao rất nhiều nguyên liệu, các vị không thể trách ta!” Lạc Nam làm bộ mặt vô tội đáng tin cậy nói.

Ở trong lòng hắn lại âm thầm buồn cười, hiếm khi có cơ hội…không trấn lột Ma Linh Tộc một phen thì uổng phí.

Thật ra luyện chế Ngụy Tôn Đan chỉ cần bảy loại nguyên liệu mà thôi, ở trong giấy hắn lại kê đơn đến hơn ba mươi loại, hơn nữa mỗi loại còn đòi đến vài phần…
Bất quá hết cách, ai biểu chỉ có mình ta biết công thức luyện Ngụy Tôn Đan…các ngươi có thể ý kiến gì được chứ?
Với kiến thức của một Đan Đế, cái giá Ma Linh Tộc phải bỏ ra còn tương đối thấp đấy.

“Thế nào? Nhiều nguyên liệu lắm sao?” Ma Linh Hoàng nhíu mày.

“Không phải nhiều mà là quá nhiều, kẻ này nhất định là giở trò!” Ma Linh Trần nghiến răng nghiến lợi, đem tờ giấy đưa cho Ma Linh Hoàng.

Một đám Ma Linh Tộc cao tầng xúm lại xem, sau khi nhìn thấy số lượng nguyên liệu cũng giật nảy mình.

“Lạc tiểu hữu, Ngụy Tôn Đan cần nhiều nguyên liệu như thế thật sao?” Ma Linh Hoàng trầm giọng hỏi.

Có thể trở thành Thiên Vương hắn đâu phải loại ngu xuẩn, biết Lạc Nam nhất định có giở trò ở trong này, kê khai thêm công thức rồi.

Lạc Nam bình tĩnh đáp: “Luyện chế Ngụy Tôn Đan cực kỳ khó khăn, bổn công tử cần nhiều nguyên liệu để trừ hao rủi ro thất bại, nếu Ma Linh Tộc thấy không được thì thôi vậy!”
“Tên khốn này!” Đám người âm thầm chửi má nó.

Rõ ràng là công khai giở công phu sư tử ngoạm, nhưng Ma Linh Tộc lại chẳng có biện pháp nào.

Ai kêu Đan Vương của các ngươi không biết gì về Ngụy Tôn Đan?
“Phụ hoàng cứ đồng ý với hắn, giá trị của Ngụy Tôn Đan cao hơn đống nguyên liệu này rất nhiều, nếu hắn không thể luyện ra chúng ta rút gân lột da hắn cũng không muộn!” Ma Linh Hoàng Tử kiến nghị nói.

“Mẫu nữ các nàng thấy thế nào?” Ma Linh Hoàng hỏi ý Ma Linh Hậu cùng Ma Linh Công Chúa.

“Mặc dù biết hắn kê khai thêm nguyên liệu, bất quá nếu hắn thật sự có thể luyện Ngụy Tôn Đan cho Ma Linh Tộc, chúng ta cũng không lỗ!” Ma Linh Hậu thản nhiên nói.

“Đúng đó, hắn không chạy thoát Hoàng Đảo được đâu!” Ma Linh Công Chúa gật đầu.

Kẻ kia nhìn qua chỉ là Ngọc Hồn và Ngọc Thể, còn nàng chính là Địa Ma Vương, muốn bắt hắn cực kỳ dễ dàng.

Trên Hoàng Đảo lại có Trận Pháp ngăn chặn các loại Dịch Tinh Phù, Lạc Nam nếu dám giở trò chỉ có đi mà không có về…
“Cứ quyết định như vậy!” Ma Linh Hoàng tán thành, liếc mắt ra hiệu một vị trưởng lão của Ma Linh Tộc đi thu gôm nguyên liệu.

“Chi phí luyện chế Ngụy Tôn Đan là ba mươi triệu Cực Phẩm Ma Thạch, các vị nên chuẩn bị luôn một thể!” Lạc Nam cười nói.

“Phốc!” Đám người một lần nữa bật ngửa.

“Cho hắn!” Ma Linh Hoàng nghiến răng nghiến lợi.


“Lúc hắn luyện Đan nhớ cho người giám sát bên ngoài!” Ma Sơ Lão Tổ kiến nghị cho Ma Linh Tộc.

“Lão tổ nói rất đúng, nên làm!” Ma Linh Tộc gật đầu.


Rất nhanh, Lạc Nam một mặt dương dương tự đắc thu hồi đống lớn nguyên liệu và ba mươi triệu Cực Phẩm Ma Thạch trong ánh mắt muốn phún hỏa của Chu Đan Vương cùng Ma Linh Trần.

Chu Đan Vương ghen ghét muốn phát điên, để tích lũy số lượng nguyên liệu đó cả đời hắn cũng không làm được, nghĩ đến đây ánh mắt lóe lên một tia oán độc nhìn Lạc Nam, bước lên chắp tay nói:
“Bẩm Ma Linh Hoàng, lão phu muốn chứng kiến Ngụy Tôn Đan một phen để mở mang tầm mắt, sau khi Tụ Hội kết thúc xin phép được ở lại để xem Lạc tiểu hữu luyện chế Đan Dược!”
“Ha ha, nể tình Chu Đan Vương ham học hỏi, bổn Hoàng phê chuẩn!” Ma Linh Hoàng không chút do dự gật đầu.

Hắn cũng nhận ra Chu Đan Vương có ý đồ không tốt với Lạc Nam, bất quá chỉ cần sau khi luyện xong Ngụy Tôn Đan mới ra tay là được…sống chết của Lạc Nam hắn chẳng thèm để ý.

Thậm chí theo suy nghĩ của Ma Linh Hoàng, một kẻ sở hữu khả năng luyện chế Ngụy Tôn Đan nếu không thể làm việc cho Ma Linh Tộc, như vậy chết đi sẽ càng tốt.

Bạch Ma Công Tử, Chu Đan Vương và Lạc Nam là ba người được đặc cách ở lại Hoàng Đảo sau khi Tụ Hội kết thúc.

“Lão Kê, tên khốn Đan Vương kia có ý đồ xấu với chủ nhân, chắc chắn là muốn đợi chủ nhân sau khi rời Hoàng Đảo sẽ chặn giết!” Tiểu Đậu Bỉ thấy cảnh này truyền âm cho Nhân Kê nói.

Bởi vì ngoại trừ thân phận Đan Vương, Chu Đan Vương vẫn là Ma Vương hàng thật giá thật.

“Yên tâm, chủ nhân tự có suy tính!” Nhân Kê đáp, một tên tiểu nhân như Chu Đan Vương theo nó thấy còn chưa đủ tư cách để Lạc Nam xem trọng.

Đối với Lạc Nam, Nhân Kê có lòng tin mù quáng.

“Chờ xem!” Tiểu Đậu Bỉ trong mắt cũng lóe lên một tia hưng phấn, nào còn chút tăm tối như lúc ban đầu?
Chỉ bất quá cả hai tên đều là nô lệ thấp hèn, không ai thèm để ý đến bọn hắn.

“Đâm đầu vào địa ngục a…” Lạc Nam trong lòng âm thầm buồn cười, vốn định tha cho Chu Đan Vương một mạng vì xung đột đôi bên không quá lớn, mà hắn cũng phải rời khỏi Ma Linh Giới trở về Hải Vực Tinh.

Bất quá nếu Chu Đan Vương đã muốn ở lại tìm chết, Lạc Nam cũng không ngại thành toàn một phen.

Đối với người muốn hại mình, nhân từ chính là hành vi ngu xuẩn.


Chúc mọi người tối vui vẻ.

.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui