Tổng Tài Ngược Thê Yêu Không Lối Thoát Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ


Bên trong đan điền, Kiếp Lôi Đỉnh vốn có Cửu Sắc Lôi Kiếp liên tục thét gào, nay bên trên thân đỉnh lại phủ lên một tầng Hoàng Kim Lôi Giáp cực kỳ uy vũ, Hoàng Kim Lôi Đình lấp lóe, xung quanh có Vạn Kiếm Lôi bay lượn, oai hùng đến cực điểm.

Lạc Nam cùng Âu Dương Thương Lan luyện hóa xong Cương Giáp Hoàng Kim Lôi, khiến khoảng cách đến Đại Tôn của mình càng gần thêm một chút.

“Nàng luyện hóa Bạo Loạn Chiến Ma trước tiên, sau đó chúng ta lại song tu trao đổi Ma Vật, khi đó nàng sẻ sở hữu cả hai loại Ma Vật!” Lạc Nam đề nghị nói.

“Ừm!” Âu Dương Thương Lan ngoan ngoãn gật đầu, tiến đến câu thông Bạo Loạn Chiến Ma.

RỐNG!
Bạo Loạn Chiến Ma gầm lên một tiếng, hóa thành vô cùng vô tận Ma Lực tinh khiết tiến vào cơ thể nàng.


Thời gian dần trôi trong Gia Tốc Trận.

Mọi thứ diễn ra thuận lợi theo đúng ý Lạc Nam, Âu Dương Thương Lan thành công luyện hóa Bạo Loạn Chiến Ma.

Hắn lại cùng nàng song tu, thông qua Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, dùng Hồng Hoang Ma Văn dẫn dụ Bạo Loạn Chiến Ma trao đổi.

Âu Dương Thương Lan thành công sở hữu hai loại Ma Vật, tu vi như tùy thời tùy lúc có thể bùng nổ, lại chưa thể chuyển hoá tất cả Tôn Lực thành Đế Lực, tiếp tục bị kẹt ở Bán Đế.

Mà Lạc Nam cũng chỉ cười khổ lắc đầu, bởi vì tu vi Tiên Tôn của hắn vẫn dậm chân ở Đại Tôn, chậm chạp không tiến, cực kỳ khó đột phá.

Bất quá thay vào đó, Ma Đỉnh bên trong Đan Điền càng trở nên to lớn và cường đại, sự gia nhập của Bạo Loạn Chiến Ma khiến nó như hổ mọc thêm cánh, Ma Lực đen kịch ẩn chứa sự uy nghiêm, Ma Thần Tướng tùy thời có thể xuất thế chinh chiến.

“Tiểu Nam, thiếp muốn giải Ma Ấn, đột phá Đế Giả!” Âu Dương Thương Lan nghiêm nghị nói.

“Dục tốc bất đạt, nàng đừng lộn xộn!” Lạc Nam nghiêm túc lắc đầu.

Nói đùa sao? Nàng vừa mới luyện hóa hai loại Dị Vật và Ma Vật, tu vi đã ở ranh giới bùng nổ.

Chỉ cần thêm một ít thời gian chuyển Tôn Lực thành Đế Lực, đột phá Đế giả ở trong tầm tay, cần gì mạo hiểm giải Ma Ấn?
“Yên tâm, thiếp sẽ không mạo hiểm giải trừ toàn bộ Ma Ấn, chỉ giải trừ một nửa mắt xích mà thôi, có chàng hỗ trợ chắc chắn không có nguy hiểm!” Âu Dương Thương Lan cân nhắc kỹ lưỡng nói.

“Thật không đó?” Lạc Nam âm thầm nghi ngờ.

Đã bị Độc Cô Ngạo Tuyết tính kế một lần nên lần này Lạc Nam cũng hơi rén.

Sợ Âu Dương Thương Lan làm liều, đẩy hai người vào tình trạng cửu tử nhất sinh.

“Hừ, chàng giúp Tiểu Tuyết giải khai hết Ma Ấn đột phá Ma Đế rồi, vì sao không giúp thiếp?” Âu Dương Thương Lan cười lạnh, liếc xéo mắt.


“Làm sao nàng biết?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm.

Cứ tưởng Độc Cô Ngạo Tuyết áp chế tu vi xuống Bán Đế, Âu Dương Thương Lan sẽ không biết mới đúng chứ?
“Haha!” Âu Dương Thương Lan cười tủm tỉm: “Đừng quên bọn thiếp có thể cảm ứng được Ma Ấn của nhau!”
“Tiểu Tuyết hiện tại không còn Ma Ấn, làm sao qua mắt được thiếp? đừng tưởng áp chế tu vi là giấu được!”
Lạc Nam vỗ vỗ trán, hắn quên mất điều này.

Hậu nhân Tiên Ma Cung có thể cảm ứng được nhau thông qua Ma Ấn và Tiên Ấn, hiện tại Độc Cô Ngạo Tuyết không còn Ma Ấn, Âu Dương Thương Lan chẳng thể cảm ứng được là điều thường tình.

Khoan đã, nói như vậy thì ngay cả Đình Manh Manh cũng đã phát hiện Độc Cô Ngạo Tuyết đột phá Ma Đế, chẳng qua nha đầu này không biểu hiện ra ngoài, thực chất trong lòng đang rất nôn nóng đây mà…
Nghĩ đến đây, hắn càng thêm bức thiết rèn đúc Đan Điền cho Đình Manh Manh, không thể để nha đầu biến thành trẻ sơ sinh khi đột phá Ma Đế được.

“Nói đi! Chàng làm sao giúp Tiểu Tuyết giải hết Ma Ấn?” Âu Dương Thương Lan trừng mắt chất vấn, một tay thò xuống bắt lấy tiểu huynh đệ của hắn nắm chặt, thái độ uy hiếp.

“Là Tiểu Tuyết làm càn, nàng đừng có bắt chước!” Lạc Nam bất đắc dĩ, đem chuyện Độc Cô Ngạo Tuyết cố gắng mạo hiểm từ đầu đến cuối kể lại một lần.

“Không ngờ muội ấy lại là hậu nhân của Tam Trưởng Lão Tiên Ma Cung!” Âu Dương Thương Lan hít một ngụm khí lạnh:
“Hắn từng là kẻ được mệnh danh đệ nhất Kiếm Tu đương thời, luyện thành Cửu Tầng Kiếm Vực, vạn Kiếm tinh thông, gần đạp đến cảnh giới cuối cùng của Kiếm Đạo – Vạn Vật Hóa Kiếm!”
“Khủng bố như vậy?” Lạc Nam cả kinh.

Nhân vật như thế vậy mà chỉ là Tam Trưởng của Lão Tiên Ma Cung.

Khó có thể tưởng tượng những Nhị Trưởng Lão, Đại Trưởng Lão hay Cung Chủ mạnh đến mức độ nào.

Càng khó có thể nghĩ ra Tiên Ma Cung đã khủng bố như thế, Săn Ma Điện cùng Tru Tiên Điện các loại có thể diệt đi bọn hắn sẽ kinh thiên động địa như thế nào.

“Theo phong ấn ký ức ngày càng buông lỏng, thiếp cũng có được trí nhớ về không ít tiền bối Tiên Ma Cung!” Âu Dương Thương Lan cực kỳ nghiêm túc:
“Tam Trưởng Lão – Kiếm Ma Độc Cô Bại Thiên chính là Gia Chủ của Độc Cô Gia, mà Độc Cô Gia là một trong những thành viên nồng cốt của Tiên Ma Cung tại thời điểm đó, hiện tại xem ra toàn bộ Độc Cô Gia chỉ còn lại một mình Tiểu Tuyết!”
“Ừm…” Lạc Nam thương cảm gật đầu.

“Tiểu Tuyết có được Tàn Kiếm Ma Hồn thật ngoài dự liệu của thiếp!” Âu Dương Thương Lan hơi hâm mộ nói:
“Chỉ tiếc dù hiện tại đã giải khai một phần Ma Ấn, thiếp vẫn không cảm giác được dấu hiệu tồn tại của Ma Vật, xem ra là thiếp không có!”
“Không có Ma Vật, nàng vẫn có ta!’’ Lạc Nam an ủi.

“Đừng có đánh trống lãng, mau trợ giúp thiếp đột phá Ma Đế!’’ Âu Dương Thương Lan phong tình vạn chủng liếc xéo hắn.

“Được!” Lạc Nam không tiếp tục từ chối.

Hắn tin tưởng Âu Dương Thương Lan sẽ biết phân nặng nhẹ.



ẦM ẦM ẦM ẦM…
Phong vân biến sắc, tinh không thét gào.

Bên trên Ngũ Long Đế Cung, Lạc Nam sóng vai đứng cùng Đế Vũ Phong Ảnh.

Ánh mắt hai người chăm chú nhìn ra giữa tinh không, nơi Âu Dương Thương Lan đang phải đối mặt với Đế Kiếp khủng bố.

