Bên trên Pháp Bảo Phi Hành, nhóm người Trần Giang khoanh tay quan sát biểu lộ thiên biến vạn hóa của Viêm Minh khi xem toàn bộ quá trình Thiếu Đế Chi Chiến trên Lưu Ảnh Ngọc.
“Là cái tên này, không ngờ hắn là Côn Lôn Thiếu Chủ?”
Khi thấy Lạc Nam xuất hiện, Viêm Minh âm thầm kinh ngạc.
Trí nhớ của tu sĩ vốn là rất tốt, Tinh Không Long Mã ở dạng Hỏa Thuộc Tính từng khiến Viêm Minh thèm nhỏ dãi ở Loạn Cổ Chiến Trường, vì thế vừa liếc mắt đã lập tức nhận ra.
Bất quá, điều này chỉ là mở màn cho một loạt quá trình sắp tới…
“Thật là khủng bố…không ngờ Nhị Lang Thần chết trong tay hắn!” Viêm Minh ánh mắt ngưng trọng, cảm thán sau khi nhìn thấy Nhị Lang Thần táng thân.
“Ảo tưởng sức mạnh sao?” Hắn tiếp tục giật mình khi chứng kiến Lạc Nam phá hết 9 bảo tọa, chỉ giữ lại một cái duy nhất cho chính mình, đối mặt với tất cả yêu nghiệt.
Siết chặt nắm tay, Viêm Minh toàn thân run rẩy, bởi vì hắn thấy từ Nhân Kê của Nhân Yêu Tộc, Cự Chiến Cuồng của Cự Chiến Cổ Tộc…sau đó là hàng loạt Đế Nữ đến từ khắp nơi đứng ra vì Lạc Nam chinh chiến, để giữ vững vị trí ngồi trên bảo tọa của Lạc Nam.
Vòng hai Thiếu Đế Chi Chiến khép lại bằng một quả Bom Bá Lực kinh động toàn trường, Viêm Minh trực tiếp đứng lên, hai mắt lóe lên ngọn lửa dữ dội đầy chiến ý, như hận mình không thể làm một phần tử có mặt bên trong.
Dù thắng hay bại…chỉ cần được đối mặt một lần với Lạc Nam, hắn cũng cảm thấy mãn nguyện, đại tỷ của hắn đã làm được điều này.
Nhưng mà…mọi thứ chưa dừng lại ở đó.
Viêm Minh đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác khi từng trận chiến ở Đăng Đỉnh diễn ra.
Một đường nghiền nát trực diện, dùng vô số thủ đoạn chiến đấu đa dạng đánh bại từng địch thủ, Lạc Nam sừng sững tiến tới.
“Ta thật sự không bằng…” Từ có Chiến Ý, Viêm Minh chuyển sang kinh phục, tự nhận mình chẳng thể nào là đối thủ của Lạc Nam.
Mãi đến khi Lạc Nam cùng Lạc Kỳ Nam nhận cha con, Viêm Minh triệt để trợn mắt há hốc mồm:
“Tuổi của hắn còn kém hơn ta, có một đống hồng nhan tri kỹ còn không tính, ngay cả nữ nhi cũng trở thành tuyệt thế yêu nghiệt, Đế Nữ Tuế Nguyệt Cung?”
Viêm Minh cảm giác mình sắp chết lặng bởi những điều bất ngờ mà Lạc Nam mang lại, nhiệt huyết toàn thân sục sôi khi Quỷ Đỏ mở miệng nhận thua trước Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn.
Hắn đi qua đi lại trên Phi Thuyền, điên cuồng vò đầu bức tai, sắc mặt đau khổ đến mức vặn vẹo, ngọn lửa trên người bùng cháy hết sức mạnh mẽ, miệng liên tục độc thoại một mình:
“Đáng giận a, sự kiện đặc sắc như vậy…ta lại không được tham gia, thậm chí cũng không được tận mắt chứng kiến!”
“Ta vậy mà từng chạm mặt qua nhân vật khủng bố như Lạc Nam…”
“Móa…thế gian sao lại có quái vật như vậy, Siêu Việt Đế Cấp Vũ Kỹ quá mạnh rồi!”
“Dù biết tham gia Thiếu Đế Chi Chiến cũng sẽ ăn hành, nhưng vì sao ta lại hưng phấn đến như thế, cả người nóng hết cả lên…”
“Lạc Nam…Quỷ Đỏ, Lạc Kỳ Nam, Lâm Tích, Hắc Bạch Y Nhân, Thủy Tinh…ai cũng muốn chiến một trận, ăn hành một trận…”
“À đúng rồi, chẳng trách đám đại thế lực muốn thu mua sạch sẽ Lưu Ảnh Ngọc, thì ra là một đám da mặt mỏng thua không nổi a!”
Nhìn thấy Viêm Minh như thằng tự kỷ, mấy người Vương Ưng hai mặt nhìn nhau, nhún nhún vai.
Nói thật, tâm cảnh của Viêm Minh mạnh hơn tưởng tượng của bọn hắn.
Ngay cả Thiên Đế cũng bị kinh ngạc vì quá trình Thiếu Đế Chi Chiến lần này, Viêm Minh vẫn còn tỉnh táo để tiếc nuối vì mình không được tham dự cho thấy tâm cảnh và lòng nhiệt huyết của hắn rất mạnh.
Dù biết bản thân sẽ thất bại thảm hại nếu tham gia trước những yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ, nhưng hắn vẫn muốn trở thành một phần tử của đại sự kiện…mà không phải người ngoài cuộc quan sát.
Cảm giác của Viêm Minh lúc này nhận được sự đồng cảm sâu sắc của đám người Vương Ưng, Băng Dũng…
Đơn giản bởi vì bọn hắn cũng khao khát được như vây, thèm muốn chinh chiến, tham dự Thiếu Đế Chi Chiến, dù nguy cơ trùng trùng, thậm chí tử vong…nhưng không bao giờ hối hận.
Đáng tiếc bọn hắn không có đủ thực lực và thân phận nên cũng đành chịu, nhưng Viêm Minh mọi thứ đều có đủ, lại chỉ vì một chút sự cố mà bỏ lỡ, sự tiếc hận đó đã lên đến đỉnh điểm.
“Ngươi mau thu hồi ngọn lửa, tránh đốt cháy Pháp Bảo của chúng ta…” Côn Hoàng không nhịn được nhắc nhở khi bắt gặp Viêm Minh nằm xuống đất lăn lộn, hắn vẫn xem đi xem lại trận giữa Lạc Nam và Quỷ Đỏ, nhiệt độ toàn thân ngày càng nóng lên, chiến ý bùng nổ chưa từng có.
Viêm Minh bị kích thích, lúc này đây…hắn cực kỳ khao khát một cuộc đại chiến 300 hiệp để giải tỏa áp bách trong lòng.
…
“Đám sâu mọt các ngươi, theo lão phu một chuyến đi!”
Đúng lúc này, một cổ Đế Uy hòa cùng thanh âm cao cao tại thượng vang vọng tinh không.
Một cái Đại Thủ khổng lồ được ngưng tụ từ Đế Lực che đậy tinh thần, lấy tư thái bá đạo không gì cản nổi, chụp xuống Pháp Bảo Phi Hành của đám người Trần Giang, như muốn một tay bắt gọn.
“Tiên Đế ra tay?”
Cảm nhận luồng uy thế này, sắc mặt cả bọn đại biến, không thể tưởng tượng nổi vì sao đột nhiên có nhân vật cấp Tiên Đế ra tay với mình.
Phải biết rằng, bọn hắn đều là Tiên Vương mà thôi.
Tiên Vương ở trong mắt Tiên Đế chẳng khác nào sâu kiến, ngày thường Tiên Đế thậm chí lười động thủ với Tiên Vương để tránh hạ thấp thân phận.
Thế mà lúc này Tiên Đế lại không biết xấu hổ, bỏ qua tư cách trưởng bối muốn bắt giữ cả bọn rồi?
Pháp Bảo Phi Hành chỉ là Tôn Cấp, làm sao có thể chống đỡ nổi Tiên Đế ra tay? Bàn tay khổng lồ kia thật sự có thể bắt gọn Pháp Bảo của bọn hắn.
“Lại là Tiên Đế sao?” Ngay cả Trần Giang cũng hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt tràn ngập động dung.
Hắn đã bói trước một quẻ, biết đám người mình sẽ gặp kiếp nạn, nhưng dù thần thông quảng đại đến đâu cũng không lường trước nạn này lại là Tiên Đế.
Vốn cho rằng chỉ là Tinh Không Thú đột kích hoặc gặp Tinh Không Đạo Tặc cấp Tôn mà thôi.
Bất quá, quẻ bói là Phúc Họa đan xen, Phúc đến trước Họa…
Trần Giang lập tức đưa mắt nhìn về phía Viêm Minh.
Phát hiện chẳng biết từ bao giờ, Viêm Minh đã biến mất tại chỗ.
RĂNG RẮC…
Trận Pháp Phòng Ngự như giấy mỏng sụp đổ, cánh tay khổng lồ kia cường thế nghiền ép tiến vào, toàn bộ Pháp Bảo lắc lư dữ dội.
“Vì sao Tiên Đế lại ra tay với chúng ta?” Vương Ưng, Côn Hoàng đám người dù tuyệt vọng nhưng vãn không cam lòng từ bỏ.
Đang muốn bùng nổ sức mạnh để chiến đấu đến cùng…
KENG!
Có âm thanh như mãnh thú thức tỉnh bất chợt vang vọng toàn trường.
Chỉ thấy một thanh vũ khí có hình thù kỳ lạ xẹt ngang thiên không rơi xuống.
Như một thanh cự kiếm khổng lồ gần bằng thân người trưởng thành, nhưng lại không có mũi kiếm, càng không sắt không nhọn, trái lại phần mũi như bị cắt gọn vô cùng bằng phẳng, bề ngang cực dày, có cán cầm kiên cố, nặng đến mức đem không gian bốn phía chấn vỡ tan tành.
Nói là Cự Kiếm, thực ra nó giống như một thanh Cự Thước hơn…
Toàn thân như dung nham và kim loại đúc tụ mà thành, đỏ đen hai màu đan xen vào nhau, bên trên thân rộng có điêu khắc ba chữ lớn:
“Luyện Hỏa Thước!”
ẦM ẦM ẦM…
Hỏa diễm bùng cháy bên trên thân Thước, uy áp tràn lan, một luồng khí tức nóng rực như mặt trời sinh ra, ngọn lửa có tận năm màu nhảy nhót và uốn lượn…
Trong ánh mắt kinh dị của Vương Ưng đám người, thân ảnh của Viêm Minh đã đằng không mà lên, cánh tay duỗi ra cầm lấy Luyện Hỏa Thước.
Không hề do dự, tu vi Thiên Tôn bùng phát, nhưng năm loại Dị Hỏa uốn lượn quanh thân lại tỏa ra sức mạnh của Đế Hỏa Lực vô cùng cường liệt.
Ánh mắt Viêm Minh bùng nổ chiến ý, như buồn ngủ gặp chiếu manh.
Hắn đang khao khát một trận chiến long trời lỡ đất, đột nhiên có Tiên Đế đưa đến tận cửa.
Còn gì khoái lạc hơn?
“Luyện Ngục Thước Pháp – Thức Thứ Nhất – Trấn Viêm Địa!”
Viêm Minh hai tay cầm chặt Luyện Hỏa Thước, nhắm ngay cánh tay khổng lồ của Tiên Đế hung hăng trấn thẳng từ trên cao xuống.
“Làm sao có thể?” Theo một tiếng gầm vừa bất ngờ vừa giận dữ, chỉ thấy Luyện Hỏa Thước thô bạo trấn thủng cánh tay khổng lồ giữa hư không, đem nó định trụ tại một điểm, không thể tiến thêm dù là nửa tấc.
Dị Hỏa tràn lan thiêu đốt, không ngừng đem Đế Lực bên trên cánh tay thiêu trụi…cấp tốc hòa tan nó.
“Kẻ nào dám ngáng đường lão phu hành sự?” Tiên Đế rít gào, một tay khác lại duỗi đến.
Lần này lực đạo tiến đến còn mạnh hơn, Đế Uy như hóa thành thực chất, nhắm xuống đầu Viêm Minh nện xuống.
“Luyện Ngục Thước Pháp – Thức Thứ Hai – Thăng Viêm Thiên!”
Viêm Minh ngửa đầu cười dài, gân xanh trên người bạo phát.
Hắn cuồng mãnh rút ra Luyện Hỏa Thước, sau đó dồn lực lấy đà hạ thấp trọng tâm, từ dưới tàn bạo chém thẳng lên thiên không.
XOẸT…
Một ngọn lửa như vòi rồng xoay tròn quanh nhát chém, điên cuồng tàn phá và nghiền ép bốn phía xung quanh.
Trước sắc mặt kinh dị của toàn trường, cánh tay khổng lồ vừa trấn xuống đã bị một thức Thăng Viêm Thiên móc ngược lên, đầu tiên là tan nát, sau đó bị đốt thành tro bụi.
“Năm loại Dị Hỏa, ngươi là người của Vô Tận Hỏa Giới!” Tiên Đế đau đớn quát lạnh, giọng điệu không dám tin tưởng:
“Vì sao người của Vô Tận Hỏa Giới lại đi cùng đám sâu mọt?”
“Hừ, liên tục gọi người khác là sâu mọt, để ta xem thử ngươi là thứ đồ gì?" Viêm Minh sắc mặt lạnh lẽo.
