Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Anh phân phó bọn họ ở ngoài phòng bệnh, anh chắc chắn bọn họ không dám chạy lung tung, nhưng bây giờ bọn họ xuất hiện ở đây, Lâm Minh đột nhiên hiểu ra, hai mắt đỏ hoe, nắm lấy cổ áo vệ sĩ: “Lê Nhược Vũ đâu?”

Vài tên vệ sĩ rùng mình một cái, không ai dám nói, Lâm Minh sắc mặt u ám đến đáng sợ, dường như một giây sau sẽ là một trận phong ba bão táp.

“Nói đi! Đầu bị câm cả rồi?”

“Cô Lê nói đi đưa điện thoại di động cho chủ tịch Lâm…. Chúng tôi nghe theo phân phó của chủ tịch Lâm, nên đã đi theo cô ấy ra ngoài, nhưng mà cô Lê nói muốn đi nhà vệ sinh… Chúng tôi là mấy người đàn ông, không nên đi theo vào.”bảo vệ kia giải thích.

Lâm Minh không kìm chế được cơn tức đấm vào sống mũi anh ta một cái, ngay tức thì máu liền tuôn ra.

Anh chẳng qua chỉ vừa rời khỏi vài phút lại có thể xuất ra một con thiêu thân như vậy!

Lê Nhược Vũ lại có thể như thế này muốn rời xa anh? Vết thương vẫn chưa lành mà đã nắm bắt cơ hội chạy rồi?


Vậy còn đứa bé thì sao? Chẳng lẽ ngay cả đứa bé cô ấy cũng không cần nữa rồi?

“Mau đi tìm cho tôi! Nếu không tìm được, ngày mai các người thu dọn đồ đạc cút ngay cho tôi!” Lâm Minh tức giận gần như phát điên.

‘Vậy mấy ngày hôm trước Lê Nhược Vũ ngoan ngoãn nghe lời anh như vậy, tất cả đều là giả bộ sao? Lại có thể khiến anh lâm tưởng rằng cô đã thay đổi.

“Nhược Vũ!” Trần Hi Tuấn kích động đến mức muốn nhảy dựng lên, không ngờ Lê Nhược Vũ lại chủ động gọi điện thoại cho mình. Mấy ngày nay anh luôn suy nghĩ, nếu cô bằng lòng quay lại với Lâm Minh, thì anh chỉ có thể tôn trọng ý nguyện của cô.

Anh không phải Lâm Minh, muốn trói chặt một người ở bên cạnh mình, anh biết thế nào là trân trọng, càng hiểu thế nào là buông tay, đây có lẽ là lý do mà Lê Nhược Vũ cảm thấy thư thái khi ở bên cạnh anh.

“Họp báo đã xong rồi, chúng ta liền trở về nước Mỹ ngay! Nhưng Hạ Ly vẫn còn ở Phong Linh Đàm, em muốn quay lại đón con bé” Lê Nhược Vũ lo lẳng nói, trong tay vẫn cầm điện thoại di động của Lâm Minh để quên ở phòng bệnh.


Trần Hi Tuấn vội vàng gật đầu, không tự chủ dược bản thân mà kích động, ý của Nhược Vũ là đồng ý cùng anh trở về?

“Được! Anh sẽ đi cùng em đi đón Hạ Ly, sau đó gọi điện đặt vé váy may, chúng ta sẽ rời đi ngay!” Trần Hi Tuấn biết tính khí của Lâm Minh, lần này nhất định là do Nhược Vũ nắm lấy cơ hội chạy ra ngoài, anh phải tranh thủ thời gian.

“Em tự mình đến đón Hạ Ly là được rồi, anh bây giờ đang ở đâu? Nửa tiếng sau chúng ta sẽ gặp nhau ở sân bay” Lê Nhược Vũ hạ quyết tâm.

Cô không an tâm về Tiểu Hòa Phong, nhưng chỉ cần cậu thực sự là Tiểu Hòa Phong của cô Nghĩ đến mảnh giấy mà người ban nãy đột nhiên đưa cho cô, Lê Nhược Vũ quyết định sẽ lại gần cái bẩy mà Lâm Minh đã sắp đặt….

Hơn nữa, ngay cả khi cuối cùng Hòa Phong thực sự thuộc về cô, ở bên cạnh Lâm Minh thì Lâm Minh sẽ đem những thứ giáo dục tốt nhất cho cậu, chưa kể dòng máu của gia tộc họ Lâm không thể bị cô mang đi, nhưng Hạ Ly không thể rời khỏi cô, cô cũng không thể rời xa Hạ Ly.

Nếu chỉ có thể mang đi được một người, cô sẽ chọn Hạ Ly.

Lâm Minh một chút cũng không thay đổi, anh †a vẫn bạo lực, mong muốn kiểm soát mạnh mẽ làm người khác sợ hãi như trước.

Hơn nữa cô, cô cũng nên có cuộc sống của riêng mình, cô đã không còn là Lê Nhược Vũ của ba năm trước nữa rồi, hiện giờ trong miệng của người khác thì cô chính là nhà thiết kế thiên tài!

Chính Trần Hi Tuấn đã cho cô biết, cô vấn có thể sống vì mình, vì Hạ Ly, sống một cuộc sống có màu sắc khác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận