Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Ở nghĩa trang.

Hôm nay có thêm một ngôi mộ mới màu trắng, trong mộ không có thi thể, chỉ có mấy bộ quần áo Hỏa Hỏa mặc khi còn sống.

Nửa tháng trôi qua vẫn không hề có tin tức gì, bên sông cũng không hề có tin tức gì về thi thể của cô, Tịch Phong Hàn hoàn toàn từ bỏ quyết tâm tìm cô.

Anh quyết định thu dọn mấy bộ đồ của cô còn để lại ở nhà mình giúp cô lập một ngôi mộ. Nếu như trên thế giới này thực sự có hai thế giới âm dương, vậy thì Hỏa Hỏa ở âm giới sẽ tìm được tới đây, sau đó an nghỉ vĩnh hằng ở nơi này.

Mộ vừa mới xây xong, lúc này một bóng người cao lớn đứng trước bia mộ, anh mặc comple màu đen, gương mặt tuấn tú không giấu vẻ bi thương, mấy mét phía sau, vệ sĩ và trợ lý đều lặng lẽ chờ đợi.

Chỉ có điều thời gian của anh không cho phép, trợ lý của anh vẫn bước tới lên tiếng: "Ngài tổng thống, một tiếng nữa ngài còn có một cuộc họp quan trọng, chúng ta nên khởi hành thôi."

Thời gian mặc niệm cô cũng không quá mười phút, Tịch Phong Hàn khẽ thở dài, dưới sự hộ tống của vệ sĩ, anh bước về phía đoàn xe hùng hậu với sáu chiếc xe đi bảo vệ.

Ngồi lên xe, ánh mắt Tịch Phong Hàn vẫn nhìn về phía ngôi mộ, như thế đây là ánh mắt cuối cùng anh nhìn về thứ có liên quan tới cô gái đó, sau này, có lẽ cả đời anh cũng không nhớ về cô nữa.

Nhưng anh sẽ đặt cô ở vị trí sâu thẳm trong trái tim, không bao giờ quên.


Trình Ly Nguyệt và Cung Dạ Tiêu trở về sau một tháng đi du lịch, một tháng này cô chơi rất vui vẻ, cậu nhóc cũng sắp về nhà, học kỳ mới sắp bắt đầu.

Ngày thứ hai sau khi về nhà, Trình Ly Nguyệt tới nhà mẹ mình ăn sáng, Tịch phu nhân nhìn bụng con ngày một lớn dần, trong lòng vô cùng vui mừng, bà lại sắp có thêm một người cháu chào đồi rồi, cảm giác này rất tuyệt vời.

"Mẹ, thời tiết hôm nay thật tuyệt, lát nữa con cùng mẹ đi dạo, nhân tiện mua thêm mấy bộ đồ." Trình Ly Nguyệt nói với mẹ mình.

"Ừ, cũng đã lâu rồi không đi ra ngoài, con về rồi, mẹ đi cùng con."

"Đúng vậy, bác sĩ cũng nói con nên đi lại nhiều, vì con lựa chọn sinh thường."

"Ừ, đúng là nên đi lại nhiều một chút!"

Hai mẹ con ăn sáng xong, một vài vệ sĩ và người giúp việc đi cùng họ. Thân phận của họ lúc này càng cần được bảo vệ, vì Tịch Phong Hàn đã trở thành tổng thống, sự an toàn của người nhà phải được đặt lên hàng đầu.

Trình Ly Nguyệt cùng mẹ tới một con phố náo nhiệt nhất, về lại cửa tiệm đặt may cao cấp lần trước họ tới, Trình Ly Nguyệt khoác tay mẹ bước vào.

"Chào mừng quý khách!" Một giọng nữ chào đón họ vào cửa tiệm.

Trình Ly Nguyệt ngẩng đầu thì bắt gặp ánh mắt của nữ nhân viên phục vụ ngoài cửa, cô hơi sững người còn đối phương thì tròn mắt kinh ngạc sau đó cô ta cúi đầu quay đi chỗ khác không nhìn cô nữa.

Thì ra là Lục Nhã Tình, cô ta đã trở thành nhân viên phục vụ ở đây.

Trình Ly Nguyệt nghĩ tới những cú sốc liên tục mà nhà họ Lục gặp phải trong thời gian gần đây, Lục Tuấn Hiên đã bị thi hành án tử hình một tháng trước, tập đoàn Lục Thị đang bị Cung Dạ Tiêu mua lại, hoàn cảnh hiện tại của mẹ con nhà họ Lục rất khó khăn, không có tiền sinh hoạt do Lục Tuấn Hiên cung cấp.

Hai mẹ con họ họ từng sống cuộc sống của quý bà và tiểu thư, ngoài ăn chơi, đánh mạt chược ra thì không hề có kinh nghiệm xã hội.

Bây giờ nhìn thấy Lục Nhã Tình ở đây cô thực sự khá bất ngờ.

Trình Ly Nguyệt cũng biết Lục Nhã Tình rất lúng túng nên cố tình không nhìn cô ta, cô khoác tay mẹ đi vào trong để giám đốc đích thân tiếp đón họ.


Trình Ly Nguyệt cùng mẹ chọn một bộ đầm mùa hè rất đẹp, vóc dáng của Tịch phu nhân vẫn rất cân đối, không hề có bụng mỡ và béo như những người cao tuổi khác, vóc người thuộc dạng mảnh mai, mỗi bộ trang phục đặt may khi mặc lên người bà đều rất vừa vặn và quý phái.

Trình Ly Nguyệt cũng đặt may một vài bộ đồ bầu, bụng cô sắp sửa to hơn nữa, hiện giờ những bộ trang phục đẹp mắt cô chỉ có thể nhìn được thôi.

"Mẹ ơi, lát nữa chúng ta tới công viên đi dạo nhé!"

"Được, bây giờ chúng ta sẽ đi!"

Khi Trình Ly Nguyệt và mẹ bước ra thì nghe thấy một quý bà đang mắng mỏ nhân viên phục vụ: "Sao cô ngu vậy? Tôi bảo cô lấy size M vậy mà cô lại đi lấy size L, cô cố tình chê người tôi xấu có phải không? Thái độ phục vụ của cô sao vậy, tôi muốn khiếu nại."

"Cầu xin cô đừng khiếu nại tôi! Tôi lập tức lấy lại cho cô." Là giọng nói của Lục Nhã Tình.

"Không được, tôi đã rất phản cảm việc cô phục vụ tôi rồi, những người như cô không nên làm việc ở đây, uổng cho một cửa tiệm cao cấp, lần sau khi tôi tới tốt nhất sẽ không nhìn thấy cô nữa."

Trình Ly Nguyệt đi qua, thấy Lục Nhã Tình đang vô cùng lo lắng, mặt đỏ gay vì bị mắng, tay cô cầm một bộ y phục vừa hoảng sợ vừa luống cuống.

"Tôi cầu xin cô đừng khiếu nại, mẹ tôi bị bệnh tôi cần công việc này để kiếm tiền chữa bệnh cho bà." Lục Nhã Tình cầu xin người nữ khách hàng kia.

"Mẹ cô bị bệnh thì liên quan gì tới tôi, cô nói như thế mẹ cô bị bệnh là do tôi hại không bằng, tôi cần chất lượng phục vụ tốt, nếu như cô không thể đáp ứng vậy thì cô không xứng đáng với mức lương của mình." Quý bà nói vừa khắt khe vừa gay gắt, hoàn toàn không nương tình.


"Xin lỗi..." Lục Nhã Tình cắn môi, nước mắt trực tuôn trào.

Trình Ly Nguyệt nghĩ tới việc năm xưa cô ta đối xử với mình, bây giờ Trần Hà bị bệnh, cô ta là con đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ là bổn phận, vì vậy cô cũng không muốn quan tâm.

Tịch phu nhân nghe nói vậy thì nhíu mày, bà là người rất dễ cảm thông với người khác, hơn nữa bà cũng không biết Lục Nhã Tình chính là em gái chồng cũ của Trình Ly Nguyệt. Trình Ly Nguyệt thấy mẹ mình dường như muốn tới nói giúp, cô liền bước lên trước một bước.

"Phu nhân, có thể nhân viên phục vụ này là người mới, mong cô hãy bao dung một chút!" Trình Ly Nguyệt lên tiếng khuyên can.

Quý bà kia quay đầu lại nhìn Trình Ly Nguyệt liền nhận ra cô, sắc mặt lập tức thay đổi hẳn: "Cô là Cung phu nhân sao? Nghe danh đã lâu..."

Trình Ly Nguyệt có phần kinh ngạc, việc của cô và Cung Dạ Tiêu đã truyền ra ngoài từ khi nào vậy? Cô không quan tâm lắm nhưng câu Cung phu nhân khiến cô rất vui.

Lục Nhã Tình thấy người giúp cô giải vây là Trình Ly Nguyệt, cô lập tức xấu hổ không biết chui đi đâu, vì chuyện năm xưa tới giờ cô không còn mặt mũi nào đối diện với Trình Ly Nguyệt.

"Cô đúng là người không có lòng biết ơn! Vị Cung phu nhân đây nói giúp cô, sao cô không cám ơn cô ấy? Đúng là không có giáo dục!" Quý bà kia vô cùng tức giận Lục Nhã Tình.

Lục Nhã Tình cắn môi, mặt đỏ bừng, cô cúi đầu về phía Trình Ly Nguyệt, gắng gượng bày tỏ ý cảm kích: "Cám ơn!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui