Ba người ăn xong cơm trưa, Mạc Thiếu Đình nói có việc bận nên đi trước.
Vũ Tuấn quyết định đưa Hân Tình đi dạo một chút.
"Tình nhi, mệt không?" Sợ lúc buổi sáng mấy loại kiểm tra sức khỏe sẽ làm cô cảm thấy mệt mỏi, Vũ Tuấn hỏi.
"Không mệt.
.
."
"Vậy chúng ta không về nhà vội, anh dẫn em đi dạo phố một chút!"
"Xế chiều anh cũng không đến công ty sao? Không đi làm thì không hay cho lắm.
Như vậy công ty có thể xảy ra vấn đề gì hay không?" Hai ngày này anh ấy cũng không đi đến công ty rồi, ngay cả một cú điện thoại cũng không có.Anh không phải là tổng giám đốc sao?Phải nên bận rộn công việc mới phải?
"Nếu như công ty bởi vì hai ngày vắng mặt của anh mà xảy ra vấn đề, như vậy công ty mới thật sự có vấn đề! Cho nên Tình nhi, em không cần lo lắng, bây giờ em muốn đi đâu chơi?"
"Em không biết nơi nào hay để chơi..."
"Tớ biết!"Mới cùng bạn đi dạo phố xong Thấm Nhị đã nhìn thấy hai người trên đường.
Anh hai sao không đi làm? Nếu anh ấy không đi làm vậy cô phải làm sao, anh hai đúng là người khi yêu bất chấp sự nghiệp! Aizz ~ Cô phải suy nghĩ một chút về tài chính của mình rồi! Phải tìm cái gì đó đầu tư mới được! Nói không chừng có ngày anh hai cũng chẳng còn gì để cứu tế cho cô!
Thấm Nhị qua đường muốn chào hỏi hai người, cô nghe thấy bọn họ đang thảo luận tìm một chỗ để vui chơi, đi ra ngoài chơi? Xế chiều cô cũng không có việc gì, có thể cùng bọn họ đi chơi rồi!
"Thấm Nhị! Sao cậu lại ở đây?"Phía sau đột nhiên vang lên tiếng của Thấm Nhị, Hân Tình kinh ngạc hỏi.
"Theo dõi hai người...!aizz ~~ Tớ nói giỡn đấy!" Nhìn bộ dạng ngạc nhiên của Hân Tình! Ô ~~ đúng là con nhỏ không có lương tâm mà.Có anh hai rồi thì không cần cô nữa.
Ách ~ quên mất anh hai còn đang ở đây! Anh ấy là người không thích nói giỡn.
"Em cùng bạn đi mua đồ, lúc chia tay vừa vặn nhìn thấy hai người!"
Thấy Thấm Nhị khi nhìn mình thì thay đổi sắc mặt, Vũ Tuấn không khỏi cau mày -- bình thường Thấm Nhị cũng sợ hắn như vậy sao? Hắn nhớ mình chưa làm gì quá đáng mà! Chỗ nào có vấn đề rồi?
Biết rồi, biết rồi! Là cô không có mắt, ngại cô làm bóng đèn chứ gì? Nói như thế nào cũng là nhờ cô mà hai người quen biết nhau! Lúc này Thấm Nhị đang thấy Vũ Tuấn nhíu mày, trợn mắt nhìn mình.
"Đúng rồi, tớ nhớ ra xế chiều tớ còn có việc khác, anh hai, em đi trước.
.
.Hân Tình bye." Quăng cho Hân Tình ánh mắt ai oán, Thấm Nhị xoay người rời đi.
"Thấm Nhị.
.
." Sao vậy, cùng đi chung không phải vui hơn sao! Nhìn nét mặt của cậu ấy rõ ràng cũng rất muốn đi! Hân Tình thu hồi ánh mắt đang nhìn Thấm Nhị, ngẩng đầu lên nhìn 'tội phạm' gây ra chuyện này.
"Tuấn, tại sao?Thấm Nhị cùng chúng ta đi chơi không phải vui hơn sao! sao lại để cậu ấy rời đi?" Sao lại có vẻ mặt này! Thấm Nhị là em gái của anh mà!
"Tình nhi, anh không nói con bé rời đi." Hắn còn đang suy nghĩ vấn đề kia, thì Thấm Nhị đã nói có việc liền xoay người rời đi, hắn còn chưa kịp gọi lại, giờ Tình nhi lại nói hắn làm khó con bé.
Mà bây giờ cũng không cần gọi nữa.
Nhìn cảnh tượng đang xảy ra ở xa kia, Vũ Tuấn thầm nghĩ.
"Đúng là anh chưa nói cậu ấy rời đi, nhưng nét mặt của anh rõ ràng là có ý tứ đó!" Trên mặt rõ ràng viết: "Hiện tại anh rất mất hứng, đề nghị em hãy rời đi!"
"Tình nhi, anh chỉ là đang suy nghĩ một vài việc, tuyệt đối không phải như những gì em nghĩ!" Ha ha.
.
.
Cô gái nhỏ này bởi vì chuyện này mà tức giận sao?Cứ như vậy, chỉ có hai người bọn họ không tốt sao?
Hân Tình tỉ mỉ quan sát nét mặt của anh -- vẻ mặt bây giờ của anh rất thành khẩn! Không giống như đang nói láo.
Nói như vậy chính là -- các cô đã đoán sai?
"Nhưng...!em biết rồi!Cũng bởi vì nét mặt của anh dễ làm người khác hiểu lầm, cho nên mọi người mới nói tính khí của anh không tốt!" Nhất định là như vậy! Vì vậy anh hay bị hiểu lầm! Anh cũng thật đáng thương, rõ ràng mình không có ý đó, lại hay bị người khác hiểu lầm!
"Tuấn, anh yên tâm, lần sau còn có người hiểu lầm anh nữa, em nhất định sẽ giúp anh giải thích!" Nếu anh không muốn làm! Vậy thì cô sẽ giúp anh! Cô sẽ không để người khác hiểu lầm anh.
"Cám ơn em, Tình nhi.
.
.
.
.
." Nhẹ nhàng hôn lên chính giữa hai lông mày đang cau lại của cô, cô đang vì hắn đau lòng sao? Bảo bối! Giải thích? Dù sao đây là sự thật tính tình của hắn quả thật không tốt...
"Được rồi chúng ta đi thôi!" Hôm nay hắn sẽ dẫn cô đi chơi! Ngày mai cô sẽ cùng anh đi làm, cô chắc sẽ cảm thấy nhàm chán! Nên hôm nay phải để cô chơi thật vui mới được.
"Vâng!"Lúc này mọi nơi đối với cô đều rất mới mẻ, trong lòng tràn ngập sự tò mò.
Cô còn còn nhớ trong vườn hoa của nhà tổ Hàn gia có rất nhiều bức ảnh chụp cảnh, nhìn vào làm cho người ta mê muội, dù là công trình kiến trúc hay những cảnh thiên nhiên đồ sộ.
Cô đều muốn tận mắt nhìn thấy chúng.
Cả buổi chiều, Vũ Tuấn đưa Hân Tình đi khắp nơi ở Đài Bắc.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mừng rỡ bên cạch, lòng Vũ Tuấn tràn đầy cảm giác hạnh phúc.
Xem ra bảo bối của hắn cũng rất thích đi du lịch.Có khi cô cũng sẽ yêu thích chụp ảnh?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...