Ở dưới chân hắn, một loại Dị Hỏa có hình dạng Phi Kiếm hiện ra…
Viêm Minh chân đạp Phi Kiếm, tốc độ gia tăng chưa từng có, xẹt ngang thiên không, tìm thấy tên Tiên Đế đang ẩn núp.
Đó là một tên Tiên Đế già nua, tu vi chỉ có Đế Giả mà thôi.
“Người của Vô Tận Hỏa Giới, ngươi vì sao phải cứu một đám thấp hèn?” Lão già Tiên Đế ánh mắt có một tia kiêng kỵ.
Mặc dù hắn cũng đến từ Gia Tộc lớn, nhưng so với Vô Tận Hỏa Giới vẫn còn kém hơn…
“Lão tử thích!” Viêm Minh nhàn nhạt phun ra ba chữ…
“Hừ, cáo từ!” Lão già Tiên Đế biết lần này khó thể đắc thủ, muốn xoay người rời đi.
“Chạy? công kích xong rồi bỏ chạy? ngươi chạy được sao?” Viêm Minh sát cơ bùng phát.
Tiếng nói vừa dứt, một cổ lĩnh vực nóng rực lan tràn mà ra thành hình vòng cung, bên trong là vô tận biển lửa, sẳn sàng thiêu cháy thế gian vận vật, ngăn cách với bên ngoài…
“Hỏa Vực? ngay cả Viêm Miên Châu cũng không có Hỏa Vực, ngươi là ai?” Lão già Tiên Đế cả kinh, hắn xem qua Thiếu Đế Chi Chiến vừa rồi, phát hiện thực lực của thanh niên này còn mạnh hơn Viêm Miên Châu một bậc.
Không sai, mặc dù là đệ đệ, nhưng Viêm Minh mới là đệ nhất thiên tài của Vô Tận Hỏa Giới ở thế hệ này, bản thân càng là sở hữu 5 loại Dị Hỏa…đó cũng là lý do vì sao Viêm Miên Châu giận dữ khi hắn không đến tham gia Thiếu Đế Chi Chiến.
Ngươi là đệ nhất thiên tài nhưng không ra mặt, lại để đệ nhị thiên tài như ta bị các thế lực khác bắt nạt, kết quả ngay cả top 18 cũng chẳng vào nổi, có thể không giận sao?
Hỏa Vực phong tỏa không gian, đem lão già Tiên Đế bao vây, không cho hắn đào tẩu.
Đế Lực bao phủ quanh thân để bảo vệ mình trước sức nóng của lửa, lão già Tiên Đế đang muốn mở miệng nói gì đó, Viêm Minh lại không cho hắn cơ hội.
Ở trong Hỏa Vực, các loại công kích Hỏa Hệ càng mạnh mẽ hơn.
“Luyện Ngục Thước Pháp – Thức Thứ Ba – Viêm Thôn Vạn Trượng!”
Hỏa Lực bùng nổ, ngọn lửa phóng lên tận trời cao đến vạn trượng, sau đó toàn bộ lao vọt xuống dung nhập vào Luyện Hỏa Thước.
ONG ONG ONG ONG…
Luyện Hỏa Thước rú lên đầy hưng phấn, mạnh hơn gấp mấy lần, nện xuống đầu lão già Tiên Đế.
“Đừng trách lão phu!” Sắc mặt lão già Tiên Đế khó coi đến cực hạn.
Đám Đế Tử hàng đầu của các thế lực lớn này luôn là quái vật có thể vượt cấp chiến đấu.
Vì thế đối mặt với Viêm Minh, Lão Già Tiên Đế không dám có chút xem thường.
“Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo – Song Thủ Chưởng!”
Một đôi Găng Tay bao trùm lấy đôi tay Lão Già, hắn nâng đôi bàn tay, hóa thành hai cái đại thủ khổng lồ nằm trong Pháp Bảo, chưởng đến một Thước kinh hồn của Viêm Minh.
Đối với tình cảnh này, Viêm Minh cười lạnh lùng, lại một cổ Lĩnh Vực nghiền ép mà ra, hòa vào thân Thước.
Thước Vực!
Là loại Vực nặng nề đến cực điểm, có thể tác động đến trọng lực ở bên trong, gia tăng uy lực và sức ép cho mỗi Thước khi công kích.
OÀNH!
Viêm Thôn Vạn Trượng bá đạo nện vào Song Thủ Chưởng, lão già Tiên Đế miệng phun máu tươi, chỉ cảm thấy như đôi tay mình đang bị cả một thế giới hỏa diễm vừa đè nặng vừa thiêu đốt.
Nếu không nhờ Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo, hắn đã mất đôi tay rồi…
“Nát cho ta!” Viêm Minh gào thét:
“Luyện Ngục Thước Pháp – Thức Thứ Nhất – Trấn Viêm Địa!”
Luyện Hỏa Thước tiếp tục trấn xuống, đè đến cực nặng…
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt hoảng hốt của Lão Già Tiên Đế, Song Thủ Chưởng triệt để vỡ tan, Luyện Hỏa Thước xuyên phá đôi tay, kích thước to lớn của nó còn nện vào lồng ngực.
PHỐC!
Xương cốt toàn thân vỡ vụn, như một tấm giả rách bay vọt ra ngoài, triệt để hấp hối.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Từ xa truyền đến âm thanh chiến đấu, Viêm Minh vốn định tiễn lão già Tiên Đế lên đường, phải đưa mắt quan sát.
Chứng kiến một tên nam tử có tu vi Tiên Tôn đang thi triển Song Thủ khổng lồ, muốn bắt mấy người Trần Giang.
Chính là Đại Thủ Tiên Vương, lúc này thực lực tiến bộ cực nhanh, đã đạt đến Tiên Tôn rồi.
Nào ngờ Băng Dũng, Vương Ưng, Côn Hoàng và Thủy Mặc dù chỉ là Tiên Vương nhưng chiến lực không tệ, sau lưng cả đám xuất hiện hư ảnh vài tôn Bán Thần Thú, ra sức chống đỡ, khiến kẻ thù dù là Tiên Tôn cũng chẳng thể đắc thủ trong thời gian ngắn.
Bất quá chẳng thể chống chịu được lâu.
Viêm Minh trong mắt lóe lên vẻ quyết liệt…hai tay kết ấn, thi triển Bí Thuật.
HÍ!
Năm loại Dị Hỏa điên cuồng rít gào, toàn diện dung hợp và ngưng tụ, hóa thành một con Hỏa Diễm Chiến Mã toàn thân bùng cháy Đế Hỏa Lực.
Tương truyền dưới trướng Nghịch Long Đế có Hỏa Kỵ, là nhánh quân thiện chiến nhất trong Phong Lâm Hỏa Sơn Quân.
Mỗi một thành viên của Hỏa Kỵ đều có bí thuật dùng chính ngọn lửa của mình biến thành thú cưỡi, khi kỵ lên tốc độ và lực chiến đều gia tăng theo cấp số nhân.
Toàn bộ Vô Tận Hỏa Giới thi triển Bí Thuật này sẽ tạo nên một đội Kỵ Binh Hỏa Diễm hùng mạnh, hoành tảo xa trường…
Đó là ý nghĩa của cái tên Hỏa Kỵ.
Viêm Minh leo lên Hỏa Diễm Chiến Mã, lập tức như một vị Đại Tướng oai phong lẫm liệt.
Áo bào đỏ tung bay, Hỏa Diễm Chiến Mã mang theo hắn lướt đi với vận tốc khủng bố…
PHỐC!
Luyện Hỏa Thước nện xuống, thân thể lão già Tiên Đế nổ tung, Dị Hỏa thiêu trụi linh hồn, chết đến không thể chết lại.
HÍ HÍ HÍ…
Mà chỉ trong khoảnh khắc sau đó, Hỏa Diễm Chiến Mã đã mang theo Viêm Minh đuổi đến bên cạnh Trần Giang đám người.
“Khốn kiếp, làm sao có thể nhanh như vậy?” Đại Thủ Tiên Tôn sắc mặt trắng bệch.
Hắn không thể ngờ đến trên thuyền của đám người Trần Giang, Băng Dũng sẽ có mặt nhân vật như Viêm Minh nên mới ra lệnh cho Lão Già hành động.
Nào ngờ Viêm Minh xuất hiện nghiền ép Lão Già.
Đại Thủ Tiên Tôn muốn cứu mạng trưởng lão nên mới giương đông kích tây, muốn đánh bắt đám người Trần Giang để buộc Viêm Minh trở về.
Nhưng một lần nữa, Viêm Minh sau khi dùng đến Hỏa Diễm Chiến Mã thật sự quá nhanh, có thể giết chết Lão Già sau đó truy đuổi đến kịp lúc.
Tất cả chỉ diễn ra trong vài hơi thở mà thôi…
Biết kế hoạch bắt người điều tra triệt để thất bại, Đại Thủ Tiên Tôn không chút do dự bóp nát Dịch Tinh Phù.
Thân thể biến mất tại chỗ…thành công đào tẩu trước khi một Thước kịp thời nện xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...