Tổng Tài Ngược Thê Yêu Không Lối Thoát Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ


Tiếng Long ngâm vang vọng một vùng trời, âm ba công khuếch đại như trống trận trước cuộc chiến, trực tiếp khiến ánh mắt hai vị trưởng lão Bạch Hổ Tộc tròng mắt co rút lại:
“Kẻ nào?”
Mặc dù cất tiếng hỏi, nhưng động tác trên tay của bọn hắn vẫn không hề ngừng lại, toàn lực trấn xuống đầu Bạch Miêu Miêu.

Hiển nhiên bất chấp kẻ đến là ai, bọn hắn vẫn muốn đem nàng diệt trừ cho thỏa đáng.

“Đồ Long Đệ Tam Chưởng – Không Long Chưởng!”
NGAO NGAO…
Ngay tại ngàn cân treo sợi tóc, hư ảnh hai con rồng màu tím đen cuồng bạo xuyên phá hư không xuất hiện, tốc độ của chúng nó nhanh đến khó thể hình dung.

Không phải là tốc độ, mà là trực tiếp xuyên thấu không gian để tiếp cận.

OÀNH OÀNH…
Va chạm kịch liệt phát sinh, không gian băng liệt, trong ánh mắt ngơ ngác của Bạch Miêu Miêu, chỉ thấy hai cái Bạch Hổ Trảo ẩn chứa Sát Vực toàn diện vỡ nát.

“A, làm sao có thể?”
Hai tiếng gầm đau đớn vang lên cùng lúc, Lục Trưởng Lão và Thất Trưởng Lão khó tin nhìn lấy hổ thủ đầy máu của mình.

Không những như vậy, chẳng biết vì sao lúc này linh hồn của bọn hắn mang theo cảm giác kinh sợ tột độ, như gặp phải thiên địch tồn tại vậy.

“Long Tộc?” Thất Trưởng Lão cả kinh nói.

Mặc dù hư ảnh vừa rồi không giống với bất kỳ chi nhánh nào bên trong Long Tộc bọn hắn nhận biết, càng không phải Chân Long, nhưng nó lại mang theo hình rồng vô cùng rõ nét.

“Là vị nào của Long Tộc? đây là chuyện riêng của Bạch Hổ Tộc chúng ta, ngươi xen vào là muốn cùng Bạch Hổ Tộc khai chiến sao?” Lục Trưởng Lão gầm thét nói lời uy hiếp.

Thế lực khác có thể sẽ sợ Long Tộc, nhưng Bạch Hổ Tộc cũng là một tộc Thần Thú tồn tại từ lâu đời, mặc dù chiến lực không sánh bằng Long Tộc, nhưng một khi va chạm, Long Tộc muốn diệt bọn hắn cũng phải tổn thất nặng nề.

Vì lẽ đó hai tôn trưởng lão không cho rằng Long Tộc sẽ vì Bạch Miêu Miêu mà làm căng với bọn hắn.

Bạch Miêu Miêu lúc này tâm tình cũng không quá lạc quan, nàng chảng biết đối phương vì sao ra tay, nhưng mà nàng đã là tội nhân của Bạch Hổ Tộc, một khi cứu nàng sẽ đắc tội với Bạch Hổ Tộc, đây là một cái giá lớn, sợ rằng không mấy người nguyện ý chấp nhận.

Chỉ là, cả hai vị trưởng lão và Bạch Miêu Miêu lại đánh giá thấp sự bá đạo của người vừa đến.

ẦM ẦM ẦM…
Theo một thân ảnh khổng lồ tử hắc xen lẫn hàng lâm giữa bầu trời, Long Uy vô thượng bao trùm một vùng vũ trụ, dù còn cách nhau một tiểu cảnh giới, nhưng cổ uy thế này lại khiến linh hồn hai vị Trưởng Lão Bạch Hổ Tộc không rét mà run.

Bạch Miêu Miêu toàn thân chấn động, trước loại uy thế này, nàng cảm giác hít thở cũng là một chuyện khó khăn.


Ánh sáng đen kịch lóe lên, Nghịch Long hóa thành nhân loại là một tên nam nhân diện mục uy nghiêm, bề nghễ thiên hạ.

Không phải Lạc Nam trong vai Long Nghịch thì là ai?
“Ngươi là…” Đồng tử hai vị Trưởng Lão Bạch Hổ Tộc co rút lại, nhịp tim đập lên kịch liệt như trống trận.

Hiển nhiên, bọn hắn đã nhận ra thân phận của người vừa đến…
Tân tộc trưởng Long Tộc, Nghịch Long, kẻ lấy tu vi Địa Yêu Đế nghiền ép Thiên Long Đế, áp bách có thể uy hiếp đến hàng vạn muôn loài, ngay cả Bạch Hổ Tộc là Thần Thú cũng phải kiêng kỵ.

Long Tộc là chủng tộc hùng mạnh bậc nhất, mỗi tin tức lớn nhỏ liên quan đến Long Tộc đều được toàn bộ vũ trụ quan tâm, huống hồ việc Long Nghịch trở thành Tộc Trưởng còn là đại sự của Long Tộc?
Chân dung Long Nghịch đã sớm được công bố rộng khắp các Đế Cấp Thế Lực trong vũ trụ, người người đều biết.

Lúc này chứng kiến đích thân Long Nghịch xuất hiện, hai tôn Trưởng Lão sao có thể không e ngại?
“Thì ra là Long Nghịch Tộc Trưởng, cửu ngưỡng đại danh đã lâu, không biết ngươi xen vào chuyện của Bạch Hổ Tộc là muốn làm gì?”
Thái độ của hai vị Trưởng Lão lập tức trở nên khách khí, nào còn dám có chút hung hăng càn quấy như lúc đầu?
Bọn hắn hiểu, kẻ trước mặt là người hoàn toàn đủ khả năng gây nên Thần Thú Chi Chiến, có thể đem Bạch Hổ Tộc chôn vùi trong dòng sông lịch sử.

Lạc Nam từ đầu đến cuối không thèm liếc hai vị trưởng lão dù chỉ một chút, ánh mắt của hắn đặt trên khuôn mặt sắc sảo cuồng dã của Bạch Miêu Miêu, trầm ổn cất giọng:
“Nàng có muốn tự do?”
Bạch Miêu Miêu lồng ngực phập phồng lên xuống, một cảm giác không chân thật bao trùm tâm trí nàng.

Nam nhân trước mắt là người có thân phận vượt qua cả Bạch Hổ Tộc Trưởng, hắn lại ra mặt vì nàng? Còn nói chuyện với nàng?
Bạch Miêu Miêu bởi vì vẫn luôn bị Bạch Hổ Tộc kỳ thị, lúc này phải đối đáp với nhân vật khủng bố như vậy, nàng lập tức cảm giác áp lực như núi.

Ú ớ không nói nên lời…
“Long Nghịch Tộc Trưởng…ngươi…” Thấy Lạc Nam vậy mà không đếm xỉa đến mình, ngược lại có ý nhúng tay vào chuyện của Bạch Miêu Miêu, hai trưởng lão Bạch Hổ Tộc có chút nổi giận.

“Ồn ào quá, không hỏi các ngươi!” Lạc Nam nhíu mày, phất tay đẩy ra.

80 đường Nghịch Long Văn gào thét gia trì vào nắm tay, Song Long Chưởng giương nanh múa vuốt phá không mà đến.

PHỐC PHỐC…
Ngay cả phản ứng cũng không kịp, thân thể to lớn như núi của hai vị Bạch Hổ Trưởng Lão bay ngược ra ngoài, lục phủ ngũ tạng nát bấy, máu tươi nhuộm đỏ bộ lông trắng muốt.

80 đường Nghịch Long Văn, độ kinh khủng có thể nghĩ.

Đây cũng chỉ là sức mạnh của Long Nghịch khi còn ở Địa Yêu Đế mà thôi, không hổ là nam nhân từng xém chút thống nhất Tiên Giới.


Cảnh tượng này đập vào mắt Bạch Miêu Miêu càng khiến nàng choáng váng.

