Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình


Ngài James vẫn chưa xuất hiện, không biết con trai và con gái ông ta chạy đi nơi nào rồi.
Bữa tiệc đã bắt đầu hơn nửa tiếng, nhưng chủ nhân lại chưa xuất hiện thì quá mức thiếu lịch sự rồi.

Ngài James đang chuẩn bị xuất hiện một mình, thì hai đứa con ông ta vội vàng trở về.
Ngài James là người Mỹ, vợ là người Việt Nam, hai đứa con lai của ông vừa cao lớn lại tuấn tú, cho nên ngài Jame đặc biệt dành tình cảm cho Việt Nam Ở thành phố Hà Nội, Lâm thị là số một Mà ở nước Mỹ, James mới là trùm.
Lâm thị lấn sang thị trường nước Mỹ, trong nửa năm ngắn ngủi đã đứng vững gót chân ở nước Mỹ, cũng chính vì đã đạt được thỏa thuận hợp tác với ngài James.
James là người đàn ông trung niên, nhưng phong thái lại hơn người.

Ông ta dẫn đầu đi về phía Lâm Minh, chào hỏi vị khách quý quan trọng nhất.
Trò chuyện xong xuôi mới nhìn qua Lê Nhược Vũ, mở miệng khen ngợi: “Vị này chính là bà chủ š? Đúng thật là xinh đẹp làm rung động lòng người.”

Lê Nhược Vũ trả lời: “Quá khen rồi, tiếng Việt của ngài James tốt quá”
James cười sang sảng một tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Minh, như muốn nói chuyện riêng: “Trước đó hợp tác vô cùng thành công, Lâm thị thuận lợi tiến vào thị trường quốc tế, cũng vì thế mà tôi đã thu hoạch được lợi ích cực lớn.

Tôi rất mong chờ lần hợp tác tiếp theo”
Lâm Minh biết James có việc muốn trò chuyện riêng với mình, nhưng anh lại không thể, để Lê Nhược Vũ một mình được.
James nhìn ra sự lo lắng của anh: “Ở nơi của tôi, vợ của anh chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Tôi có hai đứa con một trai một gái, có thể trò chuyện với vợ anh một lúc”
Nói xong, ông ta vẫy vẫy tay, kêu đôi trai gái vừa thay xong quần áo đi đến trước mặt mình.
Ông ta chỉ vào hai gương mặt quen thuộc, giới thiệu sơ qua: “Đây là con trai của tôi, Trần Hi Tuấn.


Còn đây là con qái tôi.

Trần Hi Lam”“
Vẻ mặt Lâm Minh không hề thay đổi, nhưng ánh mắt lại trở nên thâm trầm.
Trần Hi Tuấn phóng khoáng chào hỏi hai người bọn họ, trông thấy đáy mắt Lâm Minh lóe lên vẻ kì lạ, đột nhiên cậu ta cảm thấy rất thú vị Vừa rồi ở trung tâm thương mại Phong Minh, Lâm Minh còn ngang ngược kéo Lê Nhược Vũ đi, lúc này thấy anh ta kinh ngạc, trong lòng Trần Hi Tuấn rất vui.
Ít ra thì cũng xá được cơn giận.
“Chào mọi người, tôi là Trần Hi Lam” Con gái của James đã đổi một bộ quần áo, cô ta mang đôi giày vừa mua, xinh đẹp yêu kiều lộ ra phong thái của cô chủ.
Vẻ mặt Lê Nhược Vũ hơi sững lại, sau đó mới phản ứng, cười với vẻ lịch sự.
Mà Trần Hi Tuấn lại đắc ý đưa tay về phía Lâm Minh: “Lại gặp nhau rồi, tôi là Trần Hi Tuấn”
Lâm Minh nhìn qua, mấp máy môi, nhìn bàn tay phải Trần Hi Tuấn đưa ra ở trước mặt mình, thật lâu không đưa tay ra bắt.
Bầu không khí có vẻ kỳ lạ, James quay qua nhìn con trai, lại nhìn Lâm Minh, ánh mắt dò xét liên tục nhìn qua nhìn lại hai người Lê Nhược Vũ đưa tay ra ngoài, nằm tay Trần Hi Tuấn: “Rất khéo, lại gặp nhau rồi?
Lúc này, bầu không khí căng thẳng mới dịu đi.
Trần Hi Tuấn nhìn vào bàn tay mình, hương thơm dịu nhẹ, cảm giác mềm mại dường như vẫn còn sót lại trong lòng bàn tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận