Nhìn thấy Bạch Y Nhân tức giận, đám đông âm thầm lắc đầu, trong lòng suy nghĩ quy tắc ai rời khỏi phạm vi Đấu Trường bị xét là thua trận là hoàn toàn hợp lý.
Bằng không thử nghĩ mà xem, Lạc Nam không làm gì được Bạch Y Nhân, mà Bạch Y Nhân cũng không làm gì được Lạc Nam.
Muốn hai người phân ra thắng bại phải chờ đến khi nào? chẳng lẽ ngồi đợi một trận đấu kéo dài vài năm sao?
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, đổi lại bất kỳ ai thua cuộc như Bạch Y Nhân cũng sẽ uất ức.
Từ vòng đầu đến vòng cuối, chưa có bất kỳ hoàn cảnh nào, đối thủ nào có thể gây tổn thương cho Bạch Y Nhân, bao gồm cả bản thân Lạc Nam.
Ấy vậy mà hắn vẫn bại trận, còn bị tức giận đến mức tự mình thổ huyết.
Không thể trách Bạch Y Nhân, có trách thì chỉ trách thủ đoạn của Lạc Nam quá mức phong phú và đa dạng, kinh nghiệm chiến đấu cũng thuộc dạng lão thành vô cùng, thậm chí ngay cả Đế Cấp cường giả cũng không thể lý giải hoàn toàn những thủ đoạn mà hắn sử dụng.
Bạch Y Nhân bại trận không oan chút nào…
Bất quá thua trận như Bạch Y Nhân cũng không bị mất thể diện, chỉ có thể trách thủ đoạn của mình không được phong phú như đối thủ mà thôi.
Về phần vì sao Bạch Y Nhân từ đầu đến cuối vẫn không sử dụng Pháp Bảo nào đó để hỗ trợ chính mình, đơn giản bởi vì lực lượng chủ yếu của hắn chính là Hư Vô Chi Lực, dùng Hư Vô điều động Pháp Bảo, sợ rằng chưa kịp công kích đổi thủ thì chính Pháp Bảo đó đã bị tịnh hóa đến mức tan biến rồi.
Đúc kết lại, sức mạnh của Bạch Y Nhân tất cả phụ thuộc vào Hư Vô Chi Lực, chỉ cần người nào có thể chống lại Hư Vô của hắn, sẽ hoàn toàn có thể đánh từ ngang tay đến chiến thắng Bạch Y Nhân.
Nhưng mà, điều này lại gần như là bất khả thi, trong tất cả Đế Tử, Đế Nữ ở khắp vũ trụ đang có mặt trong Thiếu Đế Chi Chiến, một mình Lạc Nam là làm được điều đó.
Nhân tố đặc biệt, liệu có làm nên kỳ tích?
“Lạc Nam thành công đứng hạng thứ tư, trận kế tiếp có muốn khiêu chiến top 3?”
Không rảnh để tâm đến Bạch Y Nhân vẫn còn không phục, Bụt vuốt râu nhìn Lạc Nam.
“Tiểu tử muốn chiến!” Lạc Nam đảo mắt nhìn qua một gian khán phòng, gật mạnh đầu đáp.
Toàn trường ngồi thẳng lưng, âm thầm nghiêm nghị.
Côn Lôn Nữ Hoàng từng tuyên bố, mục tiêu của Lạc Nam ở Thiếu Đế Chi Chiến lần này là top 3 trở lên.
Chỉ cần chiến thắng một trận kế tiếp này, danh vọng của Côn Lôn Giới, Côn Lôn Nữ Hoàng và Côn Lôn Thiếu Chủ sẽ đạt đến một độ cao chưa từng có.
Mà những người từng âm thầm cười nhạo hay xem nhẹ Nữ Hoàng sẽ chỉ có thể ngậm miệng, xấu hổ vì sự ếch ngồi đáy giếng của mình.
Thì ra ngay từ đầu, Côn Lôn Nữ Hoàng đã hoàn toàn tin tưởng đệ tử của mình một cách có cơ sở, có căn cứ mà không phải mù quáng.
Lần lượt những chướng ngại vật từng khiêu khích Côn Lôn Thiếu Chủ như Phạm Chí, như Thiên Lãm…nhận về kết quả thảm thương.
“Bất quá, Lâm Tích là nhân vật chưởng khống Thời Gian cùng Không Gian, muốn đánh bại cũng không phải chuyện đơn giản!” Không ít cường giả suy tư.
Từ khi Thiếu Đế Chi Chiến bắt đầu, bọn hắn đã chứng kiến Lạc Nam qua nhiều trận chiến, kinh lịch qua nhiều đối thủ khác nhau.
Nhưng Lạc Nam vẫn chưa đụng độ với bất kỳ đối thủ nào sở hữu cả Không Gian và Thời Gian như Lâm Tích.
Ở vòng thứ hai, khi Lâm Tích đang muốn cùng Lạc Nam chiến đấu thì bất ngờ bị Lạc Kỳ Nam tuyên chiến đưa đi, dẫn đến Lâm Tích vẫn chưa có cơ hội cùng Lạc Nam xung đột.
Cho nên, các cường giả đối với trận chiến sắp diễn ra khó thể suy đoán được kết quả.
Mặc dù có sự xuất hiện của Hư Vô, nhưng sự thần bí của Thời Gian và Không Gian vẫn luôn là một ẩn số.
“Lâm Tích sao…” Tuế Nguyệt Nữ Đế ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía thiếu nữ có diện mạo bình thường kia.
Từ trên người đối phương, nàng cảm nhận được thiên phú về mặt Thời Gian và Không Gian không kém chút nào so với Đệ Tử của mình.
Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng phải thừa nhận, nếu gặp được Lâm Tích sớm hơn, có lẽ nàng cũng phải động lòng thu nhận đệ tử.
…
“Không ngờ có thể nhìn thấy ngươi ở nơi này…”
Không gian giữa đấu trường gợn sóng, thân ảnh Lâm Tích từ trong đó bước ra, ánh mắt khóa chặt lấy Lạc Nam mở miệng.
“Haha, còn ta thì cảm thấy đây có lẽ là cơ hội tốt để chấm dứt ân oán giữa chúng ta!” Lạc Nam cười cười, bỗng nhiên lãnh liệt nói:
“Sinh Tử Chiến, có dám không?”
“Ừm?” Tròng mắt Lâm Tích co rút lại.
Toàn trường rùng mình, không dám tưởng tượng nhìn lấy Lạc Nam.
Sinh Tử Chiến, khiêu chiến sinh tử?
Lạc Nam muốn quyết đấu sinh tử với Lâm Tích?
Dựa vào biểu hiện của hai người, xem ra đã từng nhận biết, hơn nữa mối quan hệ còn không đơn giản…
Lạc Nam mặc dù có đôi khi bá đạo, nhưng các cường giả ở đây đều tán đồng hắn làm người đường đường chính chính, ân oán phân minh.
Trong các trận chiến, chỉ những kẻ thù, những người đối địch và sinh ra sát tâm với hắn mới bị hắn chém giết.
Còn những đối thủ bình thường, Lạc Nam cũng đến điểm là dừng, chưa từng có ý giết hại dù đã có cơ hội.
Vậy mà giờ đây, khi Lâm Tích còn chưa động thủ, Lạc Nam đã muốn ước chiến sinh tử rồi?
Lời nói của Lạc Nam khiến ngay cả chúng nữ của Làng Nhất Thế cũng giật mình, nam nhân của mình vốn là người thương hoa tiếc ngọc a…
Các nàng quá hiểu tính cách của Lạc Nam…trừ khi Lâm Tích đã làm gì đó thật sự chọc giận hắn, ảnh hưởng đến người thân bên cạnh hắn, mới khiến hắn quyết tâm giết chết như vậy.
“Con mẹ nó, sao chơi lớn quá vậy?” Hắc Trư trừng mắt nhìn, bật người khỏi ghế, biểu lộ nghiêm túc đến cực điểm.
Mà bên trong khán phòng số 1, Quỷ Đỏ cũng nhíu chặt chân mày…
Bất kể là Lâm Tích hay Lạc Nam, bọn hắn đều cảm thấy không nên chết…
Rốt cuộc giữa hai người đã ẩn chứa những chuyện gì?
Chỉ có mấy nữ của Hậu Cung là biết chuyện gì xảy ra.
Lâm Tích này quả thật là một biến số không ổn định, nên giết!
Lâm Tích hít sâu một hơi, cười lạnh nhìn Lạc Nam truyền âm: “Muốn giết ta diệt khẩu đến thế rồi sao?”
Lạc Nam thản nhiên thừa nhận gật đầu, truyền âm đáp lại: “Ngươi chẳng phải cũng nghĩ giống ta sao?”
Trận chiến ở Việt Long Tinh năm đó, Lạc Nam biết được Lâm Tích có công pháp Cấm Kỵ, mà Lâm Tích cũng biết Lạc Nam sở hữu Thiên Đế Biến cùng Nghịch Long Huyết Mạch.
Hai người đều nắm bí mật động trời có thể đẩy người kia vào thế vạn kiếp bất phục.
Lạc Nam không muốn mạo hiểm, để một kẻ thù cũ nắm giữ bí mật của mình vẫn còn sống sót tiêu dao tự tại, như vậy quá mức nguy hiểm, không cẩn thận sẽ ảnh hưởng đến cả những nữ nhân bên cạnh mình.
Đối với người mang Cấm Kỵ như Lâm Tích, mọi thủ đoạn khác rất khó thành công…điển hình như dùng Chiêu Tướng Lệnh để thu phục là điều bất khả thi, bởi vì Chiêu Tướng Lệnh đừng mong có thể tác động lên người tu luyện Cấm Kỵ Công Pháp.
Vì thế, hắn sẽ không ngần ngại lấy mạng Lâm Tích khi có được cơ hội.
Huống hồ năm xưa, trước khi bị Lạc Nam đẩy lùi, Lâm Tích còn điên cuồng đến mức từng muốn hãm hại toàn thể Việt Long Tinh chôn vùi.
Hành vi phát rồ như thế của Lâm Tích, Lạc Nam không cho phép mình bỏ qua…
Nữ nhân này, hắn muốn giết!
Mà tương tự, một nữ nhân quyết đoán, xem lợi ích của mình vượt trên tất cả như Lâm Tích cũng sẽ không muốn một kẻ biết mình sở hữu Cấm Kỵ nhởn nhơ sống sót.
Lâm Tích cũng muốn giết hắn.
Cớ sao không nhân trận chiến lần này để định ra sinh tử? một lần giải quyết tất cả mọi việc.
“Chiến thắng được một đám lâu la khiến ngươi bị ảo tưởng không ít…” Lâm Tích cười chế nhạo nói:
“Chỉ bằng từng ấy thực lực, ngươi đã dám cùng ta chiến sinh tử?”
“Đừng nói nhảm, ngươi có dám?” Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng.
“Có gì không dám?” Lâm Tích ngạo nghễ:
“Thế gian này người muốn giết ta có rất nhiều, thêm một kẻ như ngươi cũng chẳng phải chuyện lớn…Lâm Tích này vẫn có thể sống đến ngày hôm nay!”
“Tốt!” Lạc Nam nhếch miệng.
…
KENG KENG…
Theo hai tiếng kiếm ngâm, hai tay Lâm Tích đã xuất hiện một cặp Song Kiếm…
Một thanh Kiếm màu trắng trong suốt như ngọc thạch được cầm ở tay phải, có thể xưng Bạch Kiếm.
Một thanh Kiếm đen kịch thần bí và đen tuyền cầm ở tay trái, có thể gọi Hắc Kiếm.
Mà bên trên Bạch Kiếm lúc này, chỉ thấy Thủy Đế Lực và Băng Đế Lực chậm rãi tiến ra, phiêu phù bên trên.
Phía trên Hắc Kiếm là Hắc Ám Đế Lực hòa lẫn Hỏa Đế Lực…vô cùng khủng bố.
“Bốn loại Đế Lực?!” Lạc Nam trong lòng trầm xuống.
Tình cảnh này cũng khiến không ít người giật mình, chẳng nghĩ đến Lâm Tích ngoại trừ Không Gian và Thời Gian, lại sở hữu bốn loại Đế Lực ở tuổi tác như vậy.
Lâm Tích trong lòng cười nhạt…
Nhiều năm qua cướp đoạt và tích lũy tài sản, thực lực và thủ đoạn của nàng làm sao có thể dậm chân tại chỗ?
Ở hạ giới, muốn có thêm Linh Căn là một việc khó khăn, nhưng ở Tiên giới bao la này, kiếm vài loại Linh Căn Quả cũng chẳng phải điều gì ghê gớm.
Vì để gia tăng sức mạnh cũng như thủ đoạn chiến đấu, Lâm Tích từng ăn vào bốn loại Linh Căn Quả phân biệt là Băng Hệ, Thủy Hệ, Hắc Ám Hệ và Hỏa Hệ, sau đó còn tiêu hao rất nhiều tài nguyên đem chúng nâng lên thành Đế Lực khi chưa thành Đế.
Hắc Bạch Song Kiếm cũng là một cặp Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo…
Chưa kể đến Thời Gian và Không Gian, chỉ với bốn loại Đế Lực, Lâm Tích đã là một nhân vật cực kỳ đáng gờm.
KENG!
Nhưng mà…ngay khi Lạc Nam rút ra Lạc Hồng Kiếm, Lâm Tích bất chợt rùng mình, cảm giác khó chịu bao phủ toàn thân.
Bởi vì Lâm Tích vẫn cảm giác được lực lượng của mình e sợ khi phải tiếp xúc với Bá Lực.
Nguyên nhân vô cùng đơn giản, mặc dù đều có bốn loại Đế Lực, nhưng Đế Lực của Lạc Nam được hội tụ từ rất nhiều Dị Thuộc Tính, bản chất của nó vốn dĩ cao cấp hơn rất nhiều so với Đế Lực tự nhiên của Lâm Tích.
Hắc Bạch Song Kiếm cũng sinh ra cảm giác kiêng dè trước uy thế của Lạc Hồng Kiếm, đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo không giúp chúng nó phát huy được toàn bộ sức lực trước Binh Nhân Tộc.
“Không được, nếu chỉ dựa vào bấy nhiêu đó chưa đủ để đánh với tên quái thai Lạc Nam này!” Hắc Chồn hít sâu một hơi nói ra.
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
Lạc Nam không cho Lâm Tích quá nhiều thời gian suy nghĩ, Tốc Biến triển khai.
Vừa mới tiếp cận, hắn đã thi triển một trong những thế công mạnh nhất của mình.
21 đường Hãm Quân Xa Luân kết hợp Hồng Hoang Tiên Văn và Bá Lực, nhắm ngay đầu Lâm Tích bổ xuống.
RĂNG RẮC…
Uy thế dữ dội khiến không gian nổ tung…
Nhưng ngay khi thế công của Lạc Nam sắp chạm mục tiêu, chỉ thấy Lâm Tích thanh lãnh mở miệng:
“Nghịch Đảo Thời Gian!”
Lời vừa dứt, Lạc Nam chỉ cảm thấy một cổ thời gian chi lực tác động vào xung quanh mình.
Thoáng chốc, như một cuốn phim đảo ngược, hắn trở về vị trí ban đầu, Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển rút ngược lại, Lạc Hồng Kiếm vắt vào trên lưng.
Tác động thời gian…
Cùng lúc đó, Lâm Tích cũng biến mất ngay tại chỗ, Hắc Bạch Song Kiếm ngân vang, mang theo bốn loại Đế Lực trảm xuống đầu Lạc Nam.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm mang theo Bá Lực bao trùm gào thét mà ra, Vạn Kiếm Quy Tông, đâm thẳng vào Hắc Bạch Song Kiếm.
Lâm Tích cắn răng lùi bước.
Lạc Nam quay lưng, Phật Nộ Hàng Ma Quyền ngạo nghễ tiến ra, cuồng bạo nhắm mặt nữ nhân đấm thẳng.
“Không Gian Phòng Ngự!” Lâm Tích vẫn vô cùng điềm tỉnh, Hắc Bạch Song Kiếm liên tục bay múa đánh bay đám Vũ Hoàng Kiếm, đồng thời cùng lúc kết ấn.
Theo sau đó, tầng tầng lớp lớp không gian kiên cố được hình thành, ngăn tách giữa nàng và Lạc Nam.
Phật Nộ Hàng Ma Quyền đấm vào, Không Gian như thủy tinh phá toái, hóa thành vô số mảnh vụn phiêu tán, nhưng chúng nó đã thành công ngăn cản Phật Nộ Hàng Ma Quyền đánh vào Lâm Tích.
Mà thân thể của Lâm Tích chẳng biết từ bao giờ đã biến mất tại vị trí cũ, như cá gặp nước luồn lách trong hư không.
GÁY!
Lạc Nam vội vàng thả ra vô số Xích Nha Hắc Ám xuyên thủng hư không, tiến hành dò tìm tung tích của Lâm Tích.
Rất nhanh, hắn đã phát hiện…
Bá Lực Chưởng ngưng tụ trong tay, hướng về một góc Đấu Trường bắn mạnh mà đến.
“Chết!”
Nhưng mà ngay lúc này, có đến bốn thân của Lâm Tích từ trong không gian bước ra vây quanh Lạc Nam.
Mỗi người đều cầm Hắc Bạch Song Kiếm, mỗi người đều sở hữu bốn loại Đế Lực.
Ám sát trực diện!
…
Chúc cả nhà ngủ ngon.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...