- Xin chào Phong tổng , tôi rất vinh hạnh khi người đã ghé qua buổi dạ tiệc này , thật cảm ơn người - Hàn lão gia cúi khom lưng chào hỏi.
- Hàn tổng đã mất công để mời tôi đến đây , tôi cũng không thể nào bỏ qua lòng tốt của Hàn tổng được - cô nhẹ nhàng ưu nhã mở miệng.
- Phong , mau qua chào hỏi tổng giám đốc một chút.
- Hàn Ngự ( Hàn lão gia ) khẽ liếc con trai nói nhỏ.
- Xin chào Phong tổng.
- anh gắt gao mở miệng.
- Ồ ! Chào Hàn thiếu gia , lâu rồi chúng ta mới gặp nhau nhỉ ? - Môi mỏng khẽ nhấc lên , một đôi con mắt sắc bén nhìn chằm chằm hai người trước mặt.
Nhớ lại người cha đã mất của mình , gia nghiệp bị cướp , bàn tay nhỏ nhắn như nắm chặt thành quyền.
- Đúng vậy.
Rất lâu rồi chúng ta mới gặp nhau.
Nhìn Phong tổng bây giờ thật khác với ngày xưa.
- giọng nói của anh có chút chế giễu.
Nhẹ với lấy ly rượu trên bàn , nhìn cô gái bên cạnh đang tức giận mà gắt gao ôm chặt cánh tay của anh , ánh mặt hiện lên tia khinh bỉ.
Giơ ly rượu vang trong tay lên , thanh âm bình tĩnh nói : - " Bạch tiểu thư, đã lâu không gặp nhau , nhìn thấy hai người hạnh phúc thế này , tôi thật sự thấy vô cùng an ủi " Những lời Phong Vân Lạc vừa hốt ra , câu nào cũng toàn là châm chọc , chế giễu .Vân Lạc nhìn khuôn mặt nhỏ không còn chút huyết sắc nào của cô gái kia mà trong lòng khẽ vui sướng.
Bước qua chỗ Ngọc Vy , cô khẽ nói nhẹ : - Không biết Bạch tiểu thư cướp đồ của tôi để dùng có thích không ? Bach Ngọc Vy tất nhiên là hiểu rõ, thân thể khẽ run rẩy, sau đó gắt gao kéo tay Lãnh Phong.
Phong Vân Lạc nhìn vẻ mặt châm chọc của cô ta, thật là buồn cười.
Cô chỉ liếc mắt một cái, sau đó nhẹ nhàng mở miệng uống ly rượu vang, nhấc nhẹ chân váy rồi đi đến chỗ ngồi của mình.
" Kế tiếp xin tuyên bố bưa tiệc chính thức bắt đầu " Hàn lão gia từ phía sau tấm rèm bước ra : - Tôi rất vinh dự khi được tiếp đón các vị khác quý ngày hôm nay , cũng như các vị đã biết , hôm nay tôi xin trao lại vị trí tổng giám đốc của công ty Hàn thị cho con trai cả của tôi là Hàn Lãnh Phong.
" Bụp , bụp " tiếng vỗ tay dưới khán đài vang lên thật to.
Bước đến chỗ cha ình đang đứng , anh liền nói vài lời : - Để không phụ lòng chờ đợi của cha tôi ,cũng như của mõi người , tôi sẽ cố gắng đưa Hàn thị vươn đến một tầm cao mới.
Dưới đài lại mang lên tiếng vộ tay lần nưa , ở hàng ghế đầu tiên , môi mỏng của người con gái khẽ nhắc lên " Hàn Lãnh Phong , trò chơi của chúng ta đã đến lúc bắt đầu " " Kế tiếp , xin mời các quý vị vui chơi thỏa thích ." Trong dạ tiệc, Phong Vân Lạc cầm ly rượu đi xã giao , tất cả mọi người đều biết cái tên Phong Vân Lạc, chỉ trong vòng năm năm đã trở nên thành công đặc biệt.
Cô chưa bao giờ lộ diện, hôm nay thật đúng là khiến mọi người mở rộng tầm mắt rồi.
"Phong tổng ,còn trẻ như vậy, thành công như vậy.
Thật khiến mọi người hâm mộ nhé ." Mấy người tiến lên cùng Vân Lạc chào hỏi, mặc dù không quên nịnh nọt vài câu.
- Đâu có , Minh tổng , mong được hợp tác dài lâu - cô cười đến say động lòng người.
Đây là lần đầu cô xuất hiện trước mặt nhiều người nên có chút mệt mỏi, xoa xoa bắp chân của mình, tìm một chỗ để ngồi.
Phong Vân Lạc ngồi trên ghế tựa, cầm một ly rượu vang uống một hớp.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...