Bất quá, nhìn lấy ánh mắt thanh tịnh pha lẫn ôn hòa của nam nhân, chẳng biết vì sao tâm linh của nàng trở nên yên tĩnh, lấy can đảm gật đầu nói:
“Muốn! ta khao khát tự do!”
“Hahaha! Ta cũng có khao khát như nàng nhưng một người khó mà làm được!” Lạc Nam cất tiếng cười to, bước đến vươn tay về phía nàng:
“Chúng ta cùng nhau tìm kiếm tự do? Nàng thấy sao?”
Bạch Miêu Miêu mím chặt cánh môi, bàn tay yêu kiều chậm rãi đặt vào lòng bàn tay hắn, thanh âm trong trẻo và kiên định cất lên giữa màn đêm:
“Nguyện góp một phần sức mọn!”

“Con Heo chết tiệt, vì sao ngươi biết trước Bạch Hổ Tộc sẽ xuất hiện nàng là tội nhân?” Tôn Hầu Tử kinh ngạc nhìn Hắc Trư hỏi.

Phải biết rằng, dựa theo diễn biến những gì vừa diễn ra, Bạch Miêu Miêu chỉ vừa bị ép hôn và đào tẩu trong vòng một ngày, nhưng cách đây vài ngày thì Hắc Trư đã đề nghị bọn hắn tìm đến.

Chẳng lẽ nó có thể xem trước tương lai?
“Haha, biết lợi hại của Trư Gia rồi chứ? Ta trên thông thiên cơ, dưới tường địa lý – Thiên Địa Trư lão gia gia, chuyện diễn ra trong vũ trụ này đều không thể lọt khỏi pháp nhãn!” Hắc Trư lắc mông đắc ý, sắc mặt vô cùng muốn ăn đòn.

Lạc Nam cũng là cảm thấy kinh ngạc nhìn lấy nó.

Bởi vì hắn biết con Heo này mọi lĩnh vực đều biết, nhưng còn chưa đến mức tinh thông, chẳng lẽ khả năng thăm dò Thiên Cơ của nó lợi hại như vậy sao? so với Sơn Dương Đế còn kinh khủng hơn? Vì sao không bị phản phệ?
Hắc Trư thấy đồng bọn kinh ngạc, trong lòng mừng trộm.

Thật ra nó từng luân hồi 95 kiếp dưới tán cây Luân Hồi Thụ, trong 95 kiếp này đã kết giao và quen biết với không ít nhân vật đại tài, sự kiện Bạch Miêu Miêu bị Bạch Hổ Tộc truy sát cũng từng diễn ra trong Luân Hồi, không ngờ lại trùng khớp.

Hiển nhiên ở thực tại, năm đó cũng nhờ vào 95 kiếp Luân Hồi mà Hắc Trư đã vì Nghịch Long Đế chiêu mộ rất nhiều kỳ nhân dị sĩ, tướng tài quân thần, góp công rất lớn thành lập liên quân Nghịch Long hùng mạnh.

“Được rồi, kế tiếp đi đâu?” Không muốn xem Hắc Trư tiếp tục khoác loác, Tôn Hầu Tử hừ một tiếng nói.

“Tìm một nhân loại, kẻ này thực lực không tệ, kiến thức sâu rộng, thích phiêu lưu mạo hiểm, là nhân vật có thể thành đại sự!” Hắc Trư thần thần bí bí:
“Tên hắn là Lý Tiêu Dao!”
“Tiêu Dao Tiên Đế?” Lạc Nam trong lòng kinh ngạc, lập tức lắc đầu:
“Kẻ này để sau đi, tính cách của hắn ưa thích tiêu dao tự tại, sợ rằng không muốn cuốn vào tranh đấu, tạm thời đừng tìm hắn!”
“Phốc!” Hắc Trư phun ra một ngụm, sau nó cảm giác được Long Nghịch hiểu rõ Lý Tiêu Dao còn nhiều hơn cả mình?
Phải biết Lý Tiêu Dao là một tán tu, ngày thường điệu thấp làm việc, chỉ dạo chơi nhân gian, rất ít người nghe qua tên tuổi của hắn.

Long Nghịch còn chuyện gì không biết sao?
“Vậy được rồi, kế tiếp chúng ta đi giải cứu cứu một con chó!” Hắc Trư bị đả kích, ảo não nói:
“Nó là Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, trời sinh đã sở hữu ngọn lửa địa ngục có thể thiêu đốt linh hồn, thích dùng Linh Hồn của kẻ thù làm thức ăn!”

“Gần đây nó đắc tội với Cổ Hồn Tộc, bởi vì tham ăn, vô tình ăn trúng một phần Linh Hồn của một nữ Hồn Tu khiến nàng trọng thương hấp hối, mà nữ Hồn Tu này lại là ái thiếp của Cổ Hồn Tộc Trưởng!”
“Đang bị Cổ Hồn Tộc vây bắt, truy sát vô cùng dữ dội!”
“Địa Ngục Tam Đầu Khuyển? Cổ Hồn Tộc…” Lạc Nam vuốt cằm.

Thời Thượng Cổ quả nhiên là trăm hoa đua nở, ngàn thế lực, vạn giống loài mà ở thực tại khó thể nào sánh bằng.

“Quách Toàn, cầm Lệnh Bài của ta trở về gặp Tiểu Tiên, yêu cầu nàng từ Long Khố lấy ra Phục Hồn Cực Đế Đan, mang đến Cổ Hồn Tộc!” Lạc Nam hạ lệnh cho vị Chiến Trận Sư dưới trướng nói.

Quách Toàn hai mắt sáng lên, hắn giường như đã biết ý đồ của Lạc Nam khi muốn Phục Hồn Cực Đế Đan vào giờ phút nào.

Xem ra, chủ công chẳng những muốn thu Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, còn đánh chủ ý vào Cổ Hồn Tộc.

Không hổ là cái thế minh quân, đáng giá để ta hầu hạ.

“Tuân mệnh chủ công!” Quách Toàn chắp tay, tiếp nhận Lệnh Bài của Lạc Nam, toàn lực trở về Long Tộc.


Khi Lạc Nam, Tôn Hầu Tử và Hắc Trư đuổi đến, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển đã bị Cổ Hồn Tộc thành công bắt giữ, đang chuẩn bị xử tử hành hình.

Mặc dù Địa Ngục Tam Đầu Khuyển lợi hại, nhưng nó cũng chỉ là một Đại Yêu Đế mà thôi, trong khi đó Cổ Hồn Tộc áp đảo về mặt số lượng, là một tộc nề nếp rõ ràng, tộc nhân được huấn luyện ăn ý, bài bản, rất nhanh đã thành công bắt nó.

Nữ nhân mà Địa Ngục Tam Đầu Khuyển làm bị thương chính là người mà Cổ Hồn Tộc Trưởng yêu thương nhất, bị ngọn lửa địa ngục thiêu đốt linh hồn, có thể nói là định trước cửa tử.

Để cứu mạng, đòi hỏi tài nguyên Đế Cấp Cực Phẩm mới đủ khả năng.

Trong khi đó, Cổ Hồn Tộc chỉ là Địa Đế Cấp Thế Lực, lấy đâu ra Đế Cấp Cực Phẩm tài nguyên?
Vì quá đau lòng nữ nhân yêu mến, Cổ Hồn Tộc Trưởng quyết tâm xử tử Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, trả thù cho nàng.

Ở giữa pháp trường, một con chó đen kịch hình thù to lớn, tứ chi tráng kiện, ba cái đầu dữ tợn nhe răng trợn mắt, quanh thân có ngọn lửa đen và đỏ lấp lóe thiêu đốt, nguy hiểm vô cùng.

Chỉ bất quá lúc này toàn thân nó đều bị tầng tầng Phong Hồn Ấn giam cầm, phía trên thiên không treo lơ lửng ba lưỡi đao sắc bén dữ tợn hướng xuống ba cái đầu.

“Ngươi còn gì muốn nói?” Nhìn Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, Cổ Hồn Tộc Trưởng hừ lạnh hỏi.

“Hừ, có gì muốn nói? Nếu đã rơi vào tay các ngươi, muốn chém muốn giết tùy ý!” Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ngửa ba cái đầu tru lên.

Nó là giống loài đặc biệt, tồn tại một thân một mình, đã sớm hiểu đạo lý mạnh được yếu thua của vũ trụ này.

Rơi vào tay kẻ địch, nó cũng không có gì phải hối hận.

Vốn dĩ nó đang chiến đấu với kẻ thù là một con Tinh Không Thú tu vi Địa Yêu Đế.

Ngọn lửa địa ngục thiêu đốt vạn dặm không gian, ra sức cắn nuốt linh hồn, nào ngờ Phi Thuyền của Cổ Hồn Tộc vừa lúc tiến đến, vô tình lọt vào.


Điều đáng nói, nữ nhân kia mặc dù được Cổ Hồn Tộc Trưởng yêu mến, nhưng tu vi lại yếu vô cùng, hầu như không có chút sức phản kháng, lập tức bị ngọn lửa Địa Ngục của nó liên lụy.

Đối với kết quả này, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển không có gì để nói, dù sao nó cũng vô pháp chữa trị cho nữ nhân kia.

“Hừ, nếu đã như vậy…bổn tọa dùng ngươi tế bái vong linh của nàng!” Cổ Hồn Tộc Trưởng lạnh lùng gầm thét:
“Trảm!”
KENG KENG KENG…
Ba thanh Hồn Đao kịch liệt lay động, sắp hung hăng trảm xuống, diệt sát linh hồn.

“Đao hạ lưu nhân…”
Đúng lúc này, một thanh âm hùng hồn vang vọng, Long Hồn cuồn cuộn xuất động xuyên phá mà vào, đem ba thanh Hồn Đao đánh bay.

Lạc Nam cùng một heo và một khỉ hàng lâm mà đến, đường hoàng nói:
“Vừa nãy nói nhầm, phải là đao hạ lưu cẩu!”
“Lớn mật, dám tự tiện xông vào Cổ Hồn Tộc?”
Cổ Hồn Tộc Trưởng giận dữ gầm lên, thấy nhóm người Lạc Nam có hai kẻ là động vật, vô thức cho rằng đồng bọn của con chó kia đến cứu, địch ý tràn đầy.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Vô cùng tĩnh lặng, hầu như chẳng có thanh âm gì phát ra, vô cùng vô tận Hồn Lực sắt lẹm đã hóa thành lưỡi đao, bốn phương tám hướng bao trùm Lạc Nam vào trung tâm, sát cơ đầy rẫy.

Lạc Nam cảm thấy thú vị nhếch miệng, bởi vì ở khoảng khắc vừa rồi, ngay cả hắn cũng không để ý xung quanh mình có vô số Hồn Tu đang ẩn nấp.

Bọn hắn toàn thân ở trạng thái Linh Hồn, không có thực thể, vì lẽ đó hành động vô thanh vô tức, cực kỳ bí mật.

Hơn nữa ở kiếp này hắn không phải Hồn Tu, lại chẳng có Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, sự nhạy bén không thể sánh bằng kiếp trước.

Bất quá, chỉ với nhiêu đó mà muốn ám sát hắn thì quả thật còn non.

NGAO!
Long ngâm kiệt ngạo hào hùng, Long Vực bá đạo nghiền ép mà ra.

RĂNG RẮC…
Long Vực vừa xuất, toàn bộ Hồn Đao đang ám sát bị nghiền đến vỡ nát.

“Long Tộc?” Cổ Hồn Tộc Trưởng cảm thấy hãi hùng, không hiểu vì sao mình bị Long Tộc tìm đến tận cửa.

Lạc Nam cũng không thừa thắng xông lên, chỉ nhàn nhạt nhìn Cổ Hồn Tộc Trưởng cười cười:
“Giết chết thủ phạm, ái thiếp của ngươi cũng không thể sống lại!”
“Nhưng buông tha nó và trở thành lưỡi đao dưới tay ta, nàng sẽ được sống, tu vi còn đại tăng!”
Hắn vừa nói xong, Quách Toàn đã từ Truyền Tống Trận vượt không mà đến, quỳ gối dâng lên:
“Bẩm chủ công, đây là viên Phục Hồn Cực Đế Đan duy nhất còn sót lại trong Long Khố!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui