Ông ta lập tức thu lại ý cười, dọa Từ Uyển
Nhan sợ đến mức run cả người: “Nghĩ tới sao? Tôi
tuổi cũng lớn rồi...!Tôi chẳng muốn nhúng tay vào
chuyện yêu hận tình thù của mấy người trẻ tuổi
nữa đâu, bây giờ chỉ muốn làm sao để hai thằng
con trai sống yên ổn thôi.
Đặc biệt là Cao Lãng, nó
ÿ lại cô như vậy, cô lại luôn một lòng với Hoắc Anh
Tuấn, nếu cô có thể thuận lợi gả vào nhà họ Hoắc,
chẳng phải mọi người đều vui mừng sao?”
Ông ta đúng lúc dừng lại vài giây: “Cho nên,
chuyện này chắc là cô có thể xử lý tốt mà, đúng
không?”
Trên trán Từ Uyển Nhan đã thấm ra vài giọt
mồ hôi lạnh, cô ta vốn sợ hãi cực độ, cũng không
biết Hoắc Trình Sơn rốt cuộc đang mỉa mai hay
đang nhắc nhở cô ta nữa, lúc nhắc tới Hoắc Cao
Lãng, Từ Uyển Nhan cảm thấy bản thân càng
thêm có khả năng.
Đúng vậy, bất luận thế nào Hoắc Cao Lãng sẽ
mãi mãi là con át chủ bài của cô ta! Chỉ cần
không hủy bỏ thôi miên trong đầu Hoäc Cao
Lãng, Hoắc Anh Tuấn sẽ không bao giờ dám làm
vậy với cô ta!
Hơn nữa, những người biết vê vụ tai nạn năm
năm trước, ngoại trừ Đường Hoa Nguyệt và Lục
Xuyên Mạn, tất cả đều đã chết, không còn một ail
Cô ta đúng là đã tốn sức lực cả đời mới xóa sạch
chút manh mối còn lại kia, Hoắc Anh Tuấn cho dù
có đi điều tra thì có thể tìm được cái gì?
Mà bây giờ Lục Xuyên Mạn là người không có
khả năng giúp Đường Hoa Nguyệt tiết lộ chuyện
năm đó cho Hoäc Anh Tuấn nhất.
Nghĩ vậy, Từ Uyển Nhan mới tìm lại được một
chút tự tin, vâng vâng dạ dạ cúp điện thoại,
nhưng khi nghĩ tới Hoắc Cao Lãng, đột nhiên cô
ta cảm thấy bản thân không thể nằm chờ nữa, mà
vừa hay đã nhiều ngày không gặp, cô ta phải
nhanh chóng đến chỗ cậu ta xem xem.
Cùng lúc đó, trong phòng chăm sóc đặc biệt
dành cho bệnh nhân VỊP trên tâng cao nhất, Tạ
Quốc Nhật vừa nhìn Hoắc Cao Lãng ăn xong một
phần thức ăn dinh dưỡng đặc biệt mà anh chuẩn
bị.
Hoắc Cao Lãng cũng cảm thấy Tạ Quốc Nhật
này hình như có một loại sức lôi cuốn kỳ lạ, cậu rõ
ràng ghét tiếp xúc nhất với người lạ, đối với việc
đột nhiên thay đổi bác sĩ tâm lý, đúng ra vốn dĩ
không thể chấp nhận được, nhưng Hoắc Cao
Lãng không biết bản thân mình có vấn đề gì mà
lại cực kỳ thuận lợi tiếp nhận Tạ Quốc Nhật, thậm
chí còn cho phép anh ở trong phòng bệnh của
mình cùng ăn cơm.
Thật ra, Hoắc Cao Lãng biết bản thân và
người thường không giống nhau, cậu nhút nhát,
thích để tâm vào chuyện vụn vặt, trí nhớ không
tốt, mắc chứng PTSD (chứng rối loạn căng thẳng
sau chấn thương), lại thường xuyên không khống
chế được cảm xúc của mình.
Cho nên cậu vẫn luôn tránh để lộ những điểm
khác thường của mình cho người khác thấy,
không ai sẽ bao dung một người mà không hề có
mục đích, Hoắc Cao Lãng không muốn làm hại
người khác, lại càng không muốn tự rước lấy
nhục.
Trên thế giới này, ngoại trừ anh trai, chị Uyển
Nhan và bác sĩ Dư lúc trước, Hoắc Cao Lãng cho
rằng mình sẽ không tìm được người thứ tư có thể
tin tưởng, nhưng có lẽ đây lại là Tạ Quốc Nhật!
Hoắc Cao Lãng nghĩ có chút xấu hổ và buồn
- ---------------------------.