Ngày hôm sau Tăng Khả Tuệ láy xe chở tiểu Nam đi ra mộ ba mẹ mình.
Quỳ trước mộ nước mắt Tăng Khả Tuệ chảy xuống liên tục trên gương mặt xinh đẹp
" Con gái bất hiếu đã 5 năm rồi chưa về thăm ba mẹ.
Ngày mẹ mất khi con chỉ mới 12 tuổi , ngày ba mất lại là ngày con sinh tiểu Nam.
Con gái thật bất hiếu khi ba mất con lại không về chịu tang , con xin lỗi nhưng lúc đó sức khỏe con không cho phép con về.
Đến khi con có thể về được thì tiểu Nam lại quá nhỏ không thể ngồi máy bay, đến khi tiểu Nam lớn hơn một chút thì con lại bận việc học rồi chăm con đi làm kiếm tiền.
Con thật là bất hiếu phải không ba mẹ " Tăng Khả Tuệ quỳ xuống mà nước mắt rơi lộp độp
" Mẹ , mẹ đừng khóc " tiểu Nam lau nước cho cô
" Ngoan , chào ông bà ngoại đi con "
" Dạ tiểu Nam chào ông bà ngoại ạ , con tên Tăng Thiên Nam là con của mẹ Tuệ "
Cả hai ở trong nghĩa trang được một lúc thì hai mẹ con đi về.
Dọc đường về thì đi ngang công viên tiểu Nam liền lập tức mè nheo với Tăng Khả Tuệ
" Mẹ , công viên ở đây cũng rất đẹp , chúng ta xuống chơi một xíu đi "
" Con muốn chơi sao? "
" Dạ ,một chút thôi mẹ "
" Được rồi , chỉ một chút thôi đó "
Tăng Khả Tuệ đậu xe bên lề mở cửa đi xuống.
Tăng Khả Tuệ ngồi nhìn tiểu Nam rồi nhìn sang những cậu bé khác được ba mình bế chơi cùng mà cô tủi thân .
Tiểu Nam chơi được một lúc thì chạy lại mẹ mình rủ chơi cùng .
" Mẹ , mẹ chơi với con đi "
" Nhưng mẹ đâu biết chơi "
" Mẹ chơi cùng con đi , mấy bạn đó ai cũng chơi cùng với ba hết "
Tăng Khả Tuệ nước mắt tự nhiên rớt xuống bởi câu nói vô tư của tiểu Nam.
Tiểu Nam vốn có IQ cao nên liền biết mình lỡ nói sai
" Mẹ , con không cần ba.
Con biết con không có ba , con xin lỗi sau này con không mè nheo nữa nên mẹ đừng khóc "
" Tiểu Nam ngoan , mẹ xin lỗi con.
Mẹ ra chơi với con được không ?"
" Con không chơi nữa , chúng ta về nhà đi mẹ , con đói bụng " tiểu Nam vuốt vuốt bụng nói
" Ừ , về mẹ nấu đồ ngon cho con nha "
" Dạ.
Mẹ ,con chỉ cần mẹ , con không cần ba đâu.
Con chỉ có mẹ sinh ra thôi nên mẹ đừng buồn nữa "
" Tiểu Nam con có buồn không khi mình không có ba như bạn bè ?"
" Dạ không , con chỉ cần mẹ thôi , sau này lớn lên tiểu Nam sẽ bảo vệ mẹ , kiếm thật nhiều tiền cho mẹ "
" Tiểu Nam mẹ xin lỗi "
" Mẹ con đói bụng , mình về thôi mẹ "
" Ừ , mình về "
5 năm trước Tăng Khả Tuệ không biết người mà mình bán thân là ai , vì vừa vào người đó đã lập tức đè cô ra giường mà không kịp bật đèn.
Khi xong việc người đó đã mặc quần áo vào và đi ra ngoài để cô một mình trên giường.
Quá khứ đó luôn ám ảnh Tăng Khả Tuệ và khiến cô không thể mở lòng với bất kỳ ai và một phần nữa cùng vì Tăng Thiên Nam .
......................
Cả tuần đó Tăng Khả Tuệ nhập học cho tiểu Nam ở trường lớn nhất thành phố A.
Tăng Khả Tuệ muốn con mình có điều kiện học tập tốt nhất để phát huy trí thông minh hơn người của cậu và cũng để bù đắp một phần nào đó cho tiểu Nam .
Hôm nay cô mặc đồ công sở trang nghiêm , tóc buộc cao lên và trang điểm sơ qua nhưng nhìn rất xinh đẹp cuốn hút vì hôm nay cô phải đến Đông Phương thị nhận việc.
Tăng Khả Tuệ đưa tiểu Nam đi học rồi mới đến tập đoàn , dù là lần đầu tiên đi học ở nơi xa lạ và bạn mới nhưng cậu bé không sợ hãi mà ngược lại rất phấn khởi .
Xe dừng trước cửa tập đoàn Tăng Khả Tuệ đeo kính đen và cầm túi xách đi xuống .
" Cô muốn tìm ai " tiếp tân hỏi
" Tôi là luật sư Tăng đến đây để nhận việc "
" Vâng , mời luật sư Tăng lên tầng 60 để gặp chủ tịch ạ , chủ tịch đã có căn dặn "
" Được "
Tăng Khả Tuệ bước vào thang máy đi lên phòng của Đông Phương Thiên Nhật .
* Cốc cốc cốc *
" Vào đi " Đông Phương Thiên Nhật ngã người về sau ghế xoay xoay chiếc bút trên tay
" Xin chào , tôi là Tăng Khả Tuệ " cô cúi đầu và tháo mắt kính xuống
" Luật sư Tăng mời ngồi "
Đông Phương Thiên Nhật chỉ tay ra sofa.
Cả hai ngồi xuống nhìn nhau , thư ký Trình lập tức gõ cửa đi vào mang cafe đưa cho hai người
" Mời "
" Được " Tăng Khả Tuệ lịch sự nâng ly cafe lên nhấp một ít
" Luật sư Tăng tập đoàn chúng tôi rất vui vì mời được người tài giỏi như cô về làm việc "
" Chủ tịch quá khen rồi , tôi không tài giỏi vậy đâu "
" Hợp đồng chắc luật sư Tăng đã đọc , cô có ý kiến gì không ? Chúng ta có thể bàn bạc "
" Tôi thấy rất hợp lí "
" Được, vậy chúng ta ký hợp đồng , từ đây luật sư Tăng sẽ là trưởng ban cố vấn pháp luật của Đông Phương thị "
" Được , vậy khi nào tôi có thể đi làm "
" Ngay ngày mai được không ?"
" Được "
Tăng Khả Tuệ ký xong hợp đồng rồi được thư ký Trình dẫn đến phòng làm việc cũng như chào hỏi tất cả mọi người ở đây .
......................
Đông Phương Thiên Nhật ngồi trong phòng làm việc cười khẩy.
Mặc dù biết Tăng Khả Tuệ không phải dạng người tầm thường nhưng anh thật sự thu hút bởi sắc đẹp cũng như khí chất cao ngạo , lạnh lùng của cô .
Ngày hôm sau khi đưa tiểu Nam đi học cô đến tập đoàn làm việc , ngồi trong phòng làm việc Tăng Khả Tuệ rất hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Công việc ổn định lại có thời gian đưa đón tiểu Nam đi học và có nhiều thời gian chơi với cậu.
Lúc trước nếu Tăng Khả Tuệ lãnh vụ kiện nào thì rất bận phải gửi tiểu Nam cho nhà hàng sớm , có nhiều lúc khuya quá nên cậu đã ngủ gật Tăng Khả Tuệ phải bế cậu về , còn những buổi được nghĩ thì lại theo Tăng Khả Tuệ lên phiên tòa ngồi cùng cô , nhiều lúc Tăng Khả Tuệ rất đau lòng nhưng vì cuộc sống hai mẹ con nên cô đành nuốt ngược nước mắt vào trong .
Buổi chiều tại phòng họp Đông Phương Thiên Nhật ngồi nhìn Tăng Khả Tuệ đang trình bày một số về phát luật.
Khí thế cao ngạo này làm anh không rời mắt được .Sau khi trình bày xong anh nhếch môi cười , quả là một người tài giỏi .
Tăng Khả Tuệ sau khi kết thúc cuộc họp thu dọn tài liệu đứng lên về phòng của mình.
Cô đặt tấm ảnh hai mẹ con chụp cùng nhau trên bàn để khi làm việc mệt mỏi cô nhìn vào đó lấy động lực .
Buổi tối Tăng Khả Tuệ đang làm việc thì tiểu Nam chạy vào .
" Mẹ , hôm nay con ngủ với mẹ nha "
" Tiểu Nam muốn ngủ với mẹ sao ?" Cô bế tiểu Nam lên đùi mình
" Dạ "
" Ừ hử , nói mẹ nghe hôm nay đi học có vui không ?" Cô hôn vào cặp má bánh bao của cậu
" Dạ vui , có rất nhiều bạn gái hỏi tên làm quen với con "
" Woa , con trai của mẹ tài giỏi thật nha "
" Tất nhiên rồi ,con trai của mẹ cơ mà "
" Tiểu Nam ngoan , học thật giỏi chủ nhật mẹ dẫn con đi chơi được không? "
" Thật ạ ?"
" Thật "
Hai mẹ con nói chuyện vui vẻ với nhau đến 9h thì cô bế tiểu Nam lên giường ngủ.
Nhìn tiểu Nam ngủ say mà Tăng Khả Tuệ không kiềm được nước mắt.
Dù cô có mạnh mẽ tài giỏi đến đâu thì cũng chỉ là người phụ nữ cần được bảo vệ che chở .
Tăng Khả Tuệ hôn vào trán cậu rồi nằm xuống ôm vào lòng.
Cuộc đời của cô chỉ còn mình tiểu Nam , thằng bé là mạng sống là tất cả đối với cô .
Mọi người nhớ Like , Theo Dõi và Vote cho em nhá có chỗ nào không hay mọi người cứ góp ý mình sẽ cố gắng học học và viết hay hơn trong những tiểu thuyết sau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...