Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Người phụ nữ như Lê Nhược Vũ được rất nhiều người thích, Trần Hi Tuấn cũng không kinh ngạc chút nào.

Có điều vẫn kéo vai Lê Nhược Vũ, nói một tiếng về hướng Hà Duy Hùng: Tôi thay Nhược Vũ cảm ơn anh.”

Nói xong liền dẫn hai mẹ con họ xoay người đi về cửa lên máy bay.

‘Säc mặt Hà Duy Hùng không tốt lảm, anh ta thay Lê Nhược Vũ cảm ơn mình? Ý chỉ mình là người bên ngoài sao? Trần Hi Tuấn đang trần trụi, trần trụi tuyên bố chủ quyền với mình sao?

Lê Nhược Vũ bằng lòng với anh ta cùng anh †a ở một chỗ rồi sai? Lăng Quân còn chưa tính, tốt xấu cũng là anh em của Hà Duy Hùng này, nhưng †ên nhóc miệng còn hôi mùi sữa này có chỗ nào mạnh hơn Lăng Quân? Còn không bắng mình!

Hà Duy Hùng vô cùng khó chịu nhìn bóng lưng của Lê Nhược Vũ và Trần Hi Tuấn rời đi không chút lưu luyến, nghĩ một hồi. Ngón trỏ xoay xoay chìa khoá xe chuẩn bị rời đi, bỏ đi! Lăng Quân là vợ cả còn không uỷ khuất nữa là, anh uỷ khất làm cái gì?


Đột nhiên một cơn gió mạnh xẹt qua mặt Hà Duy Hùng, nếu không phải Hà Duy Hùng nghiêng đầu xoay người đúng lúc, e rằng một đấm kia sẽ đánh khuôn mặt tuấn tú của anh đánh đến xanh tím lên mất. . Truyện Ngôn Tình

Hà Duy Hùng tốt tính đến mức nào khi bị đối xử như vậy cũng không nhịn nổi, anh để ý nhất là khuôn mặt phong lưu phóng khoáng này của mình, đang tức điên lên chuẩn bị vung tay đấm trả, lại phát hiện người trước mặt là Lăng Quân đang lên cơn thịnh nộ. Lăng Quân nắm chặt nắm tay, hai mắt đỏ lòm.

” Lê Nhược Vũ đâu? Mày thả cô ấy rồi?” Lăng Quân nghiến răng nghiến lợi chất vấn.

” Đúng” Hà Duy Hùng biết không thể lừa gạt được Lăng Quân, càng không muốn lừa gạt anh, đơn giản bình thản gật đầu thừa nhận, càng chọc Lăng Quân thêm tức giận, lại tung một đấm đấm đến Hà Duy Hùng cho đến bây giờ yêu quý nhất vắn là mặt mình, tất nhiên sẽ không đứng im một chỗ nhận một đẩm này của Lăng Quân, không có nửa điểm nhường đường ” Hà Duy Hùng! Tôi coi cậu là anh em tốt! Tin tưởng cậu như vậy, mới cho cậu tới thăm Nhược Vũ, cậu lại dám đối sử với tôi như vậy!?”

” Tôi tới thăm cô ấy rồi, tôi sao không dám đồng ý đưa cô ấy thoát ra. Lăng Quân, Nhược Vũ cô ấy là một người sống sờ sờ, cô ấy có cuộ sống của mình, không nên bị cậu giam cầm ở một chỗ biến thành một viên minh châu phủ đầy bụi”


* Nhưng cô ấy là vợ tôi! ” Lâm Minh gần như vô cùng tức giận, Hà Duy Hùng không phải là người đầu tiên nói điều này, mà người đầu tiên chính là Hạ Đông Quân.

Nhưng lời nói của Hạ Đông Quân có thể bị Lâm Minh coi như cái rằm, mà người nói câu này trước mặt anh bây giờ chính là anh em tốt của anh từ thuở nhỏ,, chính là Hà Duy Hùng!

“ Đúng cô ấy là vợ anh, nhưng cô ấy còn là người sống nữa. ” Hà Duy Hùng không sợ, trước đây anh ta coi Lâm Minh như anh em, hiếm khi bắt bẻ Lâm Minh, nhưng bây giờ anh phải nói.

Lâm Minh lại đánh Hà Duy Hùng, tốc độ quá nhanh nên anh không hề tỏ ra thương xót, vết bầm màu tím xanh ở khóe môi Hà Duy Hùng hiện ra ngay lập tức.

Những người đi đường bên cạnh lắc đầu tiếc nuối: ” Rõ rang là đẹp trai giỏi giang như vậy mà lại bị đánh như vậy! “

Lâm Minh hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt u ám, nhìn Hà Duy Hùng một cách mỉa mai: ” Đừng dạy tôi bằng cách đóng giả làm người tốt, ai mà không biết suy nghĩ của cậu với Nhược Vũ? “

” Tôi… ” Hà Duy Hùng bị chặn lại không nói nên lời, anh không ngờ Lâm Minh lại nói những lời xấu xa như vậy với anh, anh đột nhiên trở nên tối tăm, lạnh lùng nhìn Lâm Minh: ” Ít nhất là tôi sẽ tôn trọng cô ấy, không bao giờ nghĩ đến việc chiếm giữ cô ấy. “


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận