Chương 205:
“Không thể dùng tay phải sao?” Diệp Ánh Du hỏi lại lần nữa.
Nam Cung Hàn thu lại ánh mắt, trực tiếp đưa cô lên trước, đáp lại bằng hành động.
Lúc hai người đến sảnh yến hội, đám người đang nói chuyện im lặng trong một giây, sau đó chính là nhỏ giọng bàn luận.
Diệp Ánh Du nghe không rõ những nam thanh nữ tú cao cấp toàn thân mặc trang phục đắt đỏ, thân phận cao sang kia đang nói gì, nhưng lại có thể cảm giác được rất nhiều ánh mắt kỳ lạ đang nhìn mình.
Cô bình tính bước theo bước chân của Nam Cung Hàn, cô cũng không có bao nhiêu cmar giác đối với những bàn tàn của đám người kia.
Đầu tiên là cô đã chuẩn bị tâm lý, thứ hai là ở trường họ và công ty đều đã chịu đựng qua, tăng tường sức đề kháng.
“Tổng giám đốc Hàn.” Một người đàn ông hơi mập mặt trắng bệch kêu lên, đi về phía hướng hai người, trong tay dắt theo Triệu Hân.
Đến gần, ông ta có chút cung kính, nói: ‘Con gái nhỏ không hiểu chuyện, làm phiền đến anh, mong rằng hai nhà chúng ta có cơ hội hợp tác, xin thứ lỗi, tôi đồng ý nhường lại lợi nhuận dựa trên cơ sở đã có.”
Sau câu nói đó, ông ta nhẹ giọng, lại kéo Triệu Hân lại, nghiêm nghị nói: “Xin lỗi tổng giám đốc Hàn đi.”
Lúc Triệu Hân từ trong phong chạy ra đã sợ phát khóc.
Cô ta không dám giấu chuyện lớn như thế này, lập tức đi †ìm ba mình Triệu Sơn cho nên bây giờ mới có một màn này.
“Thật xin lỗi, Ngài Nam Cung, thật xin lõi, anh bỏ qua cho nhà chúng tôi đi” Cô ta lo lắng bất an xin lỗi, hốc mắt trong một giây ướt nhẹp.
Diệp Ánh Du nghe thấy cô nói thế, hiểu ra rằng, chỉ sợ là chuyện lúc đang trong phòng xép, là mấy lời nói trêu chọc của Triệu Hân dành cho Nam Cung Hàn.
Ánh mắt đồng cảm nhìn Triệu Hân, cô cũng không chỉ một lần bị Nam Cung Hàn làm cho nói ra mấy câu tương tự, nhưng cũng không có hiệu quả.
Nam Cung Hàn căn bản không phải người chỉ cần nghe được lời cầu khẩn sẽ thay đổi ý định.
Ngược lại là việc ba của Triệu Hân nhường lợi nhuận, còn có thể làm cho Nam Cung Hàn buông tha cho họ.
Nam Cung Hàn hừ lạnh một tiếng, nhìn chăm chằm Triệu Sơn, đến khi trên mặt ông ta đổ một giọt mồ hôi, mời không nhanh không chậm nói: “Cô ta động vào người phụ nữ của tôi.”
Triệu Sơn nhanh chóng nhìn Diệp Ánh Du một chút, hiểu chuyện gì, nói với Triệu Hân: “Con làm Cô Ánh Du bị thương? Làm sao lại không hiểu chuyện như thế, nhanh xin lỗi Cô Ánh Du đi!”
“Vết thương trên cánh tay cô ấy không phải là do con làm!” Triệu Hân hất tay ông ta ra, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Ánh Du: ‘Là cô mách lẻo với anh Hàn phải không? Diệp Ánh Du cô đúng là quá vô sỉ!”
Diệp Ánh Du bây giờ mới hiểu được câu kia của Nam Cung Hàn là đang vì cô đòi công bằng?
Nhưng Triệu Hân cũng nói không sai, tổn thương trên tay cô không phải là do cô ta làm.
Mà lại, cô lúc đó để chứng minh cho sự trong sạch của mình, mặc dù là đnag nói sự thật, bị Triệu Hân đẩy hai lần, nhưng cũng không thiếu hiềm nghi mách lẻo.
Nghĩ đến đây cô quân đến mức muốn chui vào kẽ đấy, mình tại sao lại có thể có hành động như thế, vấn là đối Nam Cung Hàn.
“Cô Triệu nói không sai, cô ấy không làm tôi bị thương, không cần truy cứu.”
Quần thì quân nhưng Diệp Ánh Du vẫn dùng tốc độ nhanh nhất giúp Triệu Hân làm sáng tỏ.
Đáng tiếng Triệu Hân một chút cũng không nhận ân tình của cô, căm tức nhìn cô, la hét âm ï nói: “Ai cần cô tỏ vẻ tốt bụng! Trà xanh lòng dạ hiểm độc, muốn lợi dụng tôi làm người tốt trước mặt cậu Hàn, không có cửa đâu! Tôi muốn để tất cả mọi người biết cô….
Ô ô… Ba, thả…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...