"Mẹ, bệnh của mẹ có thể chữa trị được không?" Trình Ly Nguyệt hiếu kì hỏi.
"Anh trai con đang nghiên cứu bệnh tình của em, mẹ cũng không biết có thể chữa được hay không." Nói xong Tịch phu nhân lo lắng nắm tay cô: "Ly Ngyệt, con nhất định không được giống mẹ, con nhất định phải thường xuyên đi kiểm tra sức khỏe đấy biết chưa?"
"Mẹ, bệnh này đúng là di truyền sao?"
"Bà ngoại con cũng từng bị bệnh này."
"Bà ngoại?"
Tịch phu nhân liền mỉm cười: "Tiếc quá, nếu như mười năm trước mẹ tìm được con thì con có thể gặp bà, bà là đệ nhất phu nhân của nước ta."
Trình Ly Nguyệt ngạc nhiên trong giây lát, mặc dù cô biết thân phận của mẹ mình vô cùng tôn quý, nhưng bây giờ cô vẫn cảm thấy như đang nằm mơ, chưa định thần được.
"Ly Nguyệt, thân phận của con cũng không thấp kém, sau này bảo anh con tới chỗ cậu con xin phong danh hàm công chúa cho con, để con trở thành công chúa của nước này."
Trình Ly Nguyệt giật mình: "A, không cần đâu mẹ, áp lực lớn quá!"
"Tại sao lại không cần, con chính là huyết mạch của hoàng gia, đây là thân phận con đáng được nhận." Tịch phu nhân nói tiếp: "Người anh tổng thống của mẹ rất thương mẹ, khi mẹ gọi điện cho bác ấy, bác ấy còn nói muốn gặp mặt con! Hôm nào có thời gian hãy gọi cả Dạ Tiêu, chúng ta cùng ăn cơm, à, đúng rồi, còn cả Tiểu Trạch nữa, đứa bé này thật đáng yêu."
Trình Ly Nguyệt mỉm cười: "Vâng!"
Dù sao thì người thân gặp mặt, cho dù áp lực lớn thế nào đi nữa cô cũng phải đi gặp.
Lúc này, người giúp việc bước tới nói: "Lão phu nhân, đoàn xe của thiếu gia sắp tới rồi, thiếu gia nói để Trình tiểu thư cùng phu nhân đi tới cửa tiệm mà phu nhân hay đặt may để may thêm một vài bộ đồ mùa hè cho phu nhân!"
"Được! Tôi cũng rất thích trang phục của cửa tiệm đó, lát nữa chúng ta hãy đi xem sao! Xem hôm nay sẽ có mẫu nào mới." Tịch phu nhân dứt lời liền quay sang nói với Trình Ly nguyệt: "Con cũng may hai bộ đồ."
"Vâng, con đi cùng mẹ." Trình Ly Nguyệt không từ chối, bây giờ cô thực sự cảm thấy được sự dịu dàng của mẹ, cho dù chỉ là trò chuyện bình thường cũng cảm thấy trong lòng ấm áp.
Mười mấy phút sau, đoàn xe của Tịch Phong Hàn đã tới, ba chiếc xe bọc thép màu đen, có hệ thống an ninh vô cùng tối tân, Trình Ly Nguyệt khoác tay mẹ ngồi vào một chiếc xe, còn hai bảo mẫu chăm sóc bà thì ngồi ở chiếc xe phía sau.
Trên xe, Tịch phu nhân và Trình Ly Nguyệt thân mật khoác tay, vừa ngắm cảnh hai bên đường vừa ngắm nhìn người bên cạnh, cho dù không nói chuyện gì nhưng sự ăn ý tự nhiên giữa mẹ và con vẫn vô cùng bình dị và tuyệt vời.
Bình thường Tịch phu nhân ngoài trang phục hoàng gia đặt riêng ra thì cũng thích những thiết kế mới hàng năm của các cửa hàng thời trang cao cấp. Về phương diện ăn vận, bà rất có khiếu thẩm mĩ, nếu như bà đi trên phố chắc chắn sẽ được liệt vào danh sách các quý phu nhân.
Xe dừng lại trước một cửa tiệm đặt may trang phục cao cấp vô cùng sang trọng, vệ sĩ giúp họ mở cửa, Trình Ly Nguyệt khoác tay mẹ mình bước vào cửa tiệm, nhân viên phục vụ lập tức lễ độ bước tới đón chào: "Xin chào quý khách!"
Đây là tiệm trang phục đặt may đủ mọi lứa tuổi, trong tiệm cũng có trưng bày các kiểu dáng mới thịnh hành năm nay ở các khu vực khác nhau, người tuổi tác cao một chút đều thích trang phục kiểu dáng truyền thống, kín đáo, đơn giản mà không đánh mất đi khí chất.
"Những bộ này đều là kiểu mẫu mới của năm nay sao?" Tịch phu nhân hỏi nhân viên phục vụ.
Nữ nhân viên phục vụ là người mới nhưng ấn tượng đầu tiên của cô về Tịch phu nhân là, người phụ nữ này thật cao quý! Cho dù ánh mắt bà rất ôn hòa nhưng lại khiến người khác có cảm giác không dám hỗn xược trước mặt bà.
Còn thân phận của Tịch phu nhân thì e rằng chỉ có chủ tiệm biết được, dù sao đây cũng là một vấn đề bảo mật.
"Mẹ ơi, bộ này rất đẹp, rất thích hợp với mẹ." Trình Ly Nguyệt nhìn thấy một chiếc đầm màu vàng nghệ, cảm giác rất hợp với khí chất của mẹ mình.
"Không tồi, mẹ cũng rất thích." Tịch phu nhân nói với nhân viên phục vụ: "Giúp tôi ghi lại kiểu dáng của bộ này, lát nữa tôi sẽ đo và đặt may một bộ."
"Vâng!" Nhân viên phục vụ lập tức lấy sổ ghi lại, người tới đây không phải cứ nhìn thấy là mua, sau khi ngắm hết các kiểu dáng mới đo và đặt may một bộ mới, giá cả đương nhiên cũng rất mắc.
Trình Ly Nguyệt khoác tay mẹ đi một vòng, bây giờ đã tới bên cạnh phòng thử đồ. Lúc này, cánh cửa phòng thử đồ được mở ra từ bên trong, một bóng người hùng hổ bước ra.
"Phục vụ đâu..." Bà ta lớn tiếng gọi, hoàn toàn không tôn trọng người khác, như thế coi nhân viên phụ vụ là người hầu kẻ hạ để sai khiến.
Ánh mắt của Trình Ly Nguyệt và Tịch phu nhân ngạc nhiên nhìn qua, khi Trình Ly Nguyệt nhìn thấy người phụ nữ ấy cô ngạc nhiên vài giây, là Trần Hà.
Khi Trần Hà đưa mắt tìm nhân viên phục vụ cũng lập tức nhận ra Trình Ly Nguyệt, bà ta nhíu mày: "Ôi, ai thế này! Sao cũng tới đây chọn trang phục?"
"Lẽ nào tôi không thể tới đây sao?" Trình Ly Nguyệt lạnh nhạt trả lời.
"Được chứ! Chỉ có điều mặc những bộ trang phục đắt tiền này, nội tâm của cô có xứng với những trang phục đắt tiền này hay không?" Trần Hà vừa sỉ nhục Trình Ly Nguyệt ánh mắt vừa nhìn sang quý phu nhân ở bên cạnh, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Mặc dù hiện tại Tịch phu nhân hơi nhiều tuổi nhưng ngũ quan xinh đẹp thì không hề thay đổi, hơn nữa làn da cũng được chăm sóc kĩ lưỡng, nhìn rất trẻ.
Trần Hà kinh ngạc, ngoài việc Trình Ly Nguyệt có ngoại hình khá giống với phu nhân này ra thì bà ta còn cảm thấy thân phận của quý phu nhân đây không phải những người như bà có thể sánh bằng.
Bây giờ Trình Ly Nguyệt không chỉ dựa vào Cung Dạ Tiêu mà những người xung quanh cô cũng trở lên khác hẳn, điều này khiến bà ta vô cùng khó chịu.
Tịch phu nhân giận dữ nhìn Trần Hà nói: "Cô nói gì vậy?"
"Tôi nói gì, chắc chắn cô không hiểu, nhưng vị tiểu thư bên cạnh bà thì hiểu! Quá khứ trước đây của cô ta tôi biết rất rõ."
Tịch phu nhân quay đầu nhìn Trình Ly Nguyệt: "Ly Nguyệt, con quen biết bà ta."
"Không quen biết." Trình Ly Nguyệt nói với mẹ mình, chả bà buồn quan tâm tới Trần Hà.
"Ồ, còn giả vờ không quen biết, phải biết rằng trước đây cô từng gọi tôi là mẹ đấy, cô như vậy mới bất hiếu làm sao!" Giọng Trần Hà vừa cao vừa lanh lảnh, khiến các nhân viên phục vụ đều quay qua bên này theo dõi.
Tịch phu nhân lại ngạc nhiên nhìn Trình Ly Nguyệt: "Ly Nguyệt, con thực sự không quen biết bà ta sao?"
Trình Ly Nguyệt không muốn mẹ mình băn khoăn lo lắng đành nói: "Quen biết, bà ta là mẹ chồng cũ của con."
"Con kết hôn rồi?" Tịch phu nhân ngạc nhiên nhìn con gái mình, không ngờ con gái bà đã từng có một cuộc hôn nhân.
"Đó là chuyện của năm năm về trước, con đã li hôn từ lâu rồi." Trình Ly Nguyệt mỉm cười an ủi.
Trần Hà thấy quý phu nhân đó tỏ ra khá ngạc nhiên, bà bất giác đắc ý nói với quý phu nhân: "Ô, chị ơi, chị chắc không hiểu cô ta đâu, trước đây cô ta từng làm một việc vô cùng lợi hại đấy!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...