Tổng Tài Lên Giường Đi


Mộ Bạch nhìn thấy bộ dáng mềm mại đáng yêu của Ly Ly, nhịp tim càng ngày càng tăng lên, tại sao tim anh lại đập mạnh như vậy, có chuyện gì xảy ra? Mộ Bạch cúi người xuống ngậm bộ ngực nở nang của Ly Ly, vừa liếm vừa mút mà trêu chọc cô.
Quý Ly Ly chỉ cảm thấy trong lòng c sng gợn, di hạ th chảy ra từng giọt nc, c theo bản năng nng ln hai chn, chặt chẽ m ly tht lng của Mộ Bạch, c mun nhiu hơn một chút, nhng khng dm lm cũng khng c ci dũng khí y. Bt luận by giờ Mộ Bạch đi vi c lm bt kđiu g, c đu khng c t cch đ hỏi, c chỉ gọi tn anh một lần, mỗi lần gọi cng lm cho c tha thiết chờ đợi tnh yêu của cô và anh: “Cố Mộ Bạch, Cố Mộ Bạch, Mộ Bạch..…”
Cô muốn nói, cô yêu anh....Thế nhưng, cô không có khả năng nói câu đó.
Dần dần, mắt của cô đã ẩm ướt, giọt nước mắt lăn xuống trên thân thể nóng hổi của cô : “Mộ Bạch..…….”
Ly Ly khàn giọng thét lên, nghẹn ngào kêu.
Ngón tay Mộ Bạch rốt cục cũng đi vào hạ thể của cô, cô rên rỉ càng làm cho anh phấn khởi, ngón tay dài nhẹ nhàng trượt, vuốt ve nhuỵ hoa ngọt ngào này.
Anh bỗng nhiên trở nên xấu xa mà hởi cô: “Cô gọi tên tôi làm gì? Nghĩ muốn cái gì, nói ra thì tôi mới biết được.” (haizzz- anh này ác wá truj)
Ly Ly vừa thở dấp vừa ngẩng đầu lên, mập mờ ở bên tai Mộ Bạch kêu lên : “Mộ Bạch..”
Mộ Bạch thấy cô không chịu nói ra, ngón tay của anh lại nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó giống như một con rắn xảo quyệt mà tiến vào nhụy hoa của cô mà nghịch ngợm. Nhụy hoa rất nhanh chóng bao chặt ngón tay anh lại, vừa ẩm ướt lại vừa trơn.
Ly Ly đầu tiên cảm thấy hơi đau xót, ngay sau đó cô cảm giác được ngón tay đang tiến vào hạ thể của mình, còn Mộ Bạch nằm trước ngực cô mà hôn, ngón tay anh theo nhịp mà cử động..…
Hai chân của cô cứng nhắc ở trên giường, trong miệng rên rỉ kêu lên: “Mộ Bạch..…tôi…”

“Cô làm sao? Cô đã ẩm ướt ...”
Mộ Bạch xấu xa, đem ngón tay của mình rút ra, một chất lỏng trắng bị kéo ra, lạnh lẽo dính vào cặp đùi mềm mại của cô. Anh bất thình lình ngẩng đầu, cắn vành tai của cô, trầm giọng nói ra những lời mị hoặc: “Cầu xin anh”
Hai chân Ly Ly run rẩy, cắn môi dưới, mơ hồ không rõ mà nói ra: “Em muốn anh……..Mộ Bạch”
Lòng Mộ Bạch giống như có một ngọn lửa bốc cháy, con ngươi của anh thoáng loé sáng, yên lặnh nhìn Ly ly, quần áo của anh không biết lúc nào đã xé rách, anh dụ dỗ nói với cô: “Sẽ rất đau, kiên nhẫn một chút..……”
Mới vửa nói xong, chỉ nghe thấy Ly Ly kêu lên một tiếng, hạ thể cô đau đớn rất nhanh truyền đi đến toàn bộ cơ thể, cô giãy giụa thét lên, không chịu để cho Mộ Bạch tiến thêm một bước.
“Đau! Rất đau.” Cô vốn đang phát sốt, mỗi dây thần kinh đều vô cùng nhạy cảm, cái loại cảm giác này giống như bị người ta cầm dao đâm cho cô một nhát, làm cho khuôn mặt cô rất nhanh cầm không được nước mắt, lắc đầu hô to: “Không muốn......Thật là đau.”
Mộ Bạch cắn răng, hít sâu, anh so với Ly Ly không tốt hơn bao nhiêu, dục vọng của anh vừa mới bùng nổ, lại bị kêu ngừng lại, anh làm sao có thể đồng ý, một tay ngăn chặn hai chân của Ly Ly đang làm loạn, một bên vừa lau mồ hôi vừa hôn cô.
“Ngoan, lập tức sẽ không đau nữa..…” –Anh thừa dịp trong lúc vỗ về liền cố gắng cử động, chỉ nghe Ly Ly lại thét lên một tiếng, anh vội vã hôn lên môi của cô, đem tiếng kêu của cô nuốt vào trong bụng.
Mộ Bạch nhìn thấy Ly Ly khoá chặt hai hàng lông mày, liền lấy tay ôn nhu vuốt ve trên khuôn mặt của cô, thế nhưng dục hoả của anh giống như khống chế không được, liền dùng sức trong thân thể Ly Ly mà tiến tới.
Màng trinh bị xé rách khiến cho Ly Ly đau đớn la lên, thế nhưng Mộ Bạch lại càng dùng sức mà va chạm, chặt chẽ đụng vào huyệt sâu nhất của cô, làm cô cho từ la hét chuyển sang rên rỉ: “A!A! Mộ Bạch...”
Mộ Bạch chế trụ bả vai của Ly Ly, giống như muốn đem cô tiến vào thân thể của mình, tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, hơi thở bất thình lình cứng lại, anh cảm thấy dục vọng của mình đã bị xào huyệt của Ly Ly kẹp chặt.
Ly Ly bất thình lình lên cao trào, cái này quả thật làm cho cả người cô co rút, lại làm cho cô cảm thấy vui sướng, cô lật ngược lại nằm trên người Mộ Bạch, bàn tay nhỏ bé vuốt ve lồng ngực của anh, cô len lén đưa lưỡi mình ra và liếm đầu vú của Mộ Bạch. Chỉ thấy Mộ Bạch thở dốc vì kinh ngạc, dùng sức vừa nhấc phần mông, thoáng cái thấy xào huyệt của cô ướt đẫm, Mộ Bạch ôm eo cô, khàn khàn giọng mà nói: “Em tới..….”

Ly Ly gian xảo cười một tiếng, ngay sau đó liền hiểu được ý tứ của anh, nằm trên người Mộ Bạch, cảm thụ cảm giác phập phồng khi hai tay anh vuốt ve trước ngực mình, cô từ từ cưỡi, cọ xát trên người anh, tay của Mộ Bạch cũng không khống chế được mà cầm lấy bầu ngực xinh đẹp của cô.
Ly Ly hoạt động thân mình càng ngày cành nhanh, tốc độ nhanh dần nhanh dần, hai người cùng nhau lên tới cao trào, một chất lỏng nhanh chóng tiến sâu vào thân thể cô, thật ấm..….

Ly Ly tỉnh lại lần nữa thì trời đã tối, cô thoáng nhấc tay liền cảm thấy cả người đau đớn không thôi. Mảnh giường bên cạnh lạnh lẽo không có hơi ấm, có lẽ Mộ Bạch đã sớm rời đi.
Cô liếc mắt một cái liền nhìn thấy hai viên thuốc cùng một ly nước ở bên cạnh giường, lng my c run rẩy, ngay sau đ lin lập tức hiu đợc s thuc kia l đ lm g! Mộ Bạch lm mọi chuyện rt cẩn thận, anh tuyệt đi sẽ khng đ chuyện *** ti hm qua lu lại một ci ngoi ý mun....
Ly Ly ti nhợt cời nhẹ, cầm ly thuc trn bn, khng cần nc lin nut vo trong bụng.
Thật ra c đã nghĩ mnh sẽ khng ung vin thuc ngừa thai ny, sau đó len lén rời khỏi đây, chuyện tối hôm qua phát sinh liền lưu lại một chút gì đó để hoài niệm, nhưng mà điều đó có thay đổi được gì đâu. Ý tứ của Mộ Bạch rất rõ ràng, mọi chuyện mà cô cùng anh đã làm không đại biểu cho việc gì cả.
Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, ý thức của Ly Ly trở nên mơ hồ, mí mắt ngày càng chìm, sau đó liền ngủ thiếp đi.
Đây chính là bệnh tới như núi sập, Ly Ly phát bệnh liền nằm trên giường mấy ngày liền.
Kể từ sau hôm đó, Ly Ly cũng không gặp được Mộ Bạch, ngay cả tối hôm đó anh cũng không quay trở về biệt thự, những ngày này đều do một người giúp việc mới do Mộ Bạch thuê đến để chiếu cố cô.
Nằm liên tục trên giường một tuần lễ, Ly Ly rốt cục không kiên trì nổi, cô cảm giác nếu như mình còn nằm nữa cả cơ thể cô sẽ bị tê liệt.

Sáng sớm, cô nhờ người giúp việc mà Mộ Bạch đưa tới mấy bộ quần áo, cô chọn cái váy màu xanh da trời, đeo lên trang sức trang nhã, trông cô cũng đã có sức sống hơn rất nhiều.
Ly Ly thừa dịp người giúp việc đang nấu ăn ở phòng bếp, len lén chạy ra phòng khách rồi nhanh chóng rời đi.
Có trời mới biết mấy ngày hôm nay cô bị đối xử như thế nào! Mộ Bạch không có ở đây, cô sống càng khó khăn hơn, không những mỗi ngày phải uống thuốc dưới sự giám sát của người giúp việc, lại không được đi ra khỏi phòng, cô muốn yêu cầu Mộ Bạch để cô có thể đi làm.
Thần a, Ly Ly cảm thấy thân thể mình bây giờ rất khoẻ, cả người tràn đầy khí lực! Người nào mà không biết Ly Ly nổi danh là người cuồng công việc. Liên tục một tuần không làm việc, đầu của cô đã muốn rỉ sắt.
Kêu taxi, Ly Ly phải đến công ty, thời gian bây giờ còn sớm, trong công ty vẫn chưa có người đến, cô một mình đi vào thang máy, đi đến phòng của tổng giám đốc, đi đến vị trí của mình nhưng lại ngẩn người, ..……
Đây là có chuyện gì xảy ra? Bàn làm việc của cô đâu? Hồ sơ của cô đâu? Còn có ngay cả con rùa mà cô nuôi cũng không thấy!
“Chị Quý”
Ly Ly nghe được có người gọi mình, quay đầu lại thì nhìn thấy tiểu trợ lí đang hoảng hốt nhìn mình.
“Tổng giám đốc Cố luôn nói chị bị bệnh nặng, nói chị phải nghỉ ngơi một thời gian dài, sao chị không ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, đến công ty làm gi?”
Khoé miệng Ly Ly có chút run rẩy, chỉ là lên cơn sốt mà thôi, đâu cần phải nghỉ ngơi nhiều.
“Bàn làm việc của tôi đâu?”
Không phải Mộ Bạch bụng dạ hẹp hòi, vì chuyện tối hôm đó mà khai trừ cô đi.
Tiểu trợ lí nhìn sắc mặt cô càng ngày càng đen, vội vã xua tay giải thích: “Cái đó, cái đó .. bàn làm việc của chị đã bị tổng giám đốc đem đến phòng làm việc của ngài ấy rồi.”
Ly Ly không giải thích được, nhìn tiểu trợ lì một chút, trong mắt tràn ngập sự không tin, vì thế, cô quyết định đi vào phòng của tổng giám đốc: “Để tôi đi xem một chút..…”

Vốn cô muốn đi theo Ly Ly vào phòng làm việc tổng giám đốc, nhưng mà đã nhìn thấy Ly Ly đi đến cửa, tiểu trợ lí còn chưa kịp kêu lên thì Ly Ly đã đẩy cửa vào.
Tiểu trợ lí che đi khuôn mặt tuyệt vọng, nhỏ giọng nói: “Chị Quý, tổng giám đốc đang ở trong phòng làm việc nha..…..”
Ly Ly cực kì kích động bước vào phòng làm việc của tổng giám đốc, liếc mắt liền nhìn thấy bàn làm việc ở góc phòng, còn có hồ sơ của cô cũng được sắp xếp gọn gàng, ngay cả con rùa mà cô nuôi, nhìn nó sống rất thoải mái a.
Lần này, tâm của Ly Ly như bị nuốt vào trong bụng.
Mới vừa rồi, cô thật sự rất sợ hãi Mộ Bạch sẽ không cần mình..…
Cô thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới chú ý một chút, bầu không khí trong phòng làm việc dường như có điều gì lạ, rõ ràng là máy điều hoà không bật, thế nào lại....lạnh như vậy? Ly Ly liền liếc mắt một cái, thiếu chút nữa bị vẻ mặt của đàn ông trước mặt mình hù doạ.
Sắc mặt của Mộ Bạch như vậy là sao, có hay không rất là....khó coi?
“Khụ Khụ, cái đó, Tổng giám đốc Cố......thật sớm a, ”.
Mộ Bạch nhếch miệng nhưng lại không nói gì.
Ly Ly không có cách nào, buộc lòng phải đi về phía trước vài bước, chẳng biết tại sao khi nhìn thấy Mộ Bạch, cô có cảm giác cô giống như người đã làm điều gì đó sai nhưng sợ người khác biết.
Có lẽ là do đêm đó ân ái, có lẽ là...
Cô không tự chủ được, gãi đầu, cười nhẹ: “Bàn làm việc của tôi như thế nào lại dời đến phòng làm việc của tổng giám đốc? Hiện tại tốt lắm, tôi muốn trở lại làm việc, nghĩ muốn cái gì, tôi sẽ đưa đến cho ngài, tôi sẽ kêu người đem bàn của mình ra ngoài.”
Ly Ly vừa mới quay người lại, sau lưng lại vang lên một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, không nhỏ mà truyền đến: “Lại đây!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui