Khưu Tịnh Y giữ chặt trong tay tấm danh thiếp mà Lưu Mẫn đưa mình, chậm chạp ngước nhìn cánh cửa lớn sang trọng trước mặt.
Dòng người qua lại nhìn cô bằng ánh mắt không thể khinh bỉ hơn, nhưng Khưu Tịnh Y nào có để tâm, bản thân cô sớm đã lĩnh hội được thế nào là hai chữ “nhẫn nhịn” rồi.
_ Cô gái, chúng tôi có thể giúp gì ?
Không biết từ đâu xuất hiện một gã đàn ông thô kệch cao hơn cô gần một cái đầu, toàn thân tuy vận một màu đen lịch sự nhưng khuôn mặt chẳng lộ ra chút biểu cảm thân thiện nào.
Khưu Tịnh Y nuốt nước bọt sợ hãi đưa tấm danh thiếp ra để trước mặt :
_ Tôi đến để tìm việc làm, tôi được một người bạn giới thiệu, đây là danh thiếp của cô ấy.
Gã nhân viên nọ liếc nhìn cô một lượt xong giật mạnh lấy tấm danh thiếp, sau khi xem xét kỹ lưỡng mới gật đầu ra hiệu cho Khưu Tịnh Y bước theo sau.
Cô được dẫn vào trong bằng lối tắt dành riêng cho nhân viên.
Khưu Tịnh Y nhận ra nơi này quả thật khác xa so với những gì mình đã tưởng tượng, những thứ đắt tiền dùng ở đây còn có thể gọi là quán bar sao ? Rõ ràng là một sòng bạc xa xỉ chỉ có giới siêu giàu mới đến !!
_ Đến rồi, cô gái, cứ vào trong khoảng hai mươi bước có một cánh cửa đỏ, trong đó có người đợi cô.
_ Ừm, cảm ơn anh...
Gã nhân viên bước ra ngoài bỏ lại Khưu Tịnh Y đứng một mình trên dãy hành lang dài lạnh lẽo.
Khu vực này chẳng có tí người qua lại, không khí im lặng bao trùm khiến cô nội tâm càng thêm sợ hãi.
Chỉ là lao đã phóng đi rồi, bản thân không còn cách nào khác ngoài liều lĩnh đi theo nữa.
Khưu Tịnh Y đứng trước cánh cửa màu đỏ, chầm chậm gõ ba cái.
Cánh cửa đột ngột mở ra, bên trong hàng chục đôi mắt đổ lên người cô, vừa soi mói vừa chế giễu.
Người phụ nữ trung niên ăn vận hợp mốt khuôn mặt phủ đầy phấn son bước ra vuốt ve khuôn mặt của Khưu Tịnh Y khiến cô rùng mình, lông mẹ lông con gì cũng đua nhau nổi lên hết.
Nhìn dáng vẻ này của cô khiến người phụ nữ kia vô cùng thích thú phát ra một tràng cười lớn, đám đông cũng tự nhiên trở nên nhộn nhịp.
_ Cô bé à, biểu cảm này của cô thật thú vị, nhất định sẽ hái ra một món tiền to.
_ Lương bổng sẽ như thế nào ?
Khưu Tịnh Y ngờ nghệch hỏi, người phụ nữ kia đột nhiên im bặt một hồi nhìn cô mỉm cười thích thú.
_ Mười ngàn tệ, không tồi đúng không ? Nhưng cô bé à, con số này không cố định, cô có thể kiếm nhiều hơn như vậy vài con số không nữa...
_ Chỉ với việc bưng rượu ?
_ Đương nhiên rồi? Chúng ta còn muốn cô làm gì hơn ?
Khưu Tịnh Y im lặng nghi ngờ nhận lấy tấm danh thiếp của người phụ nữ trước mặt.
Thì ra bà ta tên Mạn Tâm Tâm, là người quản lý nhân viên phục vụ, nhưng cô luôn có cảm giác bà ta là một tú bà không hơn không kém.
Sau một hồi giới thiệu thương thảo qua lại, cuối cùng Mạn Tâm Tâm đổi ý yêu cầu Khưu Tịnh Y ở lại thử việc ngay trong ngày, mà cô thứ gì cũng không có ngoại trừ thời gian rỗi nên cũng mau chóng chấp thuận.
Đợi Mạn Tâm Tâm rời đi Khưu Tịnh Y liền ngồi phịch xuống ghế, các cô gái trẻ lúc này mới bu lại xung quanh cô đông như ruồi nhặng, trên người bọn họ nồng nặc mùi mỹ phẩm rẻ tiền khác nhau khiến Khưu Tịnh Y chóng mặt đến buồn nôn, song vẫn giữ nguyên nét điềm tĩnh ban đầu, cô quay sang chào hỏi trả lời từng câu của các người bọn họ.
_ Lần đầu tiên đến đây làm sao? Em gái, nhìn em không giống kiểu người dám đến đây làm những việc này ?
_ Không phải chỉ là rót rượu thôi sao ? Có gì mà không dám chứ ?
Cô gái có mái tóc đỏ hoe nổi trội nhất bước lại phía Khưu Tịnh Y gần hơn, đưa tay quấn lấy từng lọn tóc xoăn của cô đùa bỡn :
_ Khuôn mặt này thật đáng ghen tị làm sao, em gái, em tốt nhất chỉ nên rót rượu, có một số thứ tuyệt đối không nên dây vào...
_ Chị có thể nói rõ ra không ? Đầu óc tôi không được nhanh nhạy cho lắm...!- Khưu Tịnh Y không thích dáng vẻ lả lơi của những người này, mà thái độ của họ đối với cô cũng không có gì tốt đẹp, cô sớm biết không nên dây vào.
_ Mày dám hỗn xược với Thanh tỷ ?!!
Một cô gái khác đột nhiên xông vào hung dữ giơ cao cánh tay hướng mặt của Khưu Tịnh Y mà giáng xuống nhưng rất nhanh liền bị giữ lại, cô gái tóc đỏ kia mỉm cười đầy nham hiểm, ra hiệu lắc đầu không muốn liền kiềm chế được hành động hung hãn của những người kia.
_ Vì em là người mới nên chị bỏ qua một lần, có một số quy tắc ngầm ở đây em nên biết, đó là không được giành lấy người đàn ông của chúng ta.
Khưu Tịnh Y cười nửa miệng, cái gì mà “người đàn ông của chúng ta” ? Bọn họ dựa vào việc rót rượu liền cặp kè với những người đàn ông có vợ, hơn nữa còn mạnh miệng xưng hô chủ quyền với người khác ? Cô mới là không thèm !!
_ Chị yên tâm, người đàn ông của chị tôi sẽ không động đến dù chỉ một ngón tay.
_ Tốt lắm, vậy mới là em gái ngoan, chị nhất định sẽ chiếu cố\~\~
__________oOo__________
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...