Sau khi giải phóng một nửa Ma Ấn, cộng thêm tích lũy trước đó từ việc luyện hóa Cương Giáp Hoàng Kim Loại và Bạo Loạn Chiến Ma, Âu Dương Thương Lan chính thức bước vào Đế Giả.

Độ kiếp ngoài Tinh Không…
Mà đối mặt với nàng, chính là tầng tầng lớp lớp Mâu Vực, những nhát Đâm cường đại cho quy tắc vũ trụ tạo ra, pha lẫn Đế Uy dữ tợn.

Cũng như Đao và Kiếm, Mâu và Thương giống như kỳ phùng địch thủ vậy.

So với Độc Cô Ngạo Tuyết, quá trình Độ Kiếp của Âu Dương Thương Lan chẳng hề đơn giản hơn là bao.

Phải toàn lực ứng phó.

“Không ngờ ngươi biết đến sự khác biệt giữa độ kiếp trong thế giới và độ kiếp ngoài tinh không…”
Nhìn lên Âu Dương Thương Lan, Đế Vũ Phong Ảnh hết sức phức tạp nói với Lạc Nam.

“Nàng biết sao?” Lạc Nam giật mình hỏi.

Hắn chỉ mơ hồ cảm thấy đột phá ngoài Tinh Không sẽ mang đến lợi ích to lớn, nhưng còn chưa rõ ràng cụ thể.

Đế Vũ Phong Ảnh liếc nhìn hắn, không có gì che giấu nói:
“Bệ Hạ năm đó đích thân hạ lệnh chiến tướng và cường giả dưới trướng mình chỉ được phép đột phá ngoài Tinh Không, nói là có sự khác biệt về sau này, nhưng nguyên nhân cụ thể thì Bệ Hạ cũng chẳng nói rõ!”
Lạc Nam có chút trầm tư, nếu đúng như Đế Vũ Phong Ảnh nói, như vậy chắc hẳn Nghịch Long Đế đã biết gì đó, lại không tiện giải thích.

Đế Vũ Phong Ảnh có chút hoảng hốt nhìn sang Lạc Nam…
Nam nhân này quá mức thần bí, khiến nàng đi từ kinh ngạc này đến chấn kinh khác.

Sau khi chứng kiến thủ đoạn của hắn, được Độc Nhi, Hỏa Nhi mấy nữ mang theo đi dạo một vòng Linh Giới Châu…Trong lòng Đế Vũ Phong Ảnh sinh ra một ý nghĩ khiến nàng cảm thấy hoang đường, nhưng lại có căn cứ để tin tưởng.

Nam nhân này…có lẽ thật sự sẽ thành công vào một ngày nào đó.

Thậm chí sự tồn tại của nàng đối với hắn cũng giống như dệt hoa trên gấm, có cũng được mà không có cũng chẳng sao…
Mặc dù Nghịch Long Đế là nam nhân nàng kính phục nhất thế gian, vốn không nguyện ý thừa nhận bất kỳ ai có thể sánh bằng hay vượt qua hắn.


Nhưng Lạc Nam đã chứng minh cho nàng thấy, suy nghĩ của mình nực cười đến mức nào.

Bất Tử Thụ…Cửu Diệp Liên Hoa…
Đế Vũ Phong Ảnh không dám tưởng tượng một người mang theo vận khí nghịch thiên đến mức độ nào mới có thể cùng lúc sở hữu hai thứ đó.

Thiên Đạo Chi Tử? Khí Vận Chi Tử?
Không!
Sợ rằng dù là Thiên Đạo Chi Tử hay Khí Vận Chi Tử cũng chẳng thể có được cơ duyên kinh hồn như vậy.

Đế Vũ Phong Ảnh đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu năm đó…Nghịch Long Đế có được một trong hai dù là Bất Tử Thụ hay Cửu Diệp Liên Hoa, thì có lẽ kết cục của hắn có thể đã thay đổi.

Cửu Diệp Liên Hoa có thể cải tử hồi sinh, Nghịch Long Đế chắc chắn không táng thân dưới Kiếp.

Bất Tử Thụ trang bị số lượng lớn cho quân đội, sẽ trở thành con bài khủng bố đến mức độ nào?
Thử tưởng tượng, Phong Lâm Hỏa Sơn Quân mỗi một thành viên được trang bị 10 cái lá Bất Tử Thụ thì sao?
Chắc chắn sẽ là ác mộng cho mọi kẻ địch, như quân đoàn bất tử quét ngang chiến trường.

Ít nhất, Đế Vũ Phong Ảnh dám khẳng định, nếu có được Bất Tử Thụ hộ thân, Phong Ảnh Quân của nàng sẽ không phải thê thảm như vậy.

“Trận chiến năm đó, Phong Ảnh Quân của nàng hiện tại thế nào?” Bên tai vang lên thanh âm quan tâm của Lạc Nam.

“Toàn diệt!” Đế Vũ Phong Ảnh hít một hơi, giọng điệu vẫn còn run rẩy.

Lạc Nam tròng mắt co rút lại, khó có thể tin nhìn lấy nàng.

“Phong Lẫm Hỏa Sơn Quân trong trận chiến năm đó bị Thiên Binh Thiên Tướng và Phần Thiên Tước Quân vây công, sau lưng còn có Trận Đế phò trợ!” Đế Vũ Phong Ảnh ánh mắt dần chuyển đỏ, chậm rãi kể lại:
“Thiên Binh Thiên Tướng và Phần Thiên Tước Quân chỉ ra sức cầm chân Sơn Cự và Hỏa Kỵ, mục tiêu tàn sát chính của bọn hắn chính là Phong Ảnh và Lâm Hồn!”
“Đơn giản bởi vì xét về khả năng phòng ngự, Phong Ảnh Quân và Lâm Hồn Quân không thể sánh bằng Sơn Cự cùng với Hỏa Kỵ, nhưng sự khó chịu và nguy hiểm lại nhiều hơn!”
“Phong Ảnh có tốc độ kinh khủng hoành hành ám sát, Lâm Hồn thì công kích trực diện vào Linh Hồn địch nhân cực kỳ nguy hiểm!”
“Vì thế ngay từ đầu, đối tượng mà quân địch ưu tiên tiêu diệt chính là Phong Ảnh và Lâm Hồn!”
“Nghịch Long Đế có phản đồ là điều không ai lường trước, bọn hắn đã chuẩn bị sẳn sàng và tập kích bất ngờ, chúng ta chỉ có thể hỗ trợ lẫn nhau vừa đánh vừa rút, với hy vọng bảo toàn lực lượng càng nhiều càng tốt!’’
“Ta chỉ huy Phong Ảnh Quân di chuyển với tốc độ tối đa, mục tiêu là ám sát những cường giả mạnh nhất bên phe địch, giảm bớt áp lực cho toàn quân!’’
“Đáng tiếc đối thủ đã chuẩn bị quá đầy đủ, Trận Đế bên phía địch ra tay bố trí trận pháp đem Phong Ảnh Quân cô lập, một vị Trưởng Lão của Thiên Đình càng là tinh thông Không Gian, gia cố tầng tầng lớp lớp!”
“Phần Thiên Tước Quân của Chu Tước Nhất Tộc ở bên ngoài điên cuồng phóng thích Phần Thiên Hỏa Pháo, đem Chu Tước Thánh Hỏa đốt cháy thương khung, dùng hỏa công diệt đi Phong Ảnh Quân!”
Nghe đến đây, Lạc Nam nhịn không được hỏi: “Bên phía Nghịch Long Đế không có Trận Đế sao?”
Dựa theo lời của Đế Vũ Phong Ảnh, mấu chốt dẫn đến Phong Ảnh Quân bị diệt là do Trận Đế ra tay, đem Phong Ảnh Quân vây nhốt.

Vậy tại sao Trận Đế bên Nghịch Long Đế không đứng ra hỗ trợ, giải trừ Trận Pháp cứu ra Phong Ảnh Quân?
“Dưới trướng Bệ Hạ năm đó có đến lục đại Trận Đế phò trợ!” Đế Vũ Phong Ảnh cười khổ:
“Nhưng có đến hai người trong số đó là huynh đệ kết nghĩa của Long Ngạo Thiên!”
Lạc Nam trầm mặc.

Có thể tưởng tượng, nếu hai vị Trận Đế kia cũng đi theo Long Ngạo Thiên phản bội Nghịch Long Đế, sẽ ảnh hưởng to lớn như thế nào đối với tình hình chiến cuộc.

Bởi vì bên phía đối thủ số lượng Trận Đế chưa chắc sẽ ít.


Chẳng trách không có Trận Đế nào đứng ra hỗ trợ Phong Ảnh Quân.

“Tốc độ của ta ngươi cũng đã thấy, nhanh nhất trong Phong Ảnh Quân, vì thế ta kịp thời thoát đi khi Trận Pháp ập xuống vây nhốt!” Đế Vũ Phong Ảnh cười thê lương:
“Vốn ta muốn ám sát tên Trận Đế kia để giải cứu Phong Ảnh Quân, nhưng lại bị phó tộc trưởng Chu Tước Tộc nhắm đến, tốc độ của kẻ này gần sánh bằng ta!”
“Ta và Phó Tộc Trưởng Chu Tước Tộc đại chiến, mãi đến khi Phong Ảnh Quân toàn diệt, chỉ đành dựa vào tốc độ vượt trội đào tẩu, nhưng tu vi cũng bị đánh rơi xuống Đế Giả…trốn chui trốn nhũi vô số năm qua!”
Đế Vũ Phong Ảnh giọng điệu đầy chế giễu chính mình.

Mặc dù lần đó, Phó Tộc Trưởng Chu Tước Tộc cũng bị nàng ép đến mức phải thiêu đốt Linh Hồn Bổn Nguyên liều mạng, nhưng bấy nhiêu đó không khiến Đế Vũ Phong Ảnh tự hào.

“Haizz…” Lạc Nam thở dài an ủi: “Có trách thì chỉ trách đối thủ chuẩn bị quá kỹ càng, đã nghiên cứu rõ ràng ưu và nhược điểm của Phong Lâm Hỏa Sơn Quân, lại còn chiếm được tiên cơ khi Long Ngạo Thiên phản bội!”
Khác với Cự A Man bị đánh vào luân hồi, Đế Vũ Phong Ảnh tham chiến từ đầu đến cuối trận, vì thế nàng hiểu rõ kết cục của cuộc chiến, diễn tả lại đủ khiến Lạc Nam tưởng tượng ra sự khốc liệt.

Nhưng mà nên nhớ rằng, chiến trường của Phong Lâm Hỏa Sơn Quân với Thiên Binh Thiên Tướng cùng Phần Thiên Tước Quân chỉ là một gốc bên trong đại chiến năm đó mà thôi.

Có thể nghĩ, sự khốc liệt của toàn cảnh sẽ đạt đến mức độ nào.

Vùi lắp tinh không, toái vỡ tinh thần, hủy thiên diệt địa…
“A Man…à không, Thiên Cuồng chính là em vợ ta!” Lạc Nam nhìn Đế Vũ Phong Ảnh cười nói:
“Nếu nàng theo ta! Chúng ta xem như thân càng thêm thân…”
Đế Vũ Phong Ảnh nhìn thật kỹ hắn.

Nàng đã không nghi ngờ về những lời Lạc Nam từng nói về dã tâm của hắn từ khi chứng kiến Nghịch Long Huyết Mạch.

Bởi vì Nghịch Long vốn cực kỳ kiêu ngạo, dã tâm và sự bá đạo vô cùng mạnh mẽ.

Lạc Nam thân mang Nghịch Long, hắn sẽ khinh thường nói dối về lý tưởng và hoài bão của mình, bằng không sẽ đi ngược lại với đạo tâm, đừng mong lĩnh ngộ được sức mạnh toàn thịnh đến từ Nghịch Long Huyết.

Hơn nữa, Lạc Nam đã bày tỏ thành ý rất lớn đối với nàng qua việc không chút che giấu để nàng chứng kiến Cửu Diệp Liên Hoa và Bất Tử Thụ.

Đế Vũ Phong Ảnh hiện nay là người cô đơn, nàng chán ghét cuộc sống này của mình.

Là thời điểm nên thay đổi nó…
“Ta sẽ theo ngươi với một điều kiện!” Đế Vũ Phong Ảnh dứt khoát nói.

Đã từng là Nữ Tướng của Phong Ảnh Quân, nàng có đủ sự quyết đoán và bản lĩnh để nói thẳng suy nghĩ của mình.

“Nàng cứ nói!” Lạc Nam không vội đồng ý, hắn muốn nghe điều kiện của nàng.

“Bất kể ngươi có thống nhất được Tiên Ma hai giới hay không, bất kể dã tâm và lý tưởng của ngươi có thay đổi hay không, thì có một chuyện chắc chắn ngươi phải làm, chỉ cần làm được chuyện này, ta đời đời kiếp kiếp trung thành với ngươi!” Đế Vũ Phong Ảnh gằn từng chữ một:
“Dẹp loạn Long Tộc, giết Long Ngạo Thiên!”
Lạc Nam sững sờ giây lát, nhìn thẳng vào mắt nàng bật cười:
“Vừa đúng ý ta!”

Ngày mai là tròn hai năm tuổi Con Đường Bá Chủ, e sẽ cố gắng viết chương nhiều nhất có thể trong hai ngày cuối tuần này, xem như một phần quà nhỏ gửi đến tất cả mọi người, cảm ơn vì đã yêu thích và ủng hộ trong thời gian qua